• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Na

Beta: LoBe

* * *

Thịnh Tư Vũ lạnh giọng nói: "Ra ngoài, chui vào gầm giường còn ra thể thống gì."

Bạch Vi Vi nước mắt đầy mặt, tưởng cô muốn lắm sao?

Thịnh Tư Vũ cầm kiếm, đợi một lúc lâu, mới nghe thấy giọng Bạch Vi Vi từ gầm giường mang theo một tia run rẩy, nhẹ nhàng hỏi: "Hoàng Thượng.. Hoàng Thượng không chém thần thiếp chứ?"

Thịnh Tư Vũ nhăn mày lại, nghĩ đến gương mặt vừa rồi của Bạch Vi Vi, bàn tay càng nắm chặt thanh kiếm hơn vài phần. Hắn có chút miễn cưỡng nói:

"Biết nàng là người, trẫm sẽ không chém."

Hệ thống hắc hắc hai tiếng: 【Lời này chẳng đáng tin chút nào. 】

Bạch Vi Vi thật sự muốn đóng gói Thịnh Tư Vũ với hệ thống ném vào bồn cầu.

Thịnh Tư Vũ đợi thêm một lúc, rồi nhìn xuống dáng người nhỏ xinh phía dưới giường chậm chạp bò ra.

Nàng ngẩng đầu, đôi mắt trộm liếc hắn một cái, con ngươi sáng như ánh đèn lấp lánh, rồi biến mất trong giây lát.

Bạch Vi Vi đang định hành lễ, Thịnh Tư Vũ ghét bỏ mà liếc qua mặt nàng một cái, sau đó đặt thanh kiếm xuống.

"Người đâu, đưa Bạch Đáp Ứng đi rửa mặt."

Hắn vừa ra lệnh một tiếng, Bạch Vi Vi miễn cưỡng làm theo.

Vị bà bà tiến vào có gương mặt thù oán giống cô, mạnh mẽ dùng nước và dầu rửa sạch sẽ lớp trang điểm trên mặt Bạch Vi Vi. Còn giúp cô thay y phục một lần nữa, đó là một bộ váy lụa, rộng thùng thình nhưng rất đẹp, trên váy còn điểm xuyết vài bông hoa đào.

Chờ đến khi mọi người chuẩn bị thật tốt mọi thứ rồi mới lui ra ngoài.

Thịnh Tư Vũ ngồi một bên thảnh thơi uống trà, không chút để ý ngẩng đầu lên, bỗng nhiên ngây ngẩn cả người. Dưới ánh đèn, thiếu nữ ngồi trên giường, đôi tay trắng như tuyết quy củ đặt trên đầu gối. Nàng hơi hơi nghiêng mặt, hai má ửng đỏ, da trắng như ngọc, nếu không có những lớp trang điểm đáng sợ đó che lấp đi dung nhan, thì khuôn mặt này hoàn mỹ đến độ kinh tâm động phách, quả thực có thể khắc sâu mãi trong tim bất kỳ ai.

【 Đinh, độ hảo cảm của nam chủ 10. 】

【 Đinh, độ hảo cảm của nam chủ 15. 】

Tiếng thông báo tăng độ hảo cảm làm Bạch Vi Vi nhịn không được oán giận với hệ thống: "Không nghĩ tới Thịnh Tư Vũ lại là loại nam nhân tùy tiện như vậy."

Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ của cô, độ hảo cảm liền tăng nhanh như tên bắn. Hệ thống vừa muốn an ủi vài câu, lại nghe Bạch Vi Vi nói tiếp:

"Nhưng tôi thích sự tùy tiện đó, hệ thống, ngươi nói xem nếu tôi cho hắn liếm mặt một cái, có khi nào độ hảo cảm sẽ lên tới một trăm không?"

Hệ thống hận không thể bóp chết Bạch Vi Vi: 【Cô đừng có nằm mơ, không có việc gì thì đừng tìm tôi nói chuyện phiếm, ông đây bận lắm.】

Hệ thống vừa nói xong, ngay lập tức chặn Bạch Vi Vi. Nó nhất định là hệ thống đầu tiên trong lịch sử đi chặn ký chủ, không có cách nào khác, nó buộc phải làm thế.

Biết hệ thống bị mình chọc chạy mất rồi, Bạch Vi Vi có chút phiền muộn, không có hệ thống cùng trò chuyện thật cô đơn. Cô ngẩng đầu trộm nhìn Thịnh Tư Vũ, liền bị cuốn vào ánh mắt đen như vực sâu của hắn. Đôi mắt lạnh như vậy, ngay cả những điều tốt đẹp nhất trên thế giới cũng không thể sưởi ấm nó.

Bạch Vi Vi nhấp môi, sợ hãi cúi đầu nhìn xuống chân mình một lần nữa.

Thịnh Tư Vũ đột nhiên nói: "Nàng sợ trẫm?"

Bạch Vi Vi run rẩy một chút, mới dám trả lời: "Thần thiếp không sợ."

Thịnh Tư Vũ nhìn đôi chân nàng lộ ra bên ngoài váy lụa, nửa bàn chân trắng mịn như ẩn như hiện, ngón chân khẽ cuộn lại. Hắn cảm thấy yết hầu có chút khô nóng, nhịn không được uống thêm mấy chén trà.

"Vì sao nàng lại biến mình thành như vậy.. thật kỳ lạ."

Bạch Vi Vi tựa như mới nhớ ra cái gì, hoảng sợ mà giơ tay che mặt lại: "Thỉnh Hoàng Thượng đừng nhìn mặt thần thiếp, thần thiếp rất xấu."

Thịnh Tư Vũ nhìn gương mặt khuynh quốc khuynh thành của Bạch Vi Vi, huyệt Thái Dương nhịn không được giật giật vài cái. Như thế này mà là xấu, thì trên thế gian này không có ai đẹp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK