• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau yến hội đã 3 ngày. Dạ Tử Ly ngây ngừa ngồi trên xích đu, mấy ngày nay nàng chỉ ngồi trong khuôn viên hoặc đến cung điện của Ngôn Nhã Tú, nên gọi là Ngôn Khả cho quen tai. Dù sao nàng cũng gọi hắn như vậy gần mấy năm rồi.

Xuân Hoa từ xa chạy đến, vội vã nói với nàng. Nữ tử này a, sau ba ngày cực khổ nàng cũng làm cho nàng ta thoải mái với nàng hơn, dù sao bóng ma Mộ Dung Ngữ Lam để lại cũng quá lớn " Công chúa, người nghe tin gì chưa?"

"Tin gì?" Nàng chán nản đung đưa trên xích đu.

"Là Lạc Tứơng Quân tam tiểu thử a, nàng hôm nay vừa ra tay đánh nhị tiểu thư" Xuân Hoa vừa nói vừa thở dốc, không phải nói nhị tiểu thư Tướng Quân Phủ là ngốc tử sao?

Dạ Tử Ly hụt chân, rớt khỏi xích đu, Xuân Hoa cuống quých đỡ nàng ngồi dậy. Dạ Tử Ly túm lấy cánh tay nàng hối hả nói " Ngươi nói Lạc Tâm Nghiên thay đổi thành người khác?"

"Đúng vậy, từ lúc tỉnh lại nhị tiểu thư như một người khác, quyết đoán lạnh lùng" Xuân Hoa gật đầu lia lịa.

Dạ Tử Ly phủi cát trên y phục, vội vã chạy ra khỏi cung, vừa đi vừa nói " Xuân Hoa a, nhanh mau chúng ta đi Tướng Quân phủ"

Nàng cần chứng nhận xem có phải sát thủ hiện đại đã xuyên qua hay không. Xuân Hoa có chút phản ứng không kịp, công chúa sao lại kích động đi tướng quân phủ, không phải trước giờ nàng đều không có ý gì tốt với bọn họ 2 tỷ muội hay sao.

Đứng trước Tướng Quân Phủ, 2 nữ tử ngước nhìn bức tường cao trước mặt. Xuân Hoa tò mò hỏi " Công chúa cửa chính bên kia, chúng ta sao không vào?"

"Hang cọp, không thể vào" Lỡ bị nữ chính giết chết, nàng làm sao bây giờ.

Dạ Tử Ly cột váy lên, tay áo sắn lên cao. Nhìn công chúa thục nữ biến thành bộ dáng lưu manh Xuân Hoa khóc không ra nước mắt. Dạ Tử Ly bẻ tay nói " Xuân Hoa, nâng đi lấy khúc gỗ đằng kia xê lại đây"

Nàng nhanh chóng đi đẩy khúc gỗ đến dưới chân Dạ Tử Ly " Công chúa, ngươi tính làm gì?"

"Đương nhiên là trèo vô" Nàng đứng lên khúc gỗ, với vào trong. Cần phải xác minh bên trong có phải nữ chính không. Rõ ràng nàng nhớ đúng là trong kịch bản có nói nữ chính Lạc Tâm Nghiên bị Mộ Dung Ngữ Lam đẩy xuống hồ nên mới bị xuyên vào, đằng này nàng không đẩy Lạc Tâm Nghiên, nữ chính vẫn xuyên vào a?

Xuân Hoa lo lắng ngước nhìn bên dưới. Dạ Tử Ly nhảy lên nắm được bước tường, cả người treo lơ lửng trong không trung, thầm chửi, chết tiệt cái tường này sao lại cao như vậy chứ.

"Mộ Dung Ngữ Lam, ngươi làm gì ở đây?" Giọng nam tử bất ngờ vang lên sau lưng. Nàng bất ngờ buông tay khỏi vách tường cả người theo trọng lực rơi xuống đất.

Xuân Hoa vội vã đỡ nàng dậy sau đó nhìn người tới giật mình quỳ xuống "Tham Kiến Thương Vương"

Dạ Tử Ly xoa xoa cái mông, ngước mắt nhìn nam tử đối diện, nàng quên nói trong 3 ngày nàng tự kỷ trong cung điện, thì Ngũ Hoàng Tử Mộ Dung Mặc Nhiên được phong làm Thương Vương, còn Mộ Dung Ngạo Thần được Phong Dực Vương. Trước mắt đây còn ai khác ngoài Ngũ hoàng huynh nam chủ Thương Vương của nàng.

"Ngũ ca, có thể đừng kêu tên ta một cách đáng sợ như vậy được không, té từ trên cao xuống rất đau a" Nàng bực bội xoa cái mông ấm ức phê bình.

Mộ Dung Mặc Nhiên nhướng mày, nay hắn vận cẩm bào tuấn mỹ, từng bước tiến tới "Lục hoàng muôi không ở trong cung, đến trước Tướng Quân Phủ làm gì?"

"Ta... ta đến thăm Lạc Tâm Nghiên, không phải nói nàng vừa tỉnh sao?" Nàng bịa lí do.

Mộ Dung Mặc Nhiên chỉ vào hướng cửa chính "Cửa chính bên kia, sao lại leo tường vào"

Dạ Tử Ly đổ mồ hôi lạnh, nếu để hắn bắt được thóp không phải sẽ uy nàng đến chết, phải biết vị hoàng huynh này cũng chẳng ưa gì muội muội này " Chính là ta muốn tìm cảm giác mới thôi, còn ngươi, không ở trong phủ đệ, đến đây làm gì?"

" Đương nhiên đến để điều tra thích khách" Hắn ung dung tự tại nói.

Dạ Tử Ly nghĩ nghĩ, đây chẳng phải mở đầu kịch bản, lần đầu Lạc Tâm Nghiên gặp nam chủ Mộ Dung Mặc Nhiên, hắn đến cùng Lạc Tông Nghị điều tra về thích khách, sau đó gặp phải nữ chính, bị thần thái cùng trí tuệ của nàng thu hút.

"Vậy hoàng huynh làm việc vui, ta đi trước" Nàng xách váy muốn bỏ chạy đã bị hắn nắm lại.

"Không phải đã đến rồi sao? Cùng đi vào trong" Hắn không để nàng phản hồi đã kéo nàng đi, từ xa hắn đã thấy vị hoàng muội này đang dòm ngó bên ngoài phủ. Hắn muốn xem nàng đang giở trò gì.

Thấy bị xách đi Dạ Tử Ly bất mãn kêu lên " Này Mộ Dung Mặc Nhiên, ta có chân a, ta có thể đi được a"

"Mặc Nhiên ca ca thả ta xuống"

"Ngũ hoàng huynh thả xuống a"

Mặc nàng la mắng hắn xách nàng đến cổng Tướng Quân phủ, trước cổng Lạc Tông Nghị đã đứng đợi sẵn, thấy hắn liền nghiêm túc hành lễ " Thần tham kiến Thương Vương"

Nhìn bên cạnh nữ tử, hắn bất ngờ cũng hành lễ " Tham kiến công chúa điện hạ"

Dạ Tử Ly nhìn sang Lạc Tông Nghị, cho dù nàng chán ghét nữ chính nhưng không bàn cãi Lạc Tông Nghị này anh minh lỗi lạc, luôn một lòng vì Huyền Vũ quốc.

Xuân Hoa cuống quých chạy từ sau đến, Dạ Tử Ly xoa xoa cái cổ bị hắn nắm, cười gật đầu với Lạc Tông Nghị.

Mộ Dung Mặc Nhiên trầm giọng đưa tay " Lạc Tướng Quân khách sáo"

Đi theo Lạc Tông Nghị vào trong sảnh, vì là Thương Vương nên Mộ Dung Mặc Nhiên ngồi trên chủ vị cao nhất, bên cạnh hai bên là Dạ Tử Ly cùng Lạc Tông Nghị. Không vòng vo hắn vào thẳng vấn đề " Thích khách lần này đã tra được?"

Lạc Tông Nghị nghiêm chỉnh nói " Thích khách lựa vào đúng yến tiệc, vượt qua bao ám vệ cùng thị vệ để xông vào hoàng cung, có lẽ người ra lệnh biết rõ thời gian và ngóch ngách của Hoàng Cung"

Mộ Dung Mặc Nhiên nhếch môi cười, hơi liếc về phía nàng tiếp tục hỏi " Ý ngươi là có người phản bội?"

"Thần không dám nói" Lạc Tông Nghị ôm quyền.

Mộ Dung Mặc Nhiên cầm trên tay tách trà nhìn sang nàng. Dạ Tử Ly không hiểu nhìn lại, xem nàng làm gì? Ta có phải người gọi thích khách đến. Khoan thích khách? Không phải là...

Dạ Tử Ly há hốc, không phải là tình tiết thích khách do Ngôn Dự Cơ sắp xếp sao? Mà Ngôn Dự Cơ là ai? Chính là phụ thân của Ngôn Khả người đang là mẫu hậu của nàng a. Vậy chẳng phải là tổ phụ của nàng sao?

Kịch bản có ghi Ngôn Dự Cơ cùng Ngôn Nhã Tú cấu kết bày ra kế thích khách trong yến tiệc nhầm giết Mộ Dung Mặc Nhiên cùng Mộ Dung Ngạo Thần, không ngờ bọn họ võ công cao cường không những không đánh được còn thất bại thảm thê.

Nàng nuốt nước miếng nếu bọn họ điều tra ra đó là chu di cửa tộc a. Thấy nàng khác thường Mộ Dung Mặc Nhiên hỏi "Ngữ Lam biết gì về thích khách sao?"

"Không a, sao ta biết được, chính ta bị thích khách bắt còn thấy đau a" Nàng ôm cổ nuốt nước miếng. Nàng cứ cảm giác tên nhóc này biết hết mọi chuyện, đang cố tình trêu chọc nàng.

Bên ngoài tỳ nữ vội vã chạy vào quỳ xuống điện " Đại nhân, nhị tiểu thư bị tam tiểu thư đẩy ngã xuống hồ"

Lạc Tông Nghị tức giận đỏ mặt, đập bàn đứng dậy " Hồ đồ"

Dạ Tử Ly tò mò muốn đi xem, kịch bản có khúc này a. Lúc nàng đọc đã nhớ kĩ do Lạc Sở Sở xúc phạm tự tôn của Lạc Tâm Nghiên, nên bị nàng một cước bay xuống hồ.

Mộ Dung Mặc Nhiên nhìn hắn, không để ý nói " Chúng ta nên đi xem"

Được tỳ nữ dẫn đường, cả ba nhanh chóng đến bên bờ hồ, Lạc Sở Sở ướt nhẹp ngồi khóc hoa lê đái vũ. Đứng bên cạnh ngạo nghễ lạnh lùng Lạc Tâm Nghiên không chút lây động nhìn các nàng tới.

Lạc Tông Nghị xấu hổ chuyện nhà bị bọn họ bắt gặp, giận dữ la " Chuyện này là sao?"

Vớ được cộng dây, Lạc Sở Sở đi đến bên Lạc Tông Nghị khóc nức nở " Phụ thân, nàng ức hiếp ta, còn đẩy xuống hồ"

" Tâm Nghiên, ngươi nói" Lạc Tông Nghị nhìn sang nàng.

Dạ Tử Ly cũng đánh giá nàng, khí chất này, thái độ này chắc chắn là nữ chủ đã xuyên qua. Chứng minh xong rồi nàng cũng mau rời khỏi đây, đứng kế nữ chính không chừng thành vật hi sinh.

Lạc Tâm Nghiên nhìn sang bọn họ hai người, nhìn lại Lạc Tông Nghị nói " Là nàng xúc phạm đến ta"

Đó là lí do nàng không đóng vai Lạc Tâm Nghiên, tính cách tự cao tự đại, vừa đến cổ đại mấy ngày đã không làm chủ được hành vi. Đẩy ngã Lạc Sở Sở, sau đó trước mặt phụ thân lại tỏ vẻ cao ngạo lạnh lùng, cho dù a, Lạc Tông Nghị này rất yêu thương Lạc Tâm Nghiên.

Mộ Dung Mặc Nhiên cũng đánh giá nữ tử trước mắt, Lạc Tâm Nghiên vốn là một ngốc nữ, xem ra lúc này không phải vậy. Dạ Tử Ly đưa mắt nhìn lên hắn, tình cờ thấy hắn nhìn chầm chầm Lạc Tâm Nghiên, nàng bĩu môi, đúng là nam chủ bị nữ chủ thu hút theo đúng kịch bản.

Gió thổi mang theo hơi lạnh, Dạ Tử Ly đánh cái hắc xì, nàng run run. Bên cạnh Mộ Dung Mặc Nhiên liếc sang nàng "Lạnh?"

" Bờ hồ có hơi lãnh, ta không sao các ngươi tiếp tục a" Nàng cười hề hề ra hiệu, lúc này Lạc Tâm Nghiên cũng nhìn sang nàng, Dạ Tử Ly đánh cái rùng mình, cái này không phải lãnh nữa, mà ánh mắt nữ chính hảo đáng sợ a.

Mộ Dung Mặc Nhiên đứng bên cạnh đột nhiên lên tiếng " Lạc tướng quân, bổn vương đưa hoàng muội về trứơc, chuyện trong nhà để ngươi giải quyết"

" Thần cung tiễn Thương vương gia cùng công chúa, xin lỗi vì đã để vương gia và công chúa chứng kiến việc đáng xấu hổ này" Lạc Tông Nghị khom lưng hành lễ.

Mộ Dung Mặc Nhiên không có việc gì phất tay, hắn dắt nàng rời đi. Dạ Tử Ly ngơ ngác cứ thế mà đi? Vậy nữ chủ?

Không phải Mộ Dung Mặc Nhiên sẽ đứng ra nói giúp nữ chủ, sau đó chứng kiến dũng cảm nói lên suy nghĩ lúc còn ngốc tử, rồi nói ra vấn đề thích khách ở hoàng cung, sau đó dần thích nàng sao? Giờ lại đi về.

Lạc Tâm Nghiên nhìn theo bóng lưng bọn họ. Dựa theo trí nhớ thân xác này nam tử là Ngũ Vương Mộ Dung Mặc Nhiên, nữ tử bên cạnh là người luôn ăn hiếp nàng Lục công chúa Mộ Dung Ngữ Lam. Không phải trí nhớ nói Ngũ vương gia luôn không ưa vị Luc công chúa đanh đá này sao? Nay hắn lại quan tâm nàng lãnh. Có điều Mộ Dung Ngữ Lam, những người từng làm hại nguyên chủ này, Lạc Tâm Nghiên nàng sẽ trả đủ cho từng người.

~~~~~~~~~~~

Mai ra Ám Vệ Khuynh Quốc nhé

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK