Mục lục
Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 774

Lục Tư Viễn dịch người đứng qua một bước, trực tiêp chăn tâm mặt anh.

Sắc mặt Tạ Trì Thành trở nên âm trâm, lạnh lùng nói ra hai chữ: “Tránh ra.”

. Lục Tư Viễn không chút sợ hãi, “Người nên tránh ra không phải là tôi, mà là anh.”

Tần Phong nhíu mày, đang muốn đi lên phía trước một bước, nhưng Tạ Trì Thành phất phát tay, Tần Phong lại lui về phía sau, không hề có động tác tiếp theo.

Lục Tư Viễn cũng không có dấu hiệu sẽ nhún nhường, trước đó, anh bởi vì không muôn thây Tiểu Hè khó xử nên lựa chọn lùi về sau một bước, không quấy rây, chỉ chúc phúc cho cô.

Nhưng, hiện tại Tiểu Hề đã chết rồi.

Cô đã chết.

Mà người hại chết cô, cũng có sự nhúng tay của Tạ Trì Thành này.

Lục Tư Viễn không kiềm chế nổi mà nói bằng giọng điệu châm chọc: “Hiện tại lộ ra biêu cảm như vậy là cho ai xem? Cô ấy cũng không thấy được.”

Hai tay rũ xuống của Tạ Trì Thành năm chặt thành quyền, hồi lâu sau lại buông ra, hai ngón tay vây vây, một loại người mặc đô đen lập tức tiến lên mây bước.

PP Trên tay đám vệ sĩ còn cầm theo cầu sắt và những công cụ cuốc xẻng linh tỉnh.

Lục Tư Viễn mở to hai mắt nhìn, nháy mắt hiểu rõ những người này đang muôn làm cái gì.

“Tạ Trì Thành, anh điên rồi sao?! Anh còn muôn quây rây chút yên bình của cô ấy hay sao?!”

Tạ Trì Thành lại làm như không nghe thấy gì cả, đôi mắt nặng nê nhìn chằm chằm phần mộ mới tỉnh kia, âm thanh trầm thấp từ cỗ họng tràn ra, “Đào lên.”

Những người đó lập tức đi về phía bia mộ.

Lục Tư Viên vô cùng tức giận, anh xông lên, muôn đi ngăn cản, nhưng lại bị Tần Phong và Lâm Tử Ngang một trái một phải đè lên.

“Tạ Trì Thành! Mày đúng là đồ điên!

Đồ điên! Mày muốn đào mộ của Tiểu Hè lên ư?I Đền tột cùng là mày muôn làm gì?!”

Lục Tư Viễn liều mạng muốn tiến lên ngăn cản, hai mắt đều đã đỏ ngâu, nhưng sức mạnh của Tần Phong và Lâm Tử Ngang căn bản không phải kiểu hình tượng công tử dịu dàng ôn thuận như Lục Tư Viễn có khả năng vùng ra được.

“Tạ Trì Thành! Dừng tay! Anh dừng tay lại cho tôi! Đừng làm như vậy!

Đậy là nơi an bình cuối cùng của Tiểu HêtT Anh mau dừng tay lại!!!”

“Tạ Trì Thành! Anh đã hại chết Tiểu Hè còn chưa đủ, còn muôn đào mộ cô ấy lên! Anh không phải người!”

“Đồ điên! Đúng là đồ điên! Mày sẽ gặp báo ứng!”

Nhưng mà cho dù Lục Tư Viễn có lớn tiếng kêu gào nhục mạ thế nào.

Bia mộ của Diệp Như Hề vẫn bị người ta lật lên, phần một bị họ dùng xéng đào lên từng chút một, mà Tạ Trì Thành, đứng ngay bên cạnh, lắng lặng nhìn, trong đôi mắt đen láy kia thâm trầm tựa vực sâu, không có một chút cảm xúc rõ ràng.

Tần Phong và Lâm Tử Ngang đều tránh đi tâm mắt, ở trong lòng bọn họ, cũng cảm thấy ông chủ thật sự điên rội.

Từ sau khi biết được tin phu nhân chết, ông chủ luôn vững vàng bình tĩnh, luôn mạnh mẽ khủng bô của bọn họ đã phát điên rôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK