Mục lục
Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 881

“Anh nói vậy là có ý gì?”

“Cô không thử xem, làm sao mà biết?”

“ Giám đốc Tạ, pha trò như vậy không buôn cười chút nào đâu.”

“Cô sợ?”

Sợ.

Sao lại không sợ cho được.

Hai người bọn họ đã từng tổn thương nhau sâu đậm như vậy.

Sao có thể không sợ đây?

“Giám đốc Tạ, tôi sợ, được rồi chứ?

Một đêm kia, chỉ là chuyện ngoài ý muốn, tôi sẽ không để ý.

“Ngoài ý muốn?”

Màu trong mắt anh dần đậm hơn.

“Đúng vậy, chỉ là ngoài ý muốn.”

Diệp Như Hề cảm nhận được lực tay siết lầy mình càng lúc càng lớn, thây đau đớn nên cô liên giấy giụa một chút, nhưng trong lúc giãy dụa thì tay áo bị kéo lên, lộ ra vết sẹo ở cổ tay.

Đó là một vết thương sâu tới mức có thể nhìn được gân bên trong, cho dù đã lành như vẫn để lại một vết sẹo nồi bật.

Tạ Trì Thành liếc mắt một cái đã thấy, vết sẹo rõ như vậy rất khó được bỏ qua, hơn nữa gần như trong nháy mắt đã có thê đoán được là bởi W sao mà tạo thành.

Tạ Trì Thành dừng động tác, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vết sẹo kia.

Diệp Như Hề cũng ý thức được bản thân không cần thận lộ ra, cô sợ hãi muốn rút tay về, “Buông tay, anh làm đau tôi.”

Tạ Trì Thành đột nhiên giơ tay cô lên, nói: “Tại sao lại có nó?!”

Diệp Như Hề run rầy, cảm giác tuyệt vọng như rơi vào bước đường cùng lại một lần nữa vọt lên.

Hô hấp dần dần khó khăn, hai mắt cô xuất hiện tơ máu, cô hé miệng, khó khăn hít thở, bắt đầu rơi vào trạng thái mắt khống chế.

Không khí trong phi càng lúc càng ít đi, đầu óc trông rồng, vô số tiếng mắng chửi nhữ đang văng vắng bên tai cÔ.

“Tỉnh lại đi! Này ! Lục Hạo Thành muốn hô hấp nhân tạo cho cô.

Cho đến khi trên môi truyền tới ấm áp, Diệp Như Hề mới phục hồi tinh thần từ trong trạng thái chơi voi kia, cô đột nhiên đầy anh ra, ngôi xôm xuông, ôm chặt lấy đầu gối, cả người run rây không ngừng.

Tạ Trì Thành ý thức bản thân đã làm ra chuyện gì, trong mắt hiện lên vẻ hồi hận.

“Xin lỗi, tôi không nên hỏi.”

Diệp Như: Hề khàn giọng nói: “Anh đi GI Tạ Trì Thành không trả lời.

“Xem như tôi xin anh.”

Giọng cô nghẹn ngào, cuộn tròn lầy thân mình, cả người nhìn qua càng thêm yêu ớt, Yếu ớt khiến trái tim người ta đau nhói.

Nhưng anh vừa mới vươn tay, liền thây cô theo bản năng tụt lại một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK