Mục lục
Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 538

Nhạc Nhạc còn đang nói chuyện với mẹ nuôi, quay đầu thây Diệp Như Hề thì lập tức hào hứng hô to: “Mamil Daddy! Anh trail”

Tạ An tối hôm qua ngủ rất sớm, cho nên căn bản không biệt cha mẹ nhà mình đã xảy ra hiểu lầm gì, sáng sớm ngủ dây thì tinh thần cũng không tồi, trực tiệp chạy qua đó, ghé vào bên cạnh Nhạc Nhạc nói: “Nhạc Nhạc có ổn không?”

Nhạc Nhạc dùng sức gật đầu, “Anh trai, em rất ồn! Ảnh Sung lo lắng nhé!”

Tiểu An chân tay vụng, về ôm lấy Nhạc Nhạc một cái, biêu hiện giông như người lớn, đĩnh đạc nói: “Đừng sợ, anh trai sẽ bảo vệ eml”

Nhạc Nhạc mỉm cười ngọt ngào: “Được, cảm ơn anh trail”

Diệp Như Hệ cũng đi qua, nhẹ nhàng thủ thỉ nói chuyện cùng Nhạc Nhạc, Tạ Trì Thành không tiên lại gần, mà nói một tiếng với bọn họ, rội dự định đi tìm bác sĩ bàn bạc cụ thể về chỉ tiết tình hình phẫu thuật một chút.

Đây là con gái của anh, cho dù phương án đã sớm được xác định sẵn, anh vẫn cảm thấy không yên tâm muốn xác nhận lại một lân nữa.

Sau khi có được đáp án mình muôn, mặt mày Tạ Trì Thành thả lỏng hơn rât nhiêu, xoay người đi vê phía phòng bệnh.

“Trì Thành.”

Nghe thây âm thanh quen thuộc, Tạ Trì Thành dừng lại bước chân, xoay người, liền thấy Hạ Lan Hinh mặc chiếc váy dài màu trắng đứng đó.

Lúc này sắc mặt Hạ Lan Hinh có chút tái nhợt, có vẻ uề oải ỉu xìu, tươi cười bên môi trước sau vân luôn sạch sẽ như vậy.

“Lan Hinh? Sao em lại ở chỗ này.”

Hạ Lan Hinh đi về phía trước vài bước, có chút né tránh ánh mắt anh, mơ hồ nói: “Em đến gặp bác sĩ, có chút không thoải mái.”

Rõ ràng chỉ là lời nói mơ hô, nhưng Tạ Trì Thành lập tức nghĩ tới một chuyện cũ, sắc mặt của anh cứng đờ, ánh mắt mang theo vài phân lo lăng.

“Lái tái phát à?”

Hạ Lan Hinh không nói gì, hiển nhiên là cam chịu.

Biểu cảm trên mặt Tạ Trì Thành xuất hiện cảm xúc khẩn trương, “Bác sĩ nói như thế nào?”

Hạ Lan Hinh còn chưa kịp mở miệng, thân hình lung lay vài cái, suýt nữa đã té ngã.

Tạ Trì Thành theo bản năng vươn tay đỡ lấy cô ta, sâu trong đáy mắt Hạ Lan Hinh hiện lên một tia khát vọng chiếm hữu đầy cô chấp, nhưng khi cô ta đứng vững lại, còn chưa mở miệng thì Tạ Trì “Thành đã nhanh chóng thu hồi tay, sắc mặt cô ta lập tức cứng đờ.

Tạ Trì Thành thấp giọng nói: “Anh có quen biết bác sĩ khoa lồng ngực tốt nhật ở quôc nội, để anh thay em đặt lịch trước.”

Hạ Lan Hinh cúi đầu, thu liễm ánh.

mắt không cam lòng mới ngắng đầu lên nhìn, ánh mất lộ ra vài phân thống khổ, nói: “Không cần, đây chỉ là bệnh cũ, mây năm nạy…… ‘Vẫn luôn như vậỷ, em đều thấy quen rồi.’ Tạ Trì Thành vài lần há miệng thở dốc, phun ra một hơn nặng nê, “Xin lỗi.”

Hạ Lan Hinh cũng biết chừng mực, cho nên khi nhìn thấy trong ảnh mắt của Tạ Trì Thành xuât hiện vẻ áy náy, cũng không. tiếp tục đề tài này nữa, ngược lại còn tỏ ra tốt bụng chuyển chủ đề..

“Anh thì sao, sao anh lại ở chỗ này?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK