• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Na

Beta: LoBe

* * *

Bạch Vi Vi nghiến răng nghiến lợi: "Đúng là gu thẩm mỹ như thần, khó trách Thịnh Tư Vũ vừa nhìn thấy liền trực tiếp ném vào trong ao."

Điều này cũng giải thích được vì sao nguyên chủ không có bị người khác chỉnh chết, ai nhìn thấy gương mặt này, đều không nhịn được cười, nào còn nghĩ được tới chỉnh chết nàng.

"Không thể như này được, phải nghĩ ra biện pháp làm thế giới kinh ngạc trước dung nhan tuyệt sắc của tôi."

Bạch Vi Vi vừa nói, vừa dùng nước lạnh rửa mặt.

Hệ thống: Chưa từng gặp qua loại ký chủ mặt dày vô sỉ như thế này.

- -

Sinh thần Thần phi, tất cả phi tần lớn nhỏ đều phải tới. Bạch Vi Vi nhìn dung nhan tuyệt sắc của mình, trầm mặc rất lâu.

Hệ thống có chút lo lắng: 【Kí chủ, cô đâu rồi? Chết rồi hả? 】

Sắc mặt Bạch Vi Vi có chút bi thương trả lời: "Ta đã chết rồi, chết vì quá đẹp."2

Hệ thống: 【.. 】

Bạch Vi Vi: "Trên thế giới này sao lại có khuôn mặt thanh tao thoát tục như thế này, thật là một gương mặt tuyệt diễm xuất trần."

Hệ thống: 【.. 】

Bạch Vi Vi đột nhiên rơi lệ: "Ta phải làm sao đây."

Hệ thống thật sự bị dọa rồi: 【Ký chủ, cô bị làm sao vậy? 】

Bạch Vi Vi chậm rãi che mặt mình lại, hối tiếc tự ái: "Ta đẹp như vậy, khẳng định sẽ làm náo loạn triều đình, sẽ gây ra chiến tranh diệt quốc, cuối cùng các nước đua nhau tranh đoạt ta, như vậy sẽ gây ra thế chiến thứ ba. Ta quả thực chính là tội nhân, ta đây là dung nhan tuyệt mỹ diệt thế."1

Hệ thống rốt cuộc nhịn không được: 【Buồn nôn.. 】

Bạch Vi Vi bỗng nhiên ngồi thẳng lưng, khôi phục sắc mặt lạnh nhạt thường ngày: "Được rồi, nên vào chính sự thôi."

Hệ thống vẫn cảm thấy Bạch Vi Vi nên bình thường như vậy. Vừa rồi con người kia thực bị tự luyến điên cuồng bám vào.

Sau đó hệ thống trơ mắt nhìn Bạch Vi Vi xuống tay trang điểm, liều mạng bôi các màu cam, hồng, xanh lên mặt. Một gương mặt đỏ, xanh, tím dữ tợn và đáng sợ, cứ thế một lần nữa xuất hiện.

Hệ thống run lên: 【Ký chủ cô là đẹp đến điên rồi sao? Sao lại trang điểm thành như vậy? 】

Tuy rằng dung nhan tuyệt thế là phần thưởng không đáng tiền, nhưng không thể để cho người ta giẫm đạp như vậy.

Bạch Vi Vi lạnh lùng cười: "Ngươi cho rằng bà đây có gương mặt tuyệt sắc là có thể lấy được tâm của một nam nhân, ngươi quá ngây thơ rồi, Thịnh Tư Vũ là loại người nào? Đó là người đã từng vật lộn với cái chết, chẳng lẽ hắn lại động tâm vì sắc đẹp? Nam nhân này cũng không phải kẻ ngu, ta giả xấu đã lâu như vậy, nếu đột nhiên khôi phục dung mạo, hắn mà mắc bệnh đa nghi cho rằng ta là gian tế gì đó, nói không chừng còn trực tiếp giết chết ta luôn."

Hệ thống gật đầu: 【Cô nói có lý. 】

Bạch Vi Vi đứng dậy đi ra ngoài: "Được rồi, chúng ta đi dự sinh thần của tiểu tiện nhân Thần phi thôi, ta phải cho ả một cái kinh hỉ lớn."

Hệ thống: Tiểu tiện nhân..

Bạch Vi Vi cúi đầu, Lục Lôi, Hồng Tụ đi theo phía sau, đến cung của Thần phi.

Bởi vì ngự hoa viên của Thần phi vừa mới được hoàng thượng ban cho hoa lan, cho nên cả nhóm phi tử đều được đưa đi ngắm hoa.

"Ai da, kia không phải con hát xấu xí sao?" Trong đó có một phi tử nhìn thấy Bạch Vi Vi nhịn không được cười nhạo.

Bạch Vi Vi làm bộ không nghe thấy người khác cười nhạo, cúi đầu hành lễ với Thần phi.

Thần phi chán ghét nhìn cô một cái, nghĩ đến sinh nhật của mình còn phải nhìn gương mặt xấu xí của Bạch Vi Vi, liền không thoải mái.

"Ngươi tới làm gì? Không phải còn bị cấm túc sao."

Bạch Vi Vi có chút thật thà trả lời: "Thần phi nương nương, thần thiếp đã qua cấm túc một tháng."

Thần phi có chút phiền chán mà phất tay: "Người đâu, Bạch Đáp Ứng nói năng lỗ mãng, chống đối bổn cung, phạt nàng ném vào trong nước ba canh giờ để bình tĩnh lại."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK