• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Na

Beta: LoBe

___

Hội hoa đăng còn có một dụng ý khác, đó là cả nam và nữ đều có thể ra ngoài chơi vào ngày này, lâu dần tự nhiên biến thành một lễ hội hẹn hò. Giọng điệu của Bạch Vi Vi vừa mang theo sự sùng bái đối với tình yêu của phụ mẫu mình, lại vừa mang theo sự yêu thích với lễ hội hoa đăng.

Thịnh Tư Vũ hơi nhíu mi, hắn biết Thần phi hẳn là đã cảm nhận được thái độ lãnh đạm của mình, cũng biết rằng ả sẽ bắt đầu đối phó với phụ mẫu Bạch Vi Vi. Mà hắn, lại chỉ có thể đứng bên cạnh nhìn, thậm chí là dung túng cho những chuyện phát sinh sau này.

Hắn hoàn toàn không dám tưởng tượng, khi Bạch Vi Vi biết cha mẹ mình đã xảy ra chuyện, sẽ có biểu tình gì. Thịnh Tư Vũ đột nhiên phát hiện bản thân đã mềm lòng, vậy mà không dám tưởng tượng tương lai của hắn và nàng.

Khi Bạch Vi Vi vừa đi ra ngoài, Tô Đức thấp giọng nói: "Tối nay khi bắt đầu thắp hoa đăng, Trần gia sẽ cử hành đại lễ hoa đăng ở sông đào bên cạnh, mà phần lớn đèn được sử dụng là hoàng gia đăng."

Hoàng gia đăng là loại đèn hoa chỉ có người trong hoàng thất mới có tư cách thưởng thức.

Trần gia là một trong tứ đại gia tộc, thế lực nhỏ yếu nhất, nhưng lại dám khiêu chiến uy quyền của hoàng gia như vậy.

Trong mắt Thịnh Tư Vũ xuất hiện một tia sáng lạnh lẽo, nhìn Tô Đức nói: "Vậy tối nay bắt đầu, lên dao mổ đi."

——

Bạch Vi Vi cho rằng hôm nay chỉ có thể công lược đến đây, vào buổi tối, cô nhàn rỗi không có chuyện gì làm, liền bắt đầu làm nữ công.

Xuyên thành người cổ đại, cô cũng muốn làm bộ làm tịch một chút. Bạch Vi Vi thêu được một nửa, Hồng Tụ tiến vào thay bấc đèn, làm ngọn đèn dầu sáng hơn một ít.

"Chủ tử, trời tối rồi, thêu thùa không tốt cho mắt đâu."

Bạch Vi Vi cúi đầu, ôn nhu cười: "Không sao, ta chỉ là muốn nhanh chóng thêu cho Hoàng Thượng một cái túi thơm."

Cô chỉ thuận miệng nói thôi, thật ra cô chỉ biết thêu kiểu chữ thập, còn lại thì không biết thêu như thế nào.

【Nam chủ tới, đang ở ngoài cửa sổ, hắn bay tới đó haha.】

Bay tới? Khinh công ư? Quào, bất ngờ nha, vậy mà thật sự có khinh công.

Bạch Vi Vi bất động thanh sắc, tiếp tục thêu hoa của mình.

Quả nhiên Hồng Tụ lại nói: "Chủ tử ngài thêu cái gì đó, cái này...... Thật kỳ lạ."

Bạch Vi Vi thẹn thùng cười rộ lên: "Hôm nay là hội hoa đăng, thứ ta thêu chính là thần thú bảo vệ lễ hoa đăng, nó cũng là thần bảo vệ tình yêu."

Hồng Tụ nghe vậy, hiểu được tâm tư của nàng, nhưng đế vương vô tình, tình yêu của Bạch Vi Vi sao có thể được đền đáp lại?

Hơn nữa thần thú này... quá xấu đi.

Hệ thống nghẹn họng, rốt cuộc vẫn không nhịn được: 【Thứ cô thêu...... Đầu xanh, mặt màu trắng lại không có ngón tay, không phải là Doraemon chứ?】

Lại còn xấu như vậy, làm mắt nó sắp mù mất rồi.

Bạch Vi Vi lạnh lùng cười: "Ngươi thật ấu trĩ, bộ phim hoạt hình nào ta cũng đã từng xem."

Hệ thống sặc chết: 【...】

【 Đinh, độ hảo cảm của nam chủ: 35. 】

Thịnh Tư Vũ ở bên ngoài lại không nghĩ tới, sẽ nghe được cuộc trò chuyện của Bạch Vi Vi và cung nữ. Hắn trầm mặc đứng ở bên ngoài thật lâu, trái tim vừa nóng lên một chút, cuối cùng lại bị hắn lạnh lùng dìm xuống.

Đế vương vô tình.

Hắn cũng vô tình như vậy.

Vì vậy hắn đẩy cửa đi vào: "Ái phi đang làm gì đấy?"

Bạch Vi Vi có chút hoảng loạn, phản ứng đầu tiên là để khung thêu sang một bên, có chút mất tự nhiên hành lễ: "Hoàng Thượng, sao người lại tới đây."

Thịnh Tư Vũ tự nhiên nắm lấy tay nàng: "Không phải ái phi muốn đi xem hoa đăng sao? Đêm nay, chúng ta sẽ đi."

Bạch Vi Vi vui vẻ tươi cười: "Thật sao? Tạ ơn Hoàng Thượng."

Thịnh Tư Vũ nhìn cô cười hồn nhiên không màng thế sự, trong lòng buồn bực,hắn biết tối nay đưa nàng ra ngoài, sẽ không thể quay đầu lại nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK