Mục lục
Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 599

Tạ Trì Thành cười cười, nói: “Ngay cả xưng hô cũng đổi lại rồi à2”

Diệp Như Hề rất nghiêm túc nói: “Đã đồng ý với trưởng bôi thì phải làm được.”

Ý cười trên môi Tạ Trì Thành gia tăng, anh nói: “Có thê qua lại với bà ấy được, nhà họ Hứa cũng được cho là sạch sẽ.”

Cái gọi là sạch sẽ tật nhiên là chỉ sản nghiệp của gia tộc, Hứa lão phu nhân cho dù có khôi tài sản lớn, nhưng vẫn tuân thủ nghiêm ngặt nguyên tặc, cũng không phạm vào những thứ không nên phạm, đây cũng là nguyên nhân mà thái độ của Tạ TrÌ Thành đối với Hứa lão phu nhân tôn kính tới Vậy.

Một người phụ nữ, lại là một bà lão tuổi xế chiều ngồi lên vị trí này, còn _ có thể chặt chẽ quản lý khối sản nghiệp không lồ mà không để xảy ra bắt cứ sai sót nào, đủ đề nhìn ra bà ây tuyệt đối không hiền từ đơn thuần như vẻ bề ngoài.

Nhưng những thứ đó, Tiểu Hề không cân biệt, anh cũng không nói với cô.

Diệp Như Hề có chút ngượng ngủng kéo kéo tay áo Tạ Trì Thành, nói: “Em muôn đi nhà vệ sinh một chút.”

“Anh đi cùng em.”

Diệp Như Hề vốn định từ chối, nhưng nghĩ đến trước đó thiếu chút nữa đã bị Hạ Lan Hinh đụng ngã ở nhà vệ sinh, cuối cùng vẫn đồng ý.

Phòng vệ sinh ở phía bên kia thang máy, Tạ Trì Thành chờ ỏ ở góc cửa thang máy, dựa vào cửa số sát đất bên cạnh.

Lúc Diệp Nhự Hề ra ngoài rửa tay, mới ngâng đầu lên, liền thấy trong gương xuât hiện bóng dáng Hạ Lan Hinh.

Cô sửng sót một chút, tắt nước, làm bộ như không thấy cô ta, cất bước muôn rời đi.

Nhựng Hạ Lan Hinh rõ ràng đang cố ý tiên vào tìm cô, trực tiêp gọi một tiếng: “Chờ đã.”

Diệp Như Hề coi như nghe không thây, Hạ Lan Hinh vươn tay muốn bắt lấy cánh tay cô, nhưng Diệp Như Hề nhanh nhạy né tránh, Diệp Như Hà không chút khách khí nói: “A Thành còn ở bên ngoài chờ tôi, tôi đang rất vộI.”

Sắc mặt Hạ Lan Hinh nhăn nhó một chút, rất nhanh đã khôi phục bình thường, cô ta nói: “Diệp tiểu thư, tôi BÀ là muôn nói chuyện với cô một chút.”

“Tôi cảm thấy, chúng ta cũng không có gì để nói.

“Sao có thể như vậy được? Cô cũng không muốn biết trong gân một tuân tôi và Trì Thành mất tích đã trải qua những chuyện gì sao?”

Hạ Lan Hinh có ý nói như. thế, vẫn là chú ý tới biêu cảm của Diệp Như ê Tuy nhiên, để Hạ Lan Hinh thất vọng rội, săc mặt Diệp Như Hề không có chút biến hóa nào.

*“A._ Thành sẽ nói cho tôi biết.”

“Không, anh ấy sẽ không.”

“Vậy đó chính là việc nhỏ mà tôi không cần thiết phải biết tới.”

Hạ Lan Hinh sửng sốt, không nghĩ tới lại bị đáp trả bởi giọng nói không nhẹ không nặng như vậy, thậm chí đối phương còn xác định chỉ là một việc nhỏ.

“Diệp tiểu thư, tôi đã quen biết Trì Thành mười lầm năm.”

Hạ Lan Hinh bày ra dáng vẻ đang hoài niệm chuyện cũ.

Trong lòng Diệp Như: Hề chợt thở dài một hơi, cô thật sự không muôn nói tới những việc này, bởi vì biết rõ nhắc tới chuyện này chỉ khiến cô khó chịu, dù sao họ cũng là thanh mai trúc mã, thật chua xót.

Nhưng cô cũng sẽ không bởi vì những chuyện này mà nghỉ ngờ rồi sinh ra hiểu lầm gì đó, Tạ Trì Jhành không phải là kiểu người sẽ để bản thân phải thiệt thòi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK