“Anh Thiên!”
Tiêu Văn Hạ nhìn thấy Hoàng Thiên đi đến liên vội vàng đứng dậy chào hỏi.
Thật ra anh ta cũng rất mong Hoàng Thiên nhanh đến đây, bởi vì nếu Hoàng Thiên không đến, anh ta thật sự sẽ đánh cho Matsushima Yumi một trận tàn nhãn.
Hoàng Thiên cũng biết tính cách Tiêu Văn Hạ nhỏ nhen, vì vậy anh vội vàng chạy đến đây ngay sau khi đưa Lâm Ngọc An về nhà.
Cô gái Matsushima Yumi này tuy có chút không phục, nhưng cũng không kiêu ngạo như trước nữa.
“Hoàng Thiên, tại sao anh lại bắt giữ tôi ở đây? Nhiều người bắt nạt một người phụ nữ như tôi? Chẳng lẽ đây là điều đàn ông Việt Nam làm à.
”
Matsushima Yumi lớn tiếng chất vấn Hoàng Thiên, trông có vẻ rất có lý lẽ.
Hoàng Thiên nhìn cô ta như thế này, trong lòng cảm thấy hơi buồn cười.
Rõ ràng là cô ta đi cùng chồng sắp cưới của mình đến làm những chuyện này, bây giờ lại làm ra vẻ như nạn nhân.
“Bắt nạt cô? Tôi có đánh cô sao?”
Hoàng Thiên lạnh lùng cười hỏi Matsushima Yumi.
“Anh không đánh tôi nhưng là cấp dưới của anh đã đánh tôi! Mau bắt anh ta xin lỗi tôi!”
Matsushima Yumi chỉ vào Tiêu Văn Hạ, tức giận nói.
Tiêu Văn Hạ trợn tròn mắt, anh ta thật sự suýt không kìm lòng được.
Hoàng Thiên phất tay với anh ta, ra hiệu anh ta đừng ra tay.
Không có gì thú vị khi đánh nhau với phụ nữ cả.
“Đừng măng tôi nữa, nếu cô muốn an toàn rời khỏi đây thì chỉ có thể hợp tác với tôi, hiểu không?”
Hoàng Thiên kéo ghế ngồi xuống, dịu dàng nói với Matsushima Yumi.
Matsushima Yumi hừ lạnh trong lỗ mũi, cô ta làm vẻ bị điếc trước lời nói của Hoàng Thiên.
“Cô giả ngu giả điếc cái gì? Nói chuyện!”
Tiêu Văn Hạ võ bàn, chỉ vào Matsushima Yunii.
Matsushima Yumi sửng sốt, trừng mắt nhìn Tiêu Văn Hạ, sau đó nói với Hoàng Thiên: “Nhìn xem, đàn em của anh lại bắt đầu bắt nạt tôi”
“Cái này cũng gọi là bắt nạt cô? Tốt hơn hết cô không nên thử thách lòng kiên nhẫn của tôi.
”
Ánh mắt lạnh như băng của Hoàng Thiên quét về phía Matsushima Yumi, hiện tại anh cảm thấy thật phiền phức.
Người phụ nữ Nhật Bản này, thật sự là không biết xấu hổ, nếu cô ta không hợp tác như vậy thì Hoàng Thiên anh cũng không ngại xử lý cô ta.
Matsushima Yumi không hề ngu ngốc, ngược lại, cô ta là một người phụ nữ rất thông minh.
Sau khi cô ta quan sát, cô ta phát hiện Hoàng Thiên không còn kiên nhẫn với cô ta nữa, nếu không giải quyết sự việc, Hoàng Thiên sẽ phát giận và cô ta chịu không nổi.
“Được, được rồi, anh muốn tôi hợp tác với anh làm gì?”
Matsushima Yumi trông rất khó chịu và cáu kỉnh nói với Hoàng Thiên.
“Thái độ của cô không đủ tốt, tốt nhất cô nên sửa lại thái độ của mình.
”
Hoàng Thiên đứng dậy nhìn Matsushima Yumi.
“Ha ha! Thật nực cười, tôi có thể hợp tác với anh là tốt lắm rồi, anh còn muốn tôi có thái độ gì với anh nữa.
”
Hoàng Thiên trâm giọng nói, lần này anh không có ngăn cản Tiêu Văn Hạ.
“Hừ, chờ đấy, tôi sẽ gọi cho chồng sắp cưới của tôi!”
.
Danh Sách Chương: