• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày 1 tháng 1 năm 2019, cuối cùng cả hai đã cùng nhau đi đến cuộc hẹn muộn màng với Bóng ma trong nhà hát.

Không giống như vào thời điểm Giáng sinh, đám đông luôn nhộn nhịp trên Broadway, người đông chen chúc nhau. Nếu nói Giáng sinh là một ngày lễ truyền thống ở quê nhà, thì năm mới, người dân New York càng khát khao với lối sống hiện đại hơn một chút. Sau khi tản bộ, đi mua sắm thì tìm một nhà hàng đẹp để dùng bữa.

Trong đám đông, Trương Cảnh Sơ nắm tay Thủy Vân, dắt cô giống như dắt một đứa trẻ, sợ cô sẽ đi lạc mất.

Nhà hát Majestic quen thuộc vẫn nguy nga lộng lẫy như xưa. Thủy Vân không ngờ được rằng, chỉ sau một tuần, cô lại lần thứ hai đến chỗ này, hơn nữa tâm tình hoàn toàn khác. Người đóng vai Christine vừa khéo vẫn là nữ diễn viên lần trước, toàn bộ màn biểu diễn, Trương Cảnh Sơ đều nắm lấy tay cô. Trước khi đến, cô vẫn cảm thấy giá vé hai trăm bốn mươi tám đồng quá đắt, nhưng sau khi xem xong, cô cảm thấy giá vé này hoàn toàn xứng đáng. Ở hàng ghế đầu tiên, có thể nhìn thấy dàn nhạc giao hưởng hoành tráng dưới sân khấu, biểu cảm của các nhân vật trên sân khấu cũng rất tinh tế, cảm giác thật sự tốt hơn lần trước rất nhiều, đó chắc chắn là một trải nghiệm khác so với việc ngồi ở hàng ghế thứ hai từ dưới lên. Khi chào cảm ơn, nữ diễn viên dường như đã nhận ra cô, vẫy tay chào về hướng của cô.

Trước khi đi, Thủy Vân còn đặc biệt chạy đến nói lời chúc mừng năm mới với nữ diễn viên.

Quả nhiên nữ diễn viên đó vẫn còn nhớ cô, nhìn thấy người đàn ông phương Đông ở bên cạnh cô, nháy mắt với cô nói: "Có vẻ như cô đã có Mr. Right của cô ở đây. Chúc một năm tuyệt vời!"

“Cảm ơn.” Thủy Vân chân thành nói cảm ơn cô ấy.

Ở trong biển người mênh mông, cô lại lần nữa tìm được anh, thật may mắn biết bao.

Năm tới chắc chắn sẽ là một năm tốt đẹp.

Sau khi rời nhà hát Majestic, cả hai đi siêu thị mua sắm. Khi đi ngang qua một cái giá gì đó, ánh mắt của Trương Cảnh Sơ nhìn chăm chú, hai má đỏ bừng khả nghi. Thủy Vân nhìn theo ánh mắt của anh, thấy một cái giá toàn bao cao su rực rỡ đủ loại.

Trương Cảnh Sơ đang nghĩ rằng một ngày nào đó anh sẽ sử dụng những thứ này. Nhưng mà... sao lại có nhiều loại như vậy? Kích thước, độ dày, mùi hương, xúc cảm,... không giống nhau, hoàn toàn không biết ra tay từ đâu. Anh định ghi lại những nhãn hiệu này, dự định trở về sẽ tra xem thử.

Thủy Vân cởi mở hơn anh, cô tò mò cầm một cái hộp lên xem thử, rồi đặt trở lại, kiễng chân lên liếm dái tai của anh, kề sát tai anh nói: "Em đang uống thuốc tránh thai, em muốn để anh bắn thẳng vào. "

Cô thậm chí còn áp vào cơ thể anh, dùng bàn tay nhỏ bé của mình lén lút xoa nắn dương v*t bị ngăn cách qua lớp quần của anh.

Cây gậy th*t đó rất nghe lời, chỉ cần bị tay của cô chạm vào là có thể ngay lập tức dựng đứng dậy, trở thành một viên tròn lớn căng phồng bọc trong quần lót.

“Hừ…!” Trương Cảnh Sơ suýt nữa rên lên một tiếng, đột nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ bé nghịch ngợm của cô ra khỏi khu vực nhạy cảm của mình, nhìn xung quanh một hồi thấy không có ai chú ý tới phía bọn họ, anh mới yên tâm.

Anh muốn nghiêm khắc đối với cô gái một chút, nói rằng không nên làm những việc như vậy ở nơi công cộng. Nhưng mà dục vọng và rung động khi nghe được câu “bắn vào” lại khiến anh có chút chột dạ, lời thốt ra chẳng còn chút sức lực nào.

Thật đáng yêu quá, ngày đầu năm mới thật sự muốn ngủ với anh. Thủy Vân nghĩ, năm mới nên làm việc có ý nghĩa.

Vì vậy, ngay khi lên xe, cô bắt đầu dụ dỗ anh. Không có ai, cô lại càng không kiêng nể gì cả, trực tiếp vươn tay luồn vào trong quần lót của anh, nắm lấy hai cục thịt bắt đầu nhào nặn, còn thở hổn hển ở bên tai anh nói: "Anh à, đêm nay nhét vào được không..."

Nếu anh không đồng ý với điều đó thì cô sẽ không để yên cho anh lái xe.

Bị cô cọ sát không còn cách nào khác, Trương Cảnh Sơn chỉ đành nhìn cô, khóe mắt đỏ lên vì dục vọng, trong ánh mắt anh lại đầy tình cảm dịu dàng, than trách và một loại cảm xúc nặng nề nào đó mà cô không thể hiểu được.

"Không hối hận?"

“Em không hối hận.” Cô gái si mê mỉm cười, sau đó hôn lên yết hầu đang run rẩy của anh.

Vào ngày đầu tiên của năm 2019, cuối cùng cô và Trương Cảnh Sơ lại lần nữa lăn ở trên giường.

Cơ thể của cô gái vẫn là mùi thơm ngọt ngào của mận chín, còn mang theo hơi nước mỏng sau khi tắm, giống như một quả đào tươi mọng nước vừa được hái.

Trương Cảnh Sơ nâng niu hôn lên cơ thể cô từng li từng tí, như thể anh đang đối xử với một bảo vật vô giá. Anh ngậm lấy đầu v* của cô và mút nhẹ nhàng. Chắc là có một dây thần kinh nào đó dẫn đến âm đ*o, vậy nên cô đã bị ướt sau khi bị anh vuốt ve hai lần.

"Ư..." Thủy Vân phát ra tiếng rên rỉ khoan khái.

Bàn tay của Trương Cảnh Sơ hướng xuống, một đường mang đến cảm giác mỏi nhừ, khiến cô khát khao, bất mãn kẹp chân lại.

Cuối cùng tay anh cũng cạy được hai cánh hoa mỏng manh như anh mong muốn, thăm dò đút một đốt ngón tay vào đó. Cô gái mẫn cảm di chuyển cơ thể một chút, nhất thời nói không rõ sự xâm nhập của anh mang đến cảm giác gì.

Cơ thể cô dường như còn chưa chuẩn bị xong, Trương Cảnh Sơ quan sát phản ứng của cô rồi tạm thời rút ngón tay đang đút vào ra. Đầu tiên anh dùng lòng bàn tay xoa nhẹ lên miệng âm đ*o của cô, xoa vài lần, rồi dùng ngón tay lượn vòng quanh âm v*t của cô, chọc ghẹo cô muốn ngừng mà không được, khao khát nào đó được kích thích mạnh mẽ hơn.

Cuối cùng, tay của Trương Cảnh Sơ vân vê lên âm v*t của cô. Ban đầu chỉ là xoa nhẹ nhàng, sau khi cô quen dần thì bắt đầu kích thích tập trung hơn.

"A a a a a a a...’’ Cô gái bắt đầu hét lên, rên rỉ, muốn tránh khỏi loại kích thích này, cơ thể vừa muốn từ chối vừa muốn nghênh đón. Trương Cảnh Sơn vẫn đang liếm ở phía sau tai cô, kích thích một dục vọng khác, vô cùng gợi tình.

Khoái cảm tiếp tục lên cao, cuối cùng dưới sự kìm nén nặng nề của Trương Cảnh Sơn, cô nghiến răng rên rỉ, rên rỉ đến cực khoái, d*m thủy dần tràn ra, nước chảy ướt đến tận chân, cuối cùng âm đ*o cũng mở ra, sẵn sàng chuẩn bị tiếp nhận một loại vật thể hình trụ, cứng rắn nào đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK