Mục lục
Thập Niên 70 Người Vợ Ngọt Ngào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng vừa rồi đã từ chối Triệu Kiến Xuyên, hiện tại chỉ có thể vội vàng chạy tới.

Khi Triệu Khang Vân chạy tới, nhìn thấy máy kéo vốn không hoạt động nổi "đột nhiên" bốc khói, Triệu Chấn Quốc cũng vui vẻ từ trong buồng lái trèo xuống.

Sắc mặt Triệu Khang Vân trắng bệch, cảm giác cực kỳ không ổn!

Triệu Chấn Quốc thấy Triệu Khang Vân xuất hiện, ánh mắt rà quét từ trên xuống dưới,"Sao câu lại tới đây, vết thương đã tốt chưa?"

Giọng nói như có gai nhọn, Triệu Khang Vân nghe ra được sự khó chịu nhưng lúc này anh ta chỉ muốn chứng thực một chuyện.

"Máy kéo sửa xong rồi sao?"

Triệu Chấn Quốc nghe vậy chỉ vào máy kéo vẫn còn "đột nhiên" hoạt động bên cạnh, cười cười.

"Cậu không thấy đang khởi động sao? Vừa sửa xong."

Triệu Khang Vân cắn chặt răng hỏi:

"Ai sửa?"

Triệu Chấn Quốc nhìn thoáng qua An Tĩnh Nguyên, mày giãn ra nói:

"Nhờ Tĩnh Nguyên, nếu không thì hôm nay đội viên đội 2 không có máy kéo, phỏng chừng sẽ mắng ta nữa.

"Đội trưởng khách khí rồi."

An Tĩnh Nguyên bình thản đáp.

"May mà không phải có vấn đề gì lớn, cũng không khó sửa."

Triệu Chấn Quốc cười ha hả.

"Không nghĩ tới cậu cũng có tay nghề, sau này có vấn đề nữa tôi liền tìm cậu xem một chút."

Trương Hưng Hoa vội vàng nói:

"Đừng nói nữa, máy kéo đến tay chúng ta không nên nói những lời không may mắn."

Nghe ba người một xướng một hòa, mặt Triệu Khang Vân đỏ lên, anh ta đảo mắt nhìn An Tĩnh Nguyên, chỉ thấy An Tĩnh Nguyên một thân mồ hôi, hai tay dính đầy dầu đen, vừa nhìn liền biết Triệu Chấn Quốc không nói dối.

Mẹ nó, vậy mà thật sự để An Tĩnh Nguyên sửa xong máy kéo, vậy có phải Triệu Chấn Quốc sẽ giao việc cho An gia hay không?

Đang muốn mở miệng hỏi chuyện này thế nào thì Triệu Chấn Quốc bỗng nhiên hỏi.

"Đúng rồi, cậu tới tìm tôi có chuyện gì sao?"

Khóe môi Triệu Khang Vân giật giật, hiện tại máy kéo đã sửa xong, lý do đã chuẩn bị tốt cũng không thể dùng, cho nên trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.

"Không có gì, chỉ đến xem thôi."

Triệu Chấn Quốc đoán được vì sao anh ta đến nhưng hiện tại không cần nữa, chỉ hừ một tiếng: "Vậy được rồi, nếu cậu không có việc gì thì trở vê nghỉ ngơi đi, đừng đi lung tung."

Nghe lời đuổi khéo, lòng Triệu Khang Vân nổi.

Không, mình không thể! Phần công việc không thể bị An gia lấy đi, cho dù Triệu Chấn Quốc đáp ứng An gia mình cũng phải nghĩ biện pháp giành lại!

"Được, nếu có việc gì cần thì cứ tìm tôi."

Triệu Khang Vân nói xong liền đè nén sự phẫn nộ bất bình trong lòng rồi rời đi.

Triệu Chấn Quốc nhìn bóng lưng anh ta mà lắc đầu, rõ ràng đều là người cùng tuổi, sao mà chênh lệch nhiều như vậy?

Rõ ràng An Tĩnh Nguyên mới là phần tử địa chủ xấu xa.

Quên đi, công việc này nên cho An gia.

Nghĩ đến đây, Triệu Chấn Quốc nhìn An Tĩnh Nguyên rồi chỉ vào xe đạp trong sân.

"Hai người đi đi, hôm nay có thể tùy tiện dùng xe, những chuyện khác chờ trở về rồi nói sau."

Sau khi ra khỏi Triệu gia, Cố Chi Nghiên liền nhắc nhở An Tĩnh Nguyên:

"Vừa rồi Triệu Khang Vân tới quá nhanh, chúng ta đều chưa nói chuyện thống kê với đội trưởng, buổi tối trở về anh nhất định phải lấy được công việc này."

An Tĩnh Nguyên nghe xong yên lặng một lát, chậm rãi nói:

"Em không cần gấp, vừa rồi chú ấy đã đáp ứng."

Cố Chi Nghiên có chút gấp gáp, đặc biệt là sau khi nhìn thấy Triệu Khang Vân, sợ Triệu Chấn Quốc lại thiên vị người Triệu gia.

"Em cảm thấy sớm một chút mới tốt, bằng không chúng ta sửa máy kéo không công đó."

An Tĩnh Nguyên nhìn cô, luôn cảm thấy chuyện hôm nay có chút trùng hợp, anh khẳng định không ai biết quan hệ giữa mình và Trần Công, không biết vì sao hiện tại anh lại cảm thấy Cố Chi Nghiên biết nhiều chuyện của mình, bằng không vừa rồi cô sẽ không khẳng định như vậy.

Trâm ngâm một lúc, anh nghiêng đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh:

"Làm sao em biết anh biết sửa máy kéo?" "

Lúc trước Cố Chi Nghiên chỉ lo cướp công với Triệu gia, cho nên cũng không để ý đến việc An Tĩnh Nguyên có thể hoài nghi gì đó hay không, hiện tại thấy ánh mắt của anh bỗng nhiên có chút chột dạ.

"Sao mà em biết được chứ."

Cô vội vàng dời mắt, không nhìn thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK