• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thiết Quân Hạo cũng đến trước khi vụ nổ ở toà biệt thư xảy ra.

Nhưng điều anh không ngờ nhất là tìm hết toà biệt thự vẫn không thấy tiểu Ninh đâu.

Thiết Quân Hạo nhéo nhéo mi tâm đứng suy nghĩ một chút.

" Tiểu Ninh đâu rồi? " Phi Vũ cũng đến quay sang hỏi Thiết Quân Hạo
" Có người nhanh hơn chúng ta, đã đưa cô ấy đi trước một bước rồi " Thiết Quân Hạo vẻ mặt vẫn trầm ngâm lên tiếng..

Cái tên đó sao cứ thích ve vãn vợ anh thế kia.

" Ý con là " Phi Vũ lên tiếng, ông thoáng đã đoán ra là ai rồi.

Thấy thằng con rể không nói gì vẻ mặt ông cũng vô cùng khó coi lúc này.

Tên kia rốt cuộc có ý gì..

" Con sẽ qua đó một chuyến " Thiết Quân Hạo nói xong lấy laptop ra ngồi bấm bấm vài cái.

" Cha..!!! Việc tiếp theo nhờ người và Vệ gia tiến hành trước, sau khi con đưa Tiểu Ninh về chúng con sẽ cùng đến " Thiết Quân Hạo nói với Phi Vũ
" Vệ gia đã gửi thông tin qua ta, việc về nơi đó đã tìm ra vị trí chính xác rồi..

nhưng chưa thăm dò sâu hơn vào trong được, tránh phía kia theo dõi " Phi Vũ nói
" Theo con thì phía Phó Gia cũng đã thấp thoáng biết được ít nhiều, với họ đang tìm kiếm thứ gì đó, chúng ta nên hành động trước chiếm lợi thế " anh vừa nói xong vừa đóng laptop lại.

Nhanh chóng đã tìm ra chổ của Phó Dạ.

" Được..

ta đến Vệ gia trước.


Con sớm đưa Tiểu Ninh về "
" Vâng "
Sau khi hai người bọn họ bàn bạc xong, Thiết Quân Hạo tự mình lái một chiếc xe đi thẳng đến biệt trang của Phó Dạ
- --
Bên Trong biệt Trang
" Thiếu Gia..

Tên họ Thiết đơn phương độc mã đến nộp mạng " một tên hộ vệ hưng phấn vô báo cáo khi quan sát quan camera bí mật
" Ngươi nghĩ hắn đến như thế lại không có chuẩn bị à.

Tên này tâm cơ cũng không phải đơn giản như cái đầu đất nhà mi đâu " Phó Dạ cười cười ung dung
" Thiếu Gia..

tôi ngốc đến độ thế ư "
" Ừ " người thiếu gia nào đó không khách khí nói
" Vậy chúng ta để hắn vào thẳng đây ư? " Tên vệ sĩ còn ráng hỏi ngu thêm
" Nếu không để hắn vô, ngươi nghĩ người cản được hắn sao, với ta cũng không rãnh ngồi đây uống trà, chủ yếu là đợi hắn thôi, cũng không quá nhanh như ta tưởng "
Phó Dạ nói gì tên vệ sĩ đần không hiểu được bao nhiêu, đành lui ra ngoài đợi lệnh tiếp theo.

Tiếng bước chân ai đó đi không tí vội vã, lần đầu nhiều tên vệ sĩ Phó Gia được nhìn thấy người luôn đối đầu với thiếu gia nhà mình, hắn đang đi vào trong biệt viện với tay không tất sắt như vậy.

Cái loại khí thế trên người của hắn không thể xem thường nhé.

Nhiều người thấy đây là địa bàn của mình cần gì sợ tên họ Thiết đó, nhưng bất ngờ lại cuối đầu cảm giác lạnh tựa sống lưng là sao..

Tiếng vỗ tay vang lên trong phòng khách yên ắng quỷ dị
" Hoang nghênh đỉnh đỉnh đại danh Thiết Tổng đại giá quang lâm.

Nhanh thật..

Nhanh thật nhé
" Phó Dạ vừa vỗ tay vừa nói
" Quá khen..

Tiểu Ninh đâu? " Thiết Quân Hạo ngồi đối diện chậm rãi hỏi
" Cô ấy rất an toàn..

Tôi sẽ trực tiếp bảo vệ cô ấy " Phó Dạ cũng hơi chồm tới trước mặt Thiết Quân Hạo nói ngạo nghễ..

" Việc đó không cần đến anh " Thiết Quân Hạo lạnh lùng đáp lời
" Ha ha..!!! Thiết Tổng..

Anh có biết không, việc xưa việc nay nhiều việc anh và cô ấy cùng diễn ra tôi điều biết, nhưng có lần nào anh cứu được cô ấy chưa, mỗi lần cô ấy gặp nguy hiểm cũng là do tôi cứu..

Không ngại nói anh nghe một bí mật nhỏ..

Ngày xưa việc cứu mạng cô ấy dưới vực cũng là do tôi ngầm đồng ý, nếu không với tên thuộc hạ nhỏ có thể mang cô ấy đi ư, thật ra là chỉ thuận tay thôi, không ngờ chúng tôi lại có duyên như vậy, anh nghĩ anh làm được như tôi không mà đến đây đòi người..

"
Phó Dạ vừa dứt lời lúc này nét mặt Thiết Quân Hạo không còn bình tĩnh như vừa nãy nữa.

Anh không phải sợ Phó Dạ mà là đang đau lòng, đang rất đau lòng.

Đúng là hắn đã chạm trúng vết thương chí mạng của anh.


Cô và việc năm đó.

Phó Dạ đắc ý nói tiếp " Thiết Tổng..

anh biết vì sao việc bảo vệ cô ấy tôi làm tốt hơn anh không? Vì trong lòng tôi, ngoài việc bảo vệ cô ấy ra, tôi chưa từng phải lo mất đi cái gì, còn anh, anh cái gì cũng hơn tôi, kể cả thứ lo lắng cũng hơn tôi, anh còn phải bảo vệ Thiết Gia của anh, gia nghiệp của ông già anh..

đúng không? "
Phó Dạ nói rất đúng, Thiết Quân Hạo biết Tiểu Ninh rất quan trọng nhưng Thiết Gia cũng không thể mất đi, đó là tâm quyết của ba anh..

Việc thất trách năm xưa cũng chính vì anh không quá vô tình, anh còn niệm tình anh em, nên mới dẫn đến hại Tiểu Ninh xém chút mất mạng, khiến anh chịu dày vò nhiều năm.

" Phó Dạ..!!! Anh nói rất đúng..

Nhưng tôi cũng nói cho anh biết, Tôi có khả năng bảo vệ hết tất cả những thứ thuộc về tôi, kể cả cô ấy, cô ấy cũng chỉ là của tôi " lời tuyên bố khẳng định
" Ồ...!giỏi giỏi " Phó Dạ vỗ tay, đưa ngón tay trỏ về phía Thiết Quân Hạo, nét mặt vô cùng thách thức
" Vậy chúng ta cùng chơi đi " anh ta liếc Thiết Quân Hạo đầy ý tứ
Vừa nói dứt lời Phó Dạ có một cuộc gọi video đến, anh nhìn dãy số hơi nhíu mày.

Lần đầu tiên Thiết Quân Hạo thấy nét mặt khó xử của tên nào đó hiện ra..

" Ba..

Ba tìm con có việc gì? " Nét mặt lúc nảy nhanh chóng biến mất, giờ tới một nét mặt vô cùng bình tĩnh ánh mắt yêu mị hằng ngày
" Con xem..

con bé này con có biết là ai không? "
Vừa nghe Phó Minh nói ra câu đó, Cả Phó Dạ và Thiết Quân Hạo sóng lưng căng cứng..

" Chết Tiệt..

Cha cô ấy không liên quan việc này "
" Đúng là nó cũng không mấy liên quan, nhưng ta biết được một số chuyện con đã làm con trai yêu à..

Vậy nếu con muốn cứu nó vẫn được, làm theo lời ta, đến nơi đó, lấy những thứ Phó Gia cần về đây nhanh ".

Phó Minh biết con trai mình rất có bản lĩnh, lại có thế lực riêng vô cùng hùng mạnh, ông nhiều năm không can thiệp vào việc của nó, nhưng không có nghĩa là không nắm qua.

Nếu muốn nó giúp thì có biện pháp, con bé này may mắn là biện pháp tốt nhất.


Phó Minh nói với giọng nói đanh thép, vừa ra lệnh vừa ép buộc.

Phó Dạ tay nắm thật chặt lại, giờ phút này đây việc anh muốn làm nhất là giết chết tên trợ lý của mình.

Không ai khác ngoài hắn biết tung tích cô ấy.

Anh đã quá nóng vội thể hiện trước mặt Thiết Quân Hạo, cũng vì thế mà hại Tiểu Ninh gặp nguy hiểm nhiều hơn.

" Cậu nghe hết rồi chứ " Phó Dạ nhìn Thiết Quân Hạo đang cúi đầu không nói gì phía đối diện.

Chắc chắn anh đã nghe hết, gốc quay Phó Minh không nhìn thấy anh, nhưng sớm muốn ông ta cũng biết được anh có ở đây.

Chưa kịp ngước lên thì đã thấy Phó Dạ cầm súng bắn nhiều phát liên tục vào những vệ sĩ có mặt hôm nay.

Mỗi người một phát đạn..

Thiết Quân Hạo cũng không phản ứng gì với việc tên kia làm vậy.

Trong lực lượng của hắn có nội gián, việc hôm nay hắn làm cũng bị tiết lộ.

Bản tính vốn không tin ai giờ lại càng đa nghi.

" Chúng ta có cùng chung mục đích " Thiết Quân Hạo giờ mới mở lời
" Được..

Giờ thì tôi sẽ theo anh đến nơi đó, nhanh lên, tôi không muốn cô ấy gặp nguy hiểm, tôi phải chuyển thứ đó cho cha tôi trước khi ông ấy làm hại đến cô ấy " Phó Dạ nói tay hắn siết chặt khẩu súng
" Cô ấy là của tôi " Thiết Quân Hạo không khách sáo nhắc lại lần nữa, rồi quay lưng đi ra ngoài.

Phó Dạ cũng không hơn thua lúc này, anh cũng đi theo sau..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK