Dù sao thì cô chẳng làm được chuyện gì ra hồn, dưới đôi cánh của Giang Tế Xuyên, cô có thể làm một con sâu gạo không lo không nghĩ.
Không buồn không lo... ít nhất mọi người nhìn sẽ cho là vậy đi.
Suy nghĩ này khiến cô được thư thả trong chốc lát, vào ngay lúc cô đang chìm vào giấc ngủ thì điện thoại "Ting" lên một tiếng.
Là tin nhắn Hứa Tư Dương gửi đến.
[Mộng Mộng, hôm nay đột nhiên anh mất lịch sự với em, anh thật lòng xin lỗi, em có vì thế mà ghét bỏ anh không? Chắc là không đâu nhỉ, Mộng Mộng của anh là người lương thiện nhất mà. Chúng ta cứ qua lại với nhau theo từng bước em muốn nha. Phải rồi, anh họ em đúng là một người tốt bụng, đối xử khách sáo với anh như vậy, anh đã cảm nhận được sữ ủng hộ rất lớn, vì thế anh sẽ cố gắng! Chuyện quan trọng nhất chính là anh rất chờ đón chuyến du lịch của hai chúng ta á ~ Ngủ ngon nha em!]
Ỷ Mộng trả lời đơn giản hai chữ "Ngủ ngon" xong, lại nặng nề quay về giấc ngủ.
Hứa Tư Dương đúng là một người hiền lành, khác với con người ngang tàng nào đó, người nào đó chỉ biết lấy sức mạnh mà cưỡng đoạt, hiếm hoi lắm có chút dịu dàng là liền biến mất trong chớp mắt...
Không đúng, tại sao lại nghĩ đến anh nữa rồi. Hàn Ỷ Mộng lắc đầu thật mạnh, ép buộc mình nghĩ đến chuyến du lịch với Hứa Tư Dương, cơn buồn ngủ kéo đến, cô chìm vào giấc ngủ.
Vài ngày sau, cuối cùng thì những ngày nghỉ ngơi được người ta chờ đón cũng đã đến, cuối cùng Ỷ Mộng cũng nghênh đón được chuyến du lịch mà cô chờ đón đi cùng Hứa Tư Dương.
Địa điểm của bọn họ không xa, ngồi xe một tiếng đồng hồ là đến, là suối nước nóng của Lâm thành, nơi đây vì có mạch suối nước nóng ngầm nên được tạo dựng thành khu du lịch, bởi vì là ngày đầu của kỳ nghỉ nên cũng chưa có nhiều người, sau khi hai người đến khách sạn cất đồ xong, cầm theo sách hướng dẫn đi du lịch đi lên thị trấn nhỏ.
"Oa, đúng tuyệt luôn á ~" Đúng vào mùa du lịch, cả thị trấn nhỏ đều giăng đèn kết hoa, vừa xa hoa vừa huyền ảo, là lần đầu tiên Hàn Ỷ Mộng đến, nên hiển nhiên rất phấn khích.
Hứa Tư Dương đối chiếu với sách hướng dẫn, chỉ chỉ vào một cái cổng công viên ở cách đó không xa:" Mộng Mộng em xem này, công viên này trông có vẻ rất nổi tiếng, chúng ta đến đó xem đi nào."
"Được ~" Ỷ Mộng vui vẻ mỉm cười, muốn được khoác tay Hứa Tư Dương, nhưng lại bị chàng trai không để lại dấu vết mà tránh né, cô cảm thấy kì lạ, hôm nay kể từ lúc bắt đầu, Hứa Tư Dương dường như hơi cố ý tránh tiếp xúc với cô.
Nhưng mà cô nhanh chóng hiểu rõ được, nhất định là sau lần đó khi đẩy Hứa Tư Dương ra, cậu ấy vẫn còn chút băn khoăn, nhưng mà thế này cũng tốt, nói thật thì, hiện tại cơ thể cô bị Giang Tế Xuyên huấn luyện đã trở nên cực kỳ mẫn cảm, bớt tiếp xúc với người khác phái một chút cũng chẳng có gì là không tốt.
Hai người mua vé ở trước cổng công viên, đang ở giữa một đám đông nhân viên mặc đồ con rối rồi bị đẩy vào trong, vừa đúng đi dạo qua xe hoa, hai người nhanh chóng bị biển hoa tuyệt đẹp thu hút lực chú ý, đi theo xe hoa tiến sâu vào bên trong công viên.
Có một giai điệu nhẹ nhàng vang lên, Ỷ Mộng tìm kiếm xung quanh,quả nhiên nhìn thấy một chiếc xe kem đang chậm rãi đi tới, cô đặc biệt không có sức chống cự với kem, để lại một câu "Tư Dương, em đi mua kem" xong thì lập tức chạy bước nhỏ đuổi theo xe kem.
Lúc này Hứa Tư Dương đang nhập tâm chụp ảnh xe hoa, nên không nghe thấy lời nói của cô gái.
"Chờ một chút, tôi muốn mua một cây kem!" Cô gái đuổi kịp xe kem, nhưng xe kem kia lại không có ý định dừng lại, cứ như vậy, vài phút sau, khi xe kem dừng lại, cô mới nhận ra mình đã cách xa đoàn người.
Cô đi đến bên cửa sổ cùng chút ít do dự, bên trong xe người bán hàng mặc một bộ đồ màu trắng đứng quay lưng với cô, đang chuẩn bị thứ gì đó.
"Xin chào... tôi muốn mua kem." Dáng dấp cao to của người kia khiến Ỷ Mộng không hiểu sao có cảm giác quen thuộc, thậm chí tới cả nói chuyện cũng có chút không xác định.
"Xin hỏi, quý khách muốn ăn kem vị nào?" Người bán hàng quay người lại, lúc này đây dưới nón lưỡi trai, gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười ấm áp, thoạt nhìn giống như cuộc gặp gỡ bên bờ sông cách đây bốn năm.
Hàn Ỷ Mộng che miệng lại, hết nhìn đông ngó tây xác định xung quanh không có ai rồi mới kinh ngạc lên tiếng: "Anh, tại sao anh lại ở đây?"