Hai người nhìn nhau không chịu nhượng bộ, Ninh Uyển bỗng nhiên mở miệng nói: "Thư Vãn, đơn xin từ chức của cô tôi thấy rồi, tôi còn chưa kịp phê chuẩn, nếu không cô hoàn thành công việc chủ tịch giao trước, sau đó đi tìm Hứa Hàm bàn giao công việc sau?"
Ninh Uyển nói rất uyển chuyển.
Một là nhắc nhở cô, từ chức còn chưa phê chuẩn, cô vẫn là nhân viên công tác của Anh Hoa, chuyện chủ tịch phân phó nhất định phải làm.
Hai là nói cho cô biết, ở đây cự tuyệt chủ tịch, làm cho chủ tịch mất mặt, chuyện này cô không muốn làm cũng phải làm.
Thư Vãn nghe hiểu ý của Ninh Uyển, đáy lòng thở dài thật sâu.
Vừa rồi là do cô quá mức xúc động, không suy nghĩ kỹ đã vội vàng nói nói ra miệng.
Loại tình huống này, thật ra cô cũng không tiện lại cự tuyệt, bằng không sẽ chứng minh cô làm việc không chuyên nghiệp.
Thư Vãn chỉ có thể đồng ý, coi như là giúp Anh Hoa làm một việc cuối cùng.
Cô xoay người đi ra ngoài, Ninh Thụy Thành thu hồi ánh mắt khinh thường nhìn theo bóng lưng cô, sau đó nói với Quý Tư Hàn.
“Tư Hàn, bữa tiệc tối nay cậu có muốn đi không?”
Lúc ông ta nói chuyện với Quý Tư Hàn, ngữ khí ôn hòa, giọng điệu lấy lòng, ngay cả ánh mắt cũng ôn nhuận hiền lành.
Quý Tư Hàn dựa lưng vào sô pha, một tay chống trán, một tay cầm điện thoại di động, tầm mắt vẫn nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, suốt quá trình không ngẩng đầu nhìn ông ta một cái.
Ninh Thụy Thành thấy hắn không lên tiếng, cho là hắn không muốn đi, vội vàng nói: "Nhìn đầu óc tôi này, Cố thị và Anh Hoa chúng tôi vì chuyện ở Thành Tây mà gây mâu thuẫn với nhau, lần này tổng giám đốc của Cố thị ra mặt đích thân tới đây, còn cậu là người tổ chức đấu thầu, cậu không đi cũng là đúng.
”
Người của Cố thị cảm thấy quan hệ giữa Ninh Uyển và Quý Tư Hàn dây dưa rễ má, sợ Quý Tư Hàn sẽ vì tình mà thiên vị Ninh thị cho nên âm thầm gây trở ngại cho Ninh thị, ép Ninh thị bọn họ tự động rời khỏi hội đấu thầu này.
Ninh Thụy Thành làm sao có thể buông tha cho một khối thịt mỡ tốt như vậy, liền ngay trước mặt Quý Tư Hàn, cố ý tổ chức bữa tiệc tối nay.
Sở dĩ ông ta hỏi Quý Tư Hàn có muốn đi hay không, là muốn hắn ra mặt giúp Ninh Uyển hòa hoãn mối quan hệ hai bên, bởi vì chỉ có người có máu mặt như Quý Tư Hàn ra mặt thì người của Cố thị mới ngoan ngoãn nghe lời, nếu không việc này chỉ dựa vào con gái ông ta thì chưa chắc sẽ thành công.
Ông ta thấy Quý Tư Hàn không vui liền thay đổi cách nói sao cho hàm xúc một chút, dù sao hiện tại ông ta cũng không rõ Quý Tư Hàn có tâm tư gì với Uyển Nhi nhà mình, cho nên không thể lấy thân phận cha vợ đi yêu cầu Quý Tư Hàn làm việc được.
Quý Tư Hàn cất di động, lạnh nhạt nhìn Ninh Thụy Thành đang chờ mong: "Gửi địa chỉ cho tôi.
”
Ninh Thụy Thành không nghĩ tới hắn lại đồng ý tham gia bữa tiệc này, vui mừng không kìm được nói: "Lát nữa tôi sẽ bảo Thư Vãn gửi qua điện thoại cho cậu.
”
Nói xong lại cười nhìn về phía Quý Tư Hàn, "Uyển Nhi vừa nhậm chức, uy nghiêm còn chưa đủ, lát nữa xin cậu giúp đỡ con bé nhiều hơn.
”
Ông ta đường đường là chủ tịch của tập đoàn, loại bữa tiệc kiểu này đương nhiên sẽ không tham gia.
Nếu không phải do người của Cố thị làm khó con gái ông ta, ông ta cũng sẽ không nhúng tay vào tổ chức bữa tiệc "hòa hoãn" như vậy.
Cũng may Quý Tư Hàn đồng ý ra mặt, đêm nay có hậu thuẫn mạnh mẽ như vậy, Uyển Nhi sẽ không bị người của Cố thị khi dễ.
Nghĩ vậy, ông ta vội vàng ra hiệu cho Ninh Uyển: "Uyển Nhi, con còn không mau cám ơn Tư Hàn.
”
Ninh Uyển vội vàng ngồi thẳng dậy, tiến lại gần Quý Tư Hàn: "Tư Hàn, làm phiền anh rồi.
”
Quý Tư Hàn hơi nghiêng người, sau khi tránh cô chạm vào, lạnh lùng nói: "Ông ấy giao quyền quản lí cho tôi, không phải để tôi khoanh tay đứng nhìn.
”
"Ông ấy" trong miệng Quý Tư Hàn là chỉ ông nội của hắn, cấp bậc của Cố thị không phải những tập đoàn nhỏ này có thể so sánh được.
Ninh Thụy Thành nghe hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, hắn nhắc tới ông nội đơn giản là muốn nói cho bọn họ biết, hắn cũng không phải bởi vì Ninh Uyển mới đồng ý chuyện này, mà là vì xử lý công việc.
Tuy rằng điều này sẽ làm cho con ông ta không thoải mái, nhưng đối với Ninh Thụy Thành mà nói, Quý Tư Hàn đồng ý đi là được, về phần nguyên nhân gì không quan trọng.
Quý Tư lạnh lùng nói một câu "Tôi về Quý thị trước", rồi đứng dậy rời đi.
Thấy hắn cứ đi như vậy, vẻ mặt Ninh Uyển có chút mất mát.
Ninh Thụy Thành vỗ vỗ mu bàn tay cô, trấn an nói: "Dự án Thành Tây liên quan đến khai phá đất đai, Tư Hàn đương nhiên phải giải quyết việc chung, con phải thông cảm cho nó một chút.
”
Ninh Uyển lúc này mới thu hồi cảm xúc , gật đầu nói với cha mình: "Con hiểu.
”.
Danh Sách Chương: