Thiên phú ma pháp của ông rất cao, nhưng đến chín mươi tuổi, vẫn là ma pháp sư cao cấp mà thôi! Bởi vì đảm nhận ngôi vị thành chủ, muốn chuyên tâm tu luyện cũng không được.
Chính vì vậy, sau khi đạt tới cấp 9 đỉnh phong, ông liền muốn đem ngôi vị thành chủ giao cho con trai lớn của mình, sau đó bản thân sẽ đi du lịch khắp đại lục, tìm kiếm cơ hội đột phá.
Đáng tiếc chính là, lúc đó mặc dù ông có quyết định này, nhưng lại chậm chạp không tiến hành.
Con trai lớn được ông tỉ mỉ bồi dưỡng, thực lực cũng rất mạnh, xử lí sự vụ cũng rất tốt, nhưng lại có chút xúc động, điều này luôn khiến cho ông không yên lòng. Còn con trai thứ của ông, cả ngày chơi bời lêu lổng, cũng khiến cho ông vô cùng lo lắng.
Seraphim vẫn luôn chần chừ không giao lại thành Kerr cho bọn họ, chỉ sợ bọn họ sẽ xảy ra chuyện. Đúng lúc này, con trai thứ của ông gặp phải một việc!
Con trai thứ Kha Đức Nhạc cuối cùng cũng có người yêu, bởi vì thành Kerr không thể làm thông gia với người có thế lực. Cho nên khi biết được Kha Đức Nhạc thích một cô gái không có gì cả, ông cũng không phản đối, nhưng ông không ngờ tới, khi cô bé kia sinh một đứa nhỏ cho Kha Đức Nhạc, ngay khi ông cảm thấy rất hài lòng, thì trong lúc vô ý nhìn thấy cháu của mình đi đi ở trong sân liền mọc ra một cái đuôi, sau đó, đứa nhỏ phấn nộn kia, liền chơi đùa với cái đuôi của mình!
Lúc ấy, Seraphim có một loại xúc động vọt vào giết chết con dâu của mình, thành Kerr được thành lập là vì chống cự thú nhân, mà vợ của con trai ông, lại là một cái thú nhân?
Thật ra, nếu Caroline là một thú nhân cũng thôi đi…
Sau đó Seraphim hỏi con trai của mình, con trai ông liền thẳng thắn nói với ông rằng vợ mình là một xà nhân, nghe nói như thế, ông cười lạnh trong lòng không thôi.
Caroline là một xà nhân? Cô gái này cũng không thành thật nhỉ? Hai đứa con trai của ông không có kinh nghiệm nên không nhận ra đối phương, nhưng sau khi ông nhìn thấy cái đuôi của Lâm Tái liền nhận ra, cái đuôi này, có chỗ nào giống với xà nhân? Này rõ ràng chính là hậu nhân của Thần thú ở Thần Thú điện, Nagas!
Sau khi ông phát hiện Caroline là Nagas, liền đề phòng cô con dâu này, nếu đối phương thật sự là một xà nhân, hắn sẽ có biện pháp khống chế đối phương, khiến cho đối phương an an phận phận mà cùng con trai của mình sống qua ngày, nhưng là Nagas… Hiện tại thú nhân đế quốc có bao nhiêu Nagas chứ? Tôn quý như vậy, thực lực cường đại như vậy, sao có thể thật sự coi trọng thằng con trai của ông chỉ ăn không ngồi rồi hơn năm mươi tuổi mà mới đạt tới cấp 7 chứ?
Chắc chắn sẽ không, người phụ nữ này âm mưu nội ứng ngoại hợp để phá hủy thành Kerr đi?
Seraphim vô cùng đề phòng Caroline, ông không muốn đối phương biết được chuyện mình đã phát hiện thân phận thật sự của đối phương, nên ông giả bộ cho rằng đối phương là một xà nhân biểu hiện giả dối…
Nhưng khiến ông kinh ngạc chính là, Caroline đã mê hoặc con trai ông đến choáng váng đầu óc, nó còn cầu tình giúp cô ta nữa chứ. Cuối cùng, sau khi cô ta đánh con trai ông một trận, liền tiêu sái rời khỏi thành Kerr!
Caroline đi rồi, Seraphim thở phào một hơi, còn đứa con mà Caroline để lại… Trong người đứa bé này có huyết thống của gia tộc Peters, ông cũng không muốn thương tổn đứa cháu nội mà mình đã từng yêu thích và chờ mong.
Vài năm sau đó cũng rất yên bình, điều duy nhất Seraphim lo lắng, chính là hôn sự của con trai lớn. Nhưng ông không ngờ tới chính là, con trai lớn của ông lại vì một người phụ nữ mà quyết đấu với người ta, quyết đấu cũng thôi đi, dù sao người thắng cuộc cũng là con ông, nhưng sau khi chiến thắng, thằng nhóc này lại thả lỏng cảnh giác, nên bị kẻ thù đánh lén mà chết!
Khi đó, Seraphim đã gần một trăm tuổi, ông biết rõ, nếu ông không nghĩ biện pháp, có lẽ cả đời cũng không thể đột phá đến pháp thánh!
Con trai lớn của mình chết, không phải ông chưa từng hoài nghi, thậm chí ông còn cảm thấy, con trai lớn của mình chết là vì ả Nagas kia tính kế. Chỉ cần con trai lớn của ông chết, ngôi vị thành chủ liền rơi vào tay Kha Đức Nhạc, mà tình cảm Kha Đức Nhạc dành cho người phụ nữ kia, vô cùng sâu đậm!
Nhưng sau đó, Seraphim biết được một việc, người yêu của con trai lớn đã mang thai.
Ông suy nghĩ trước sau, cuối cùng vẫn đem ngôi vị thành chủ truyền cho Kha Đức Nhạc, nhưng lại bắt buộc đối phương kết hôn với Bách Lệ, thậm chí còn bắt buộc đối phương thề sau này sẽ truyền lại ngôi vị thành chủ cho con của Bách Lệ…
Cũng không phải ông chưa từng nghĩ đến chuyện nói rõ chân tướng cho Kha Đức Nhạc, nhưng Kha Đức Nhạc luôn cho rằng người phụ nữ kia rất đơn thuần, ông liền cảm thấy mắc nghẹn một hơi ở trong ngực không thể nuốt xuống được — mạng Nagas dài như vậy, nghe nói cả đời có rất nhiều chồng, con của ông chỉ sợ là một trong số đó mà thôi!
Cuối cùng, ông nói chuyện Lâm Tái là một bán thú nhân cho Bách Lệ, rồi cho Bách Lệ một ít lực lượng, cũng cho đối phương cách liên hệ với mình. Còn con trai của mình, ông chỉ để lại cách liên hệ với mình mà thôi.
Tuy ông vội vã tìm cơ hội đột phá, nhưng khi đó thành Kerr rất loạn, ông không thể lập tức rời đi. Cho đến khi Bách Lệ sinh ra hai đứa nhỏ, Kha Đức Nhạc đã tiếp nhận sự vụ của thành Kerr ổn thỏa, ông mới rời đi.
Hiện tại đã rời đi hơn mười năm rồi nhỉ? Seraphim nhớ rõ, khi ông bỏ đi, đứa nhỏ Lâm Tái kia đã năm sáu tuổi, nó không có chút thiên phú ma pháp nào cả, bắt đầu tu luyện vũ kỹ, mỗi ngày mồ hôi như mưa mà chạy bộ rèn luyện ở trong sân, nhưng cuối cùng hiệu quả lại cực kỳ bé nhỏ.
Tình huống của Lâm Tái như vậy, ông cũng không đem chuyện Caroline là Nagas nói cho Kha Đức Nhạc, nếu Kha Đức Nhạc biết Caroline là Nagas, có thể đối xử không tốt với đứa nhỏ này hay không? Mặc dù mẹ đứa nhỏ này là Nagas, nhưng hiện tại một chút thiên phú cũng không có, thật đáng thương …
Vài năm đầu sau khi rời đi, Seraphim thỉnh thoảng vẫn chú ý đến tình hình của thành Kerr, nhưng sau đó rốt cục ông cũng sắp đột phá, nên không còn tinh lực mà chú ý đến chuyện này.
Tám năm trước, rốt cục ông cũng đột phá trở thành pháp thánh, cũng trở về thành Kerr một chuyến, nhìn thấy chính là một đôi song sinh đáng yêu và một đứa mập mạp một chút thiên phú đều không có, nhưng vì vậy mà ông hoàn toàn yên tâm.
Sau khi an tâm, ông bắt đầu nghiêm túc nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài thành Kerr, thậm chí còn tới Liên Minh Tự Do, ở lại đây một đoạn thời gian rất dài.
Có lẽ vì đột phá đến pháp thánh, trước kia Seraphim cảm thấy thành Kerr rất rất quan trọng, nhưng hiện tại ông cũng không quan tâm nhiều như trước nữa, thậm chí ông còn nguyện ý làm một người bình thường.
Ra khỏi phòng thuê của mình, đến tửu quán phụ cận uống một ly Hắc Ti, Seraphim vừa uống, vừa nghe các dong binh chung quanh nói chuyện, đề tài bàn tán của những người này rất thú vị, từ chuyện ma thú của đại dương cường đại ra sao cho đến một tên ma pháp sư kỳ quái như thế nào, cái gì cũng có.
Nhưng hôm nay, đề tài bàn tán của những người này đều xoay quanh — Phượng Hoàng.
Thành Kerr xuất hiện Phượng Hoàng, con trai lớn của thành chủ thành Kerr có được trứng Phượng Hoàng!
Tin tức này, có lẽ thượng tầng của Liên Minh Tự Do đã sớm biết, nhưng bọn họ là hạng người tầng dưới chót nhất, sau khi thương đội từ thành Kerr trở về Liên Minh Tự Do, mới biết được tin tức này!
Seraphim nghe những người đó nói chuyện, càng nghe càng khiếp sợ, đột nhiên đứng lên, dự định xuất phát trở về thành Kerr. Và sau đó, chiếc nhẫn trên tay ông đột nhiên phát ra ánh sáng mãnh liệt, ông liền che giấu ánh sáng chói mắt này, nhất định phải trở về một chuyến!
Lúc trước Caroline xuất hiện tại thành Kerr, thì ra là vì Phượng Hoàng tồn tại sao?
Hiện giờ Seraphim đã là pháp thánh, đương nhiên sẽ không giống với những thương đội, từ thành Kerr trở về Liên Minh Tự Do mất mấy tháng, trên thực tế, nếu ông đi suốt một đường, chỉ có vài ngày mà thôi.
Trong mấy ngày này, đương nhiên thành Kerr cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Ngày đó, sau khi Kha Đức Nhạc vô cùng bình tĩnh mà trả lời câu hỏi của Stephen, ngày hôm sau liền thông báo cho cha mình, đồng thời, hắn cũng đi tìm Caroline, hy vọng có thể nhận được một cái đáp án khẳng định.
“Anh yên tâm, bộ tộc Nagas rất cường đại, cho nên anh hoàn toàn không cần lo lắng bọn họ sẽ phát hiện thân phận của Lâm Tái.” Caroline vừa ăn gà nướng do Lâm Tái tự tay chế biến, vừa mở miệng.
Nàng và Lâm Tái giống nhau, đều tình hữu độc chung với ớt, cũng rất thích thú với một ít gia vị tự nhiên linh tinh, đáng tiếc chính là, Lục Vũ đặc biệt căn dặn nàng không thể ăn những đồ vật nói trên, cho nên nàng chỉ có thể ăn gà nướng không thêm gia vị do Lâm Tái tự tay chế biến.
“Như vậy thì tốt rồi, anh cũng có thể yên tâm.” Kha Đức Nhạc mở miệng, Lâm Tái là con hắn, hắn tân tân khổ khổ nuôi nhiều năm như vậy, không muốn đối phương gặp một chút rắc rối nào.
“Ừm, Kha Đức Nhạc, anh muốn ăn một chút thịt nướng hay không? Hương vị của thứ này rất tốt a, so với anh làm còn tốt hơn nhiều.” Caroline giới thiệu, sau đó dùng con dao nhỏ trong tay cắt một khối thịt nướng cho đối phương.
Con trai của mình lợi hại hơn mình, sao có thể không khiến cho Kha Đức Nhạc đố kỵ chứ. Làm thành chủ thành Kerr, Kha Đức Nhạc cũng không thể dùng tay cầm thịt để ăn. Nhưng nếu thịt này do vợ mình đưa cho, hắn đương nhiên sẽ ăn.
Kha Đức Nhạc vươn tay nắm chắc khối thịt kia, liền phát hiện, cảm giác dùng tay cầm thịt ăn lại rất tốt nha.
“Lâm Tái, thời gian nướng thịt hơi ngắn, phải lâu hơn một chút.” Giọng nói của Mony vang lên, Kha Đức Nhạc lập tức lia mắt về phía con trai của mình.
Con trai của hắn, thật là đáng thương, trước kia chỉ nướng thịt cho một mình Caroline ăn đã cảm thấy không xong, mà hiện tại phải nướng thịt cho hai dạ dày vương ăn…
“Bà ngoại! Con đã nướng lâu lắm rồi đó!” Lâm Tái bất mãn mà mở miệng, sau đó trở mặt một con ma thú bự cỡ hắn đang nướng trên vỉ, mà phía dưới con ma thú, là một loại gỗ có mùi rất thơm khi đốt cháy.
Dùng loại gỗ này nướng thịt, khiến cho thịt nướng có mùi rất thơm, cho tới nay giới quý tộc rất ưa chuộng, nếu Kha Đức Nhạc không phải thành chủ thành Kerr, lấy số lượng thịt nướng của bọn họ, không thể mua nổi số gỗ này a.
Lục Vũ ngồi ở một bên, trước đó ăn một loại rễ cây được Lâm Tái nướng tốt, hắn cũng không có bất mãn gì về thịt nướng của Lâm Tái, nhưng quả thật có thể nướng lâu hơn một chút… “Lâm Tái, không phải gần đây ngươi đang luyện đan sao? Ngươi có thể dùng lửa trong cơ thể của ngươi để nướng thịt, đương nhiên, độ mạnh yếu của lửa nhất định phải khống chế thật tốt.”
“Không thành vấn đề, ta thử xem sao!” Lâm Tái mở miệng, thả ra một ngọn lửa nướng con ma thú kia.
Lâm Tái vừa vươn tay, bên cạnh đột nhiên xông ra một sinh vật lạ đen tuyền, sau đó trong giây lát thân thể phình lớn lên, liền một ngụm nuốt con ma thú kia!
Trên thực tế, nó nuốt toàn bộ con ma thú kia cũng không sao, mấu chốt là, lúc này Lâm Tái đang định dùng lửa bản mạng để luyện đan, thử xem có thể nướng con ma thú này nhanh hơn hay không…
Tiểu Hắc vừa mới tấn cấp, trong bụng rỗng tuếch cho nên chạy đến kiếm gì đó ăn, nhưng nó không ngờ, nó chỉ ăn một con ma thú bị nướng chín nóng hầm hập mà thôi, vậy mà mình bị người ta dùng lửa nướng ngược lại! Tuy nó cảm thấy trên người lạnh như băng nên muốn hâm nóng một chút, nhưng cũng không muốn bị người khác đem đi nướng tiêu đâu!
Ngọn lửa trong tay Lâm Tái đụng tới thân thể Tiểu Hắc, lập tức khiến nó hét lên một tiếng, sau đó nó ngã xuống trong ngọn lửa kia, đốm lửa bắn tung tóe.
Đối với Tiểu Hắc mà nói, ngọn lửa bình thường không thể thương tổn nó được, nhưng ngọn lửa trong tay Lâm Tái thì khác. Tiểu Hắc dùng cặp mắt tràn ngập nước mắt về phía Lâm Tái, sau đó thân thể đang phình to liền xẹp xuống, cùng lúc đó vài cục than rơi vào đầu nó, nó vô cùng thê thảm mà “Ác ác” kêu lên, giống như đang lên án Lâm Tái vậy.
“Tốc độ của Tiểu Hắc lại nhanh hơn… Còn có, vừa rồi ta thật sự không cố ý!” Lâm Tái bất đắc dĩ mà mở miệng.
Đương nhiên Lục Vũ sẽ không vì chuyện này mà chỉ trích Lâm Tái, trên thực tế, hiện tại hắn nhìn thấy Tiểu Hắc, khóe miệng của hắn nhịn không được có chút co rút.
Con Thôn Phệ thú này, vừa rồi còn nuốt vào một con ma thú to lớn, còn bây giờ vừa lăn lộn, vừa nuốt mấy cục than vào bụng nữa …
Vừa rồi, Lâm Tái chiếm một khoảng lớn để nướng thịt, khiến cho nơi này khá lộn xộn, nhưng hiện tại, chỗ này đã vô cùng sạch sẽ, thậm chí một chút gia vị vương vãi trên đất, cũng bị Tiểu Hắc hút một hơi, tất cả đều vào bụng nó.
“Tiểu Hắc, ngươi cũng dễ nuôi quá nhỉ?” Lục Vũ kéo Tiểu Hắc qua, phát hiện trên người nó vẫn còn lạnh lẽo, thế mới biết tại sao Tiểu Hắc ăn đống than này, có lẽ nó muốn sưởi ấm?
“A a!” Tiểu Hắc dùng sức cọ cọ trong ngực Lục Vũ, vừa cọ vừa làm nũng, Lục Vũ không cần suy nghĩ nhiều cũng biết đối phương nhất định đang xin ăn!
Lúc nãy trước mặt Lâm Tái hoàn toàn trống rỗng không còn lại gì, nhưng hiện tại, trước mặt hắn lập tức xuất hiện hai viên tinh hạch: “Tiểu Hắc, muốn ăn không? Nếu muốn ăn, thì lại đây mà ăn a!”
Tiểu Hắc không nói hai lời, liền buông Lục Vũ ra, trực tiếp nhào vào trong ngực của hắn, ngược lại là con Phượng Hoàng của Lâm Tái, đứng ở trên vai Lục Vũ, tò mò nhìn nhìn Tiểu Hắc, nhìn trong chốc lát, liền bay đến bên cạnh Tiểu Hắc, phun lửa!
Nhìn thấy Tiểu Phượng Hoàng phun lửa, Tiểu Hắc theo bản năng mà lui lại một bước, nhưng sau khi phát hiện Tiểu Phượng hoàng phun lửa nướng những viên tinh hạch cho nó, nó liền hân hoan mà ăn.
“Con này là loài gì vậy?” Kha Đức Nhạc đứng ở bên cạnh quan sát thật lâu nhịn không được mở miệng hỏi, nó đột nhiên xông ăn nhiều đồ như vậy, vừa rồi cũng trở nên rất lớn, nhưng hiện tại, lại biến thành một con thú nhỏ xíu vậy?
“Không biết, nhưng nó chỉ biết ăn.” Lục Vũ mở miệng, cái gì nó cũng ăn, thật là rất mất mặt a!
Lại nói tiếp, nếu lúc trước hắn không ngăn cản, Tiểu Hắc không có chuyện gì làm, chắc chắn nó sẽ ăn sạch sành sanh gia cụ trong phòng a!
“Đúng vậy, nó còn ham ăn hơn em nữa đó!” Caroline gật đầu đồng ý lời nói của Lục Vũ, lúc trước nàng tận mắt chứng kiến nó âm mưu ăn Phượng Hoàng nữa đó!
Quả nhiên, là một đám cật hóa… Kha Đức Nhạc thầm nghĩ.
Tiểu Hắc tỉnh lại, bên người Lục Vũ liền trở nên náo nhiệt hơn, Tiểu Hắc cùng Tiểu Hồng có đôi khi cãi nhau, có đôi khi lại ở chung vô cùng hài hòa, khiến người khác nhìn thấy không biết nên khóc hay cười.
Bất quá, Lục Vũ rảnh rỗi chơi đùa cùng hai con ma thú này, nhưng Lâm Tái cũng không rảnh, bởi vì hắn phải đón đãi những người đến xem Phượng Hoàng và Thần Tử, chuyện này cũng không tính, hắn còn phải đối phó với Tạp Lỗ cùng Stephen hai tên sứ giả không có ý tốt này tiếp cận.
“Lục Vũ, hiện tại người tới ngày càng nhiều, cứ tiếp tục như vậy, ta hoàn toàn không thể tập trung luyện đan a!” Ban ngày vội vã, ban đêm còn bị bắt làm cu li, Lâm Tái vô cùng buồn bực mà mở miệng.
“Bắt đầu từ ngày mai, ngươi không cần quan tâm đến bọn họ nữa.” Lục Vũ mở miệng, dựa vào tình huống hiện tại của bọn họ, hoàn toàn có thể không để ý tới những người đó. Nhưng trước đó, hắn thấy Lâm Tái mỗi ngày ý chí chiến đấu sục sôi mà đi đón đãi những người đó, hắn còn tưởng rằng Lâm Tái rất thích cuộc sống như thế…
Vốn dĩ Lâm Tái cảm thấy quá cực khổ, nhưng hắn không nghĩ tới, thì ra mọi chuyện lại có thể đơn giản như vậy… “Tại sao trước đó ta không nghĩ tới… Cha ta luôn dùng khuôn mặt tươi cười nghênh tiếp người khác, cho tới bây giờ cũng không để cho những người đến bái phỏng đợi lâu, nhưng ta lại quên, ta đâu phải thành chủ thành Kerr.”
Đừng nói là không phải thành chủ thành Kerr, hiện tại, lấy thân phận rối tung rối mù của hắn hiện giờ, có lẽ sẽ trở thành đối tượng trọng điểm cần phải giám thị của các đế quốc và Ma sư pháp công hội đi.
“Chuyện quan trọng nhất hiện giờ, chính là tập trung luyện đan.” Lục Vũ mở miệng, sau đó lấy ra một chút Ngô Đồng Tử cho Phượng Hoàng ăn, thứ này do hắn trao đổi trong Hệ thống vị diện giao dịch, mấy viên tinh hạch cấp 1 liền đổi được một ngàn cân, nếu không phải Phượng Hoàng của Caroline cùng Mony đều ở lại Thần Thú điện, có lẽ Phượng Hoàng thân thiết với hắn bây giờ, sẽ không chỉ có một mình Tiểu Hồng mà thôi.
“Đúng vậy! À, Lục Vũ, ngày mai hình như là sinh nhật của cha ta, chúng ta đến phủ thành chủ nha?” Lâm Tái mở miệng hỏi.
“Ừm.” Lục Vũ gật gật đầu, quyết định lát nữa tiến vào Hệ thống vị diện giao dịch nhìn xem một chút, không biết Kha Đức Nhạc sẽ thích món quà như thế nào đây? Có lẽ là một ít đồ dùng của nam giới? Hình như ông ấy không còn trẻ đâu nhỉ?
Không đúng, Caroline đang mang thai, Kha Đức Nhạc có lẽ không thích mấy món đồ như thế, một khi đã như vậy, không bằng kiếm một chút mỹ phẩm bảo dưỡng dung nhan?
Không thể không nói, bề ngoài của Caroline rất có tính lừa gạt, nàng cùng Kha Đức Nhạc đứng chung một chỗ, khiến cho người khác cảm thấy Kha Đức Nhạc là trâu già gặm cỏ non…
Lục Vũ đang cân nhắc không biết cho Kha Đức Nhạc món quà gì mới được, mặt khác, trước sinh nhật một ngày Kha Đức Nhạc gặp lại người cha đã lâu không thấy bóng dáng của mình.
Seraphim đi không ngừng nghỉ vài ngày, đã mệt không chịu được, vừa nhìn thấy phủ thành chủ, liền cảm thấy cả người trầm tĩnh lại, ông vừa thả lỏng, lại bị một đám người vây quanh — mấy ngày nay, thành Kerr phát sinh rất nhiều chuyện, hộ vệ của phủ thành chủ, đã đươc tăng mạnh.
Cuối cùng, nếu không phải Kha Đức Nhạc xuất hiện đúng lúc, chỉ sợ ông đã bị những hộ vệ của phủ thành chủ công kích.
“Kha Đức Nhạc, gần đây thành Kerr đã xảy ra chuyện gì vậy?” Ngồi trong thư phòng của phủ thành chủ, Seraphim lo lắng hỏi han.
“Cha, gần đây thành Kerr đã xảy ra rất nhiều chuyện, ta cảm thấy, tuy ta không xử lý hoàn mỹ, nhưng cũng không đến mức không xong, mà Bách Lệ… Cô ta đem thân phận của Lâm Tái nói cho người khác.” Kha Đức Nhạc mở miệng.
Vừa thấy mặt, hắn liền biết cha mình đã là pháp thánh, nhìn thấy cha mình bởi vì đột phá đến pháp thánh mà dung mạo không hề khác so với hai mươi năm trước, hắn không khỏi có chút cảm khái.
Seraphim hơi ngẩn người, lúc trước ông đem chuyện Lâm Tái là bán thú nhân nói cho Bách Lệ, là vì muốn Bách Lệ an tâm một chút, để cho nàng không suy nghĩ miên man hoặc là ra tay đối phó Lâm Tái mà thôi, nhưng ông hoàn toàn chưa từng nghĩ đến, Bách Lệ lại không biết nặng nhẹ như vậy: “Vậy bây giờ phải làm sao? Chẳng lẽ phải ủy khuất Lâm Tái sao?” Seraphim nhíu mày, Lâm Tái chính là hậu nhân của Nagas, nếu bị người khác phát hiện, cũng không bị giết chết đâu nhỉ? (WTF O.O)
“Thân phận Lâm Tái hẳn là sẽ không bị phát hiện, nhưng hiện tại thành Kerr thật sự có nhiều chuyện lắm, ta cảm thấy ta không thích hợp đảm nhiệm ngôi vị thành chủ thành Kerr nữa.” Kha Đức Nhạc mở miệng.
Có lẽ có vài người ham mê quyền thế, thích cái vị trí thành chủ này, nhưng hắn một chút cũng không thích.
“Tại sao?” Seraphim không hiểu mà hỏi han.
Kha Đức Nhạc cũng không nói nhiều, một năm một mười mà kể lại mọi chuyện đã xảy ra ở thành Kerr gần đây, lại nói: “Một khi thân phận Lâm Tái bại lộ, nó sẽ gặp nguy hiểm, hiện giờ Caroline lại mang thai, trên cơ bản không có sức chiến đấu, mặt khác, Bách Lệ vẫn luôn cản trở…”
Nghe Kha Đức Nhạc nói như vậy, Seraphim cũng có chút xấu hổ, lúc ấy ông là thành chủ thành Kerr, nên mọi chuyện đều âm mưu hóa một chút, ông nghĩ con trai mình sẽ làm tổn thương Bách Lệ, cũng sợ Bách Lệ vì con của mình mà xúc phạm Lâm Tái, sau khi nghĩ tới nghĩ lui, liền nghĩ ra một phương pháp, nhưng không ngờ, cuối cùng mọi chuyện lại phát triển đến tình trạng như hiện tại.
“Kha Đức Nhạc, ngươi muốn làm gì?”
“Cha, ta cảm thấy, ta đã không thể tiếp tục đảm đương cái ngôi vị thành chủ này nữa rồi.” Kha Đức Nhạc trực tiếp trả lời.
Seraphim trầm mặc một hồi lâu mới mở miệng: “Ta đã biết, Kha Đức Nhạc, chuyện kế tiếp, cứ giao cho ta.”
Mặc kệ là Kha Đức Nhạc Lâm Tái, hay là Eno Lina, đều là người của gia tộc Peters, Seraphim không thể buông bỏ bên nào cả.
“Cám ơn.” Kha Đức Nhạc tự đáy lòng mà cám ơn, cha của hắn vẫn rất hòa hảo với hắn, những chuyện lúc trước…
“Thật xin lỗi, Kha Đức Nhạc, khi đó, ta cho rằng một Nagas sẽ không thể ở bên ngươi mãi mãi.” Seraphim mở miệng, không thể không nói, từ miệng Kha Đức Nhạc biết được tình trạng hiện giờ của Caroline, Caroline lại có một đứa nhỏ, ông vô cùng khiếp sợ.
Thần Thú điện cùng Ma sư pháp công hội chưa từng nhúng tay vào chiến tranh, nhưng khi đó…
Lúc đầu, Kha Đức Nhạc rất muốn nhìn xem biểu hiện của cha mình sau khi phát hiện Bách Lệ là một người như vậy, nhưng hiện tại… Nghe cha mình giải thích, trong lúc nhất thời hắn cũng không biết nên phản ứng như thế nào.
Kha Đức Nhạc không nói chuyện, Seraphim liền mở miệng lần nữa: “Ta nhớ rõ, ngày mai chính là sinh nhật của ngươi đi? Đến lúc đó, ta muốn nhìn Lâm Tái một chút, cũng xử lý mọi chuyện thật tốt.”