Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Diệp Oản Oản im lặng nhìn đoàn người đang nhận phỏng vấn kia, nổi bật nhất chính là Diệp Y Y cùng cố Việt Trạch.
Hiện giờ Diệp thị đang chịu không ít áp lực từ Hoàn Cầu và các công ty khác, nhưng vẫn là lão đại của giới giải trí, thu hoạch nhiều cũng là tất nhiên.
Gần đây không ít tin tức nói lần này Hoàng Thiên có thể ôm trọn giải thưởng.
Nhưng mà, muốn ôm cả hai giải ảnh đế ảnh hậu, sợ rằng bọn họ phải thất vọng rồi.
Diệp Oản Oản không cần bước trên thảm đỏ, đứng cách đó không xa nhìn trong chốc lát liền đi tới đại sảnh.
Hàn Thiên Vũ bận quá, vừa rồi là trợ lý của anh ấy đưa cô thư mời.
Diệp Oản Oản lấy vé ra, đối chiếu với hàng số để tìm vị trí, kết quả vừa thấy chỗ ngồi của mình, cô hơi sửng sốt.
Hả, sao lại cao như vậy? Có phải nhầm rồi không?
Diệp Oản Oản xác nhận vài lần, phát hiện đúng là chỗ kia, vì vậy gọi cho trợ lý của Hàn Thiên Vũ để xác nhận lại lần nữa.
Kết quả máy bận.
Diệp Oản Oản hơi khó xử, vị trí đó không thể ngồi loạn đâu.
Gọi đến trợ lý luôn hiển thị là máy bận, Diệp Oản Oản chỉ có thể đứng chờ trong một góc.
Đang lúc đau đầu, phía trước truyền đến một loạt tiếng bước chân quen thuộc, Hàn Thiên Vũ thân mật khoác vai cô: "Diệp Bạch, cậu đứng đây làm gì?"
Hôm nay Hàn Thiên Vũ mặc một bộ vest trắng cao cấp được định chế, so với thường ngày càng thêm rực rỡ.
Diệp Oản Oản sửng sốt: "Thiên Vũ..."
"Tôi thấy cậu lâu vậy rồi chưa tới, Tiểu Lương chưa đưa vé cho cậu sao?" Hàn Thiên Vũ hỏi.
"Có, chỉ là chỗ ngồi hình như không đúng cho lắm, quá cao rồi! Có nhầm không vậy?" Diệp Oản Oản trả lời.
Hàn Thiên Vũ nhìn thoáng qua vé mời, trả lời: "Không sai, chính là vị trí này, tôi ngồi bên cạnh, đi thôi!"
Nói xong liền trực tiếp kéo Diệp Oản Oản đi tới đó.
"Cậu ngồi bên cạnh?" Diệp Oản Oản kinh ngạc.
"Yên tâm, vì phó đạo diễn không tới được, nên chị Hâm đưa vị trí này cho cậu, không có vấn đề đâu!"
Nghe vậy, Diệp Oản Oản mới yên tâm ngồi xuống.
Tuy lễ trao giải chưa bắt đầu, nhưng Hàn Thiên Vũ thân mật kéo một người đi đến vẫn khiến không ít người chú ý.
Cứ như vậy, Diệp Oản Oản bị Hàn Thiên Vũ kéo tới ngồi bên trái anh ấy, bên tay phải anh ấy chính là Kiều Khả Hâm.
Kiều Khả Hâm vừa thấy cô liền nghiêng người tươi cười chào hỏi: "Hi, tiểu tiên sinh đoán mệnh, lại gặp nhau rồi!"
Diệp Oản Oản hơi ngại ngùng: "Khụ, chào chị, thật xin lỗi, lần trước đường đột quá!"
Kiều Khả Hâm chớp chớp mắt: "Không có nha, lần trước rất vui, tôi vẫn mong được gặp lại cậu! Cậu thật sự quá đáng yêu! Hết buổi lễ tôi rảnh, chi bằng..."
Hàn Thiên Vũ ngồi ở giữa nghe không nói nữa, dùng cơ thể ngăn tầm nhìn hai người lại, nhắc nhở: "Chị Hâm, đang ở nơi công cộng, chị chú ý một chút. Phóng viên đã bắt đầu quay rồi!"
Kiều Khả Hâm bĩu môi, lúc này mới ngừng lại. Diệp Oản Oản thở nhẹ một hơi, nói nhỏ với Hàn Thiên Vũ: "Cảm ơn."
Nhìn bộ dạng sống sót sau tai nạn của cô, Hàn Thiên Vũ bật cười: "Bộ dáng bình thường và sau khi uống say của cậu đúng là khác nhau như hai người."
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: "Khụ, đừng nhắc nữa..."
Danh Sách Chương: