Mục lục
Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 759

Cố CẩmMinh nhát thời bị vẻ mặt trắng bệch của Diệp Như Hề dọa sợ, theo bản năng buông lỏng tay ra, sau đó dưới tình huông không kịp trỏ tay trực tiếp bị Tống, Giai đây cho lảo đảo vài bước, trực tiệp bị đám truyền thông chụp lại được cảnh này.

Diệp Như Hề đau đến cả người run rây, cánh tay rũ xuống cũng đang run rây, băng gạt bị xô xệch đã thắm máu, Tông Giai thấy tia hồng hồng kia, lập tức nói: “Miệng vệt thương rách rồi sao? Chúng ta đi bệnh viện!”

Có Câm Minh bị người ta đầy ra, vốn dĩ đang bừng bừng tức giận, nghe thậy những lời này chợt phục hôi tỉnh thần , nói: “Cái gì mà miệng vết thương? Cô bị thương sao?”

Tầm mắt anh dừng nơi cổ tay của cô, nơi đó đang quần lấy tầng băng gạc thật dày, còn đang thâm máu, một suy đoán không thê tưởng tượng được vừa nảy ra.

Diệp Như Hề chịu đựng cơn đau kéo cỗ tay áo xuông, nhờ sự dìu đỡ của Tống Giai, vội vàng rời đi.

Nhựng đi tới cửa, đám phóng viên khiên người ta chán ghét kia lại có ý đồ lao tới cản đường bọn họ, Tống Giai đã phát hỏa, lần đầu tiên chửi ầm lên, chỉ muốn đưa được Diệp Như Hề rời đi đi.

Mãi cho đến khi bọn họ rời đi, Cố Cảm Minh mới hồi phục tinh thần lại, muốn đuồi theo, nhưng người đã không thấy đâu, trong lòng anh căng thăng.

– Cái vị trí kia…… Chỉ có thể là……

Nhưng, sao có thể như vậy được?!

“Anh, anh đang làm gì thê? Người phụ nữ kia cũng không phải hạng người tốt lành gì, anh vần nên đừng quá thân cận với cô ta, miễn cho rước lây mùi hôi tanh!”

Cố Băng Băng đến gàn Cố CẩmMinh, giọng điệu không thiện ý, oán giận nói.

Cố CẩmMinh không chút nghĩ ngợi quát lớn: “Em nói bậy cái gì thê? Là phụ nữ thì nói năng dịu dàng một GhiUt”

Đây vẫn là lần đầu tiên Cố Băng Băng bị anh hai quát lớn như vậy, cho dù cô ta không còn thận phận là thiên kim tiểu thư thật sự, anh hai cũng chưa từng lón tiếng nói chuyện với cô ta, hiện tại lại bởi vì loại phụ nữ như vậy mà dạy dỗ cô ta?!

Cố Băng Băng lộ ra vẻ mặt ủy khuát, nghẹn ngào nói: “Anh hai, anh vì sao lại nói chuyện hung dữ với em như vậy, em cũng không có nói sai, anh không nhìn thây những lời đồn đãi trên mạng hay sao?”

Cố Cảm Minh cuối cùng đã ý thức được nơi nào không thích hợp rồi, “Lời đồn đãi nào trên mạng?”

Cố Băng Băng cầm ra di động, lướt lướt một chút, lại đưa qua, “Đây, anh thử nhìn xem.”

Cố CẩmMinh đọc lướt nhanh như cơn gió, càng đọc thì sắc mặt càng kém, đên sau cùng thì trực tiếp bùng bổ, siết chặt di động, suýt nữa đã hữn nát màn hình.

“Đám người này đang nói hươu nói vượn gì vậy! Tôi chỉnh chết bọn: họ!”

P “Anh hai, có chỗ nào là nói Dậy, có hình ảnh có chứng cứ, có vài người chính là tri nhân tri diện bắt tri tầm, anh cũng bị lừa rồi.”

Cố Cẩm Minh lập tức đập. di động, từng mảnh nhỏ đi động vỡ văng đến dưới chân Cố Băng Băng, khiên cô ta nháy mắt ngậm chặt miệng.

Mä sự việc xảy ra cũng khiến bầu không khí xung quanh yên tĩnh lại.

Cố Băng Băng bị dọa sợ thật rồi, cô ta chưa từng có thấy . anh hai luôn dễ nói chuyện lại lộ ra vẻ mặt hung dữ như vậy.

Tia mềm lòng cuối cùng của Cố CẩmMinh cũng đã biến mắt, anh nói: “Anh đi trước, tự em tìm cách trở về đi.”

Dứt lời, Cố Cầm Minh trực tiếp xoay người rời đi.

Cô Băng Băng đứng ngân ra tại chỗ, hai bên má lại nóng rát đau, phía sau lưng dường như bị vô số người đang nhìn chăm chú, ném văng chút tự tôn cuôi cùng của cô ta xuông đất, ây vậy cô ta vẫn phải bày ra nụ cười giả lạ, làm bộ không thèm để ý, cũng không dám cáu kỉnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK