Nghe Hoa Thiên Vũ nói chúng ta, phía dưới Bạch Thu Nguyên và Tô Lâm lập tức khẩn trương, chỉ có Lý Tinh Hành là hai mắt tỏa sáng. Hoa Thiên Vũ cười vô cùng sáng lạn nói: “Trước đây ta không có thời gian, bên cạnh cũng không có cao thủ trấn giữ, hiện tại đã không giống, ngoại trừ Lý Tinh Hành thì ở đây còn có vài người. Bản lĩnh của Bạch Thu Nguyên thì không cần phải nói, như vậy sau này Bạch Thu Nguyên coi như là người huẩn luyện, hộ vệ bên cạnh Lý Tinh Hành cho ta mượn dùng mấy ngày, giúp ta huấn luyện người ben này một chút, một tháng sau trả lại cho ngươi.”
“Bạch Thu Nguyên, ngươi đừng trưng ra bộ dáng không cam tâm tình nguyện ấy nữa. Nói cho ngươi biết, làm những thứ này đối với ngươi cũng có chỗ tốt. Võ công của ngươi mặc dù trong thiên hạ ít có, nhưng không có khả năng mỗi ngày ngươi đều có thể luyện, để ngươi giúp ta luyện người cũng chính là giúp ngươi tự huấn luyện chính mình, để cho ngươi giữ vững thân thủ của mình, ngươi nên cảm tạ ta.”
Bạch Thu Nguyên nâng trán cảm khái, đây là giúp mình! Mình còn cần rèn luyện bản lĩnh? Bạch Thu Nguyên vô lực chắp tay hướng Hoa Thiên Vũ, nặn ra một nụ cười khó coi “Vậy ta phải cảm ơn ngươi thật tốt. Chẳng qua ta có chút tò mò, không biết ngươi để ta huấn luyện nhiều nhân hủ như vậy là để làm gì? Ngươi định huấn luyện nhiều như vậy tính làm cái gì?”
“Cướp của người giàu chia cho người nghèo, thay trời hành đạo a.” Hoa Thiên Vũ ầm ĩ nói: “Ngươi chủ yếu huấn luyện khinh công cho bọn họ. Ta dạy họ cách mở khóa, hộ vệ của Lý Tinh Hành huấn luyện bản lĩnh cho bọn họ, để bọn họ có thể tự mình đảm đương một phía.”
“Cướp của người giàu chia cho người nghèo? Thay trời hành đạo?” Sắc mặt Bạch Thu Nguyên ngày càng trắng bệch, mình huấn luyện khinh công cho bọn họ? Đây là không sợ người ngoài nhìn vào sao! Nếu tin tức Càn quốc hoàng tử, thần y Bạch Thu Nguyên huấn luyện kẻ trộm bị truyền đi, sẽ không biết chuyện gì xảy ra.
“Bọn họ học xong khinh công và cạy khóa thì có cần thiết học bản lĩnh gì nữa sao?” Tô Lâm lộ ra vẻ mặt ngu ngơ hỏi. Nhưng khi câu hỏi vừa ra khỏi miệng, Tô Lâm cảm thấy được bi kịch của mình.
“Ngu muội, thiển cận.” Hoa Thiên Vũ hận không thể bóp nát Tô Lâm, mắng to “Khó trách từ trước đến giờ ngươi chỉ luôn như này, ngươi nên đi ăn xin cả đời. Chẳng lẽ ngươi nghĩ bọn họ cả đời chỉ làm chút chuyện như vậy, mang bọn họ đi huấn luyện dĩ nhiên là để chuẩn bị cho sau này. Để sau này bọn họ sẽ đi huấn luyện kẻ khác giống như bọn họ.”
Lần này trước mặt Bạch Thu Nguyên và Tô Lâm đều tối sầm lại. Hoa Thiên Vũ cũng dám nghĩ đến chuyện này, nàng ta định coi việc này như một nghề sao, định mang Tụ Bảo bang lập thành một tổ chức có kỉ luật, có cấp bậc như một đại bang phái sao?
Chỉ có Lý Tinh Hành hoàn toàn ủng hộ, nói: “Được, ta sẽ bảo Lý thúc sắp xếp người, lão đại ngươi yên tâm, không cần Bạch đại ca ra mặt, bên này ta cũng có thể giúp lão đại huấn luyện nhóm người này ổn thỏa. Cũng không cần lão đại tự mình huấn luyện, Lý gia chúng ta sẽ đặc biệt dốc lòng. Ta sẽ viết thư để trong nhà chọn những tinh anh đưa tới đây, đảm bảo cuối cùng nhóm người này của lão đại có thể mở ra tất cả các khố phòng của hoàng cung đại nội.”[email protected]*dyan(lee^qu.donnn)
“Tốt! Như vậy mới đúng!” Hoa Thiên Vũ vỗ vỗ bả vai Lý Tinh Hành, khích lệ nói: “Hai người các ngươi nhìn một chút, hãy học hỏi người ta đi. Đây mới gọi là quyết tâm làm chuyện lớn. Bạch Thu Nguyên ngươi đường đường là Càn Quốc hoàng tử, mà mới nghe mấy đề nghị như vậy thì mặt liền trắng không khác gì tờ giấy, thật là mất mặt. Còn có Tô Lâm, ngươi cũng nên học một chút, mặc dù xuất thân của ngươi không so được với Lý Tinh Hành, nhưng ngươi vẫn phải nhìn hắn, còn phải theo hắn học tập, sau này ngươi sẽ là người giống như hắn, như vậy mới có tương lai, nếu không sớm muộn gì ngươi vẫn trở về là một tên ăn xin.”
Bạch Thu Nguyên và Tô Lâm hai mặt nhìn nhau, nhìn bởi vì Hoa Thiên Vũ vỗ bả vai mình, khuôn mặt nhỏ nhắn kích động đến mức đỏ lên, mắt còn sáng hơn cả Lý Tinh Hành. Một nam một nữ này, một lớn một nhỏ giống như kẻ điên, bọn họ làm như vậy sớm muộn gì cũng có chuyện lớn xảy ra.
Nhưng trước mắt có một vấn đề hết sức rõ ràng, Hoa Thiên Vũ sẽ không nghe lời khuyên của bọn hắn mà Lý Tinh Hành chính xác là hoa hướng Thiên Vũ. Mà hiện tại bọn họ lấy nhà Bạch Thu Nguyên làm căn cứ, đuổi cũng không đi, Bạch Thu Nguyên không tránh khỏi bị lôi vào. Tô Lâm đã đem thủ hạ của mình đưa cho Hoa Thiên Vũ, về cơ bản trong tay Tô Lâm có những người mạnh nhất, cho nên cũng không tránh khỏi bị trói vào. Như vậy Bạch Thu Nguyên và Tô Lâm căn bản không có lựa chọn khác, chỉ có thể giống như Lý Tinh Hành, theo ý tưởng của Hoa Thiên Vũ. Mặc dù trong lòng họ đối với ý tưởng của Hoa Thiên Vũ là kiểu xin miễn thứ cho kẻ bất tài.
Hoa Thiên Vũ thấy không ai có ý kiến liền nói tiếp “Huấn luyện nhân thủ chỉ là tính toán bước đầu của ta, Tụ Bảo bang của chúng ta nếu đã đặt tên là Tụ Bảo thì phải có trấn bang chi bảo. Ta nghe nói Tiên Duệ đại lục có không ít thần khí tồn tại, ý định của ta, chờ sau khi huấn luyện xong nhóm người này sẽ để họ ra ngoài, đến các quốc gia để tìm thần khí. Như vậy đồng thời cũng là rèn luyện bọn họ, nói không chừng có thể tìm thấy vài món trấn bang chi bảo. Về sau Tụ Bảo bang chúng ta có trấn bang chi bảo, chiêu nạp nhân thủ sẽ càng thu hút người hơn.”
Thu hút người? Thu hút người đến giành cũng không khác mấy. Bạch Thu Nguyên thiếu chút nữa mắng thành tiếng. Hoa Thiên Vũ thật đúng là dám nghĩ. Ta nói cái bang phái này của nàng sao gọi là Tụ Bảo, thì ra chính là ý này! Thật không thể ngờ lại đánh chủ ý lên thần khí.dieendaanleequuydonn
Không nói hiện tại chỉ có hoàng thất của năm quốc gia trên đại lục mới có, thêm nữa, nghe nói rằng thần khí của Cẩm quốc lúc trước đã không cánh mà bay. Cho nên hiện tại ngoại trừ Cẩm quốc, chỉ có hoàng cung của bốn quốc gia mới có. Hoa Thiên Vũ nói như vậy, có khác gì bọn này huấn luyện ra những tên trộm đi ăn trộm thần khí của quốc gia mình.
Hoa Thiên Vũ tiếp tục nói: “Hơn nữa chúng ta không chỉ cướp của người giàu chia cho người nghèo, thay trời hành đạo, chúng ta còn phải chiêu mộ nhân thủ, thành lập một cơ quan tình báo. ở các nước đều phải có đầy đủ nhân thủ, giúp chúng ta hỏi thăm tất cả những tin tức mà chúng ta muốn biết. Ta tin tưởng, chỉ cần theo suy nghĩ này của ta, Tụ Bảo bang không chỉ có thể độc lập không phụ thuộc vào ai, mà còn có thể trở thành một ngôi sao mới trên giang hồ.”
Ngôi sao mới. Sao chổi cũng không khác là bao. Bạch Thu Nguyên oán thầm trong lòng, mặc dù không hiểu cơ quan mà Hoa Thiên Vũ nói là như thế nào, nhưng cái danh từ tình báo này, Bạch Thu Nguyên vẫn hiểu được. Nữ nhân này không điên thì thôi, một khi đã điên thì điên kinh người. Nàng lại dám duỗi tay dài như vậy, mở rộng đến như vậy! Nàng làm như vậy, sợ rằng vừa mới bắt đầu đã khiến các người đứng đầu tổ chức tình báo của các quốc gia để mắt tới. Bạch Thu Nguyên đội nhiên nhớ tới, dường như Hoa Thiên Vũ rất quen thuộc với nhị hoàng tử của Cẩm quốc Lăng Mạc Thiên, chính là người đứng đầu của tổ chức tình báo của Cẩm quốc, nàng dám làm như thế chẳng lẽ là được Lăng Mạc Thiên bày mưu kế cho? Nhất thời đầu óc Bạch Thu Nguyên có chút xoay vòng.
Chỉ là rất nhanh, Hoa Thiên Vũ xoay chuyển, đem chủ để nhắm vào Bạch Thu Nguyên, “Cho nên khi chúng ta chưa huấn luyện được nhân thủ trở nên lợi hại, chúng ta có thể làm chút chuyện khác, có thể mang đến danh tiếng cho chúng ta và lợi ích, việc hành y cứu người, ta đã nghĩ lâu rồi. Không có gì so với việc mở một y quán có thể trong thời gian ngắn giúp chúng ta mang đến danh tiếng tốt. Cho nên, Bạch Thu Nguyên, Tô Lâm, chuyện này liền giao cho hai người, ta cũng sẽ hỗ trợ, nhưng chủ yếu vẫn là dựa vào các ngươi. Các ngươi lấy tốc độ nhanh nhất để xây dựng y quán cho ta, tên, ta cũng đã nghĩ xong, hãy gọi là Bảo Chi Lâm. Ta nhớ được Lăng Mạc Thiên có năm cây Linh Chi, muốn để các ngươi làm bảo vật trấn quán.”
Bạch Thu Nguyên và Tô Lâm nghe vậy lập tức choáng váng. Hoa Thiên Vũ đang muốn làm gì, còn có thể nói chuyện thật tốt hay không?
Đến tối, Bạch Thu Nguyên đã sớm nghỉ ngơi, mấy ngày nay quả thực mệt mỏi, nằm vật xuống giường, gần như vừa đặt đầu xuống gối, Bạch Thu Nguyên đã muốn nhắm mắt ngủ, trong lòng không khỏi oán thầm, ngoài miệng thì thầm một câu “Nữ nhân chết tiệt.”
Mấy ngày này, rốt cuộc Bạch Thu Nguyên đã hiểu được cái gì gọi là khổ cực rồi. Hoa Thiên Vũ thật sự không khách khí với mình, sai mình làm cái này làm cái nọ, những thứ này Bạch Thu Nguyên có thể đồng ý. Nhưng là mở ý quán, thuê người làm, sắp xếp đồ đạc mọi thứ đều lấy từ tiền túi của mình, Bạch Thu Nguyên có chút phẫn nộ, nhưng lại không chịu nổi việc Hoa Thiên Vũ làm nũng với mình. Chỉ có lúc này nàng ta mới giống một nữ nhi. Chính mình cũng không hiểu vì sao, cuối cùng lần nào cũng đáp ứng. Nghĩ đến đây, Bạch Thu Nguyên cảm thấy mình rất rộng lượng. Người giống mình không có nhiều lắm đâu! dfienddn lieqiudoon
Nhưng khi Bạch Thu Nguyên chuẩn bị nhắm mắt ngủ, dưới ván giường lại truyền đến hai tiếng động nặng nề. Nghe được âm thanh này, Bạch Thu Nguyên liền biến sắc, tay hướng về phía sau đầu giường nhấn nhẹ một cái, lập tức từ giữa giường tách ra hai bên, Bạch Thu Nguyên rất nhanh rơi xuống, sau đó giường lại trở về nguyên trạng thái ban đầu.
Chỉ mặc độc áo ngủ, Bạch Thu Nguyên lúc này đứng thẳng người trong mật thất mà hắn thiết lập dưới giường, có một người bịt mặt đang quỳ, Bạch Thu Nguyên nhàn nhạt nhìn người đang quỳ dưới đất “Có tin tức gì khiến ngươi tự mình đến đây?”
Người bịt mặt cúi đầu hành lễ với Bạch Thu Nguyên, “Khởi bẩm Vương gia, trong nước truyền đến tin tức, Khương quốc cùng Tinh Nguyệt quốc liên minh.” Giọng nói uyển chuyển êm tai của người bịt mặt truyền đến, là nữ nhân.
Khương quốc cùng Tinh Nguyệt quốc liên minh? Nghe vậy sắc mặt Bạch Thu Nguyên trở nên lạnh lẽo, nhíu mày nói, “Mật thám của Tinh Nguyệt quốc có truyền tin cụ thể hay không? Tại sao lại đột nhiên như vậy, chuyện xảy ra lúc nào? Sau khi bọn họ liên minh có hành động gì bất thường hay không?”
Người bịt mặt cúi đầu nói “Thời gian liên minh cụ thể là hai tháng trước, tình hình cụ thể, mật thám ở Tinh Nguyệt quốc và Khương quốc đã điều tra, nhưng đối với nội dung minh ước (hiệp ước đồng minh) không thể thăm dò rõ. Nhưng có thể khẳng định, lần này liên minh, là Khương quốc chủ động đưa ra với Tinh Nguyệt quốc, mà nội dung không chỉ là hai nước liên minh mà là muốn khuếch trương ra bốn phía.”