Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Bà cô ơi, có thể cho tôi mặt mũi không? Hôm nay tôi chủ trì đấy!
Chỉ tiếc Diệp Oản Oản vẫn bất động như núi, như thể muốn nói "hôm nay lão nương nhất định phải đánh".
Hứa Dịch không có cách gì, chỉ có thể đau khổ mở miệng: "Chờ một lát, tôi xin chỉ thị đã."
Hứa Dịch bước sang một bên, nhanh chóng gọi cho ông chủ nhà mình xin chỉ thị.
Thấy bên kia bắt máy, Hứa Dịch vội nói: "Cửu... Cửu gia..."
"Sao?" Bên kia truyền đến giọng nói khàn khàn của Tư Dạ Hàn.
Còn sao cái gì! Vợ ngài gây rối, thuộc hạ không xử lí được đây này!
Quậy cả buổi thi đấu, bảo anh ta làm sao mà xử lí đây!
Nội tâm Hứa Dịch gào thét, ngoài mặt chỉ có thể khống chế cảm xúc, kể đầu đuôi mọi chuyện cho ông chủ nhà mình, sau đó lo lắng hỏi: "Loại chuyện thế này chưa bao giờ có, thuộc hạ cũng không biết cách giải quyết, chỉ có thể xin chỉ thị của ngài! Ông chủ, bây giờ phải làm thế nào?"
Vợ ngài khăng khăng đòi đánh nhau, tôi không khuyên được, ngài mau quản đi!
Kết quả, sau một lúc im lặng ngắn ngủi, di động truyền đến giọng nói thanh lãnh: "Có thể."
Cái... Cái gì?
Có thể?
Là ý gì vậy!
Hứa Dịch sững sờ, chưa kịp nói gì đã nghe ông chủ nhà mình bình tĩnh nói tiếp: "Làm theo quy tắc là được."
Cái gì? Dựa theo quy tắc tranh đấu?
Quy tắc của võ đài là sinh tử có số đấy!
Ông chủ, ngài có nhầm không vậy???
Nếu Oản Oản tiểu thư không cẩn thận để bị thương, vậy anh ta phải làm sao đây???
"Ặc... Cửu..."
Hứa Dịch đang muốn hỏi lại, Tư Dạ Hàn đã cúp máy.
Thấy Hứa Dịch ngây ngốc đứng trong góc, Nguyên Sinh lên tiếng: "Quản gia Hứa, loại thi đấu nguy hiểm này, ông chủ sẽ không đồng ý. Tôi nghĩ anh nên khuyên nhủ Diệp..."
Nguyên Sinh mới nói một nửa, Hứa Dịch ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, cắt đứt lời anh ta: "Cửu gia đồng ý."
Cái gì?
Nguyên Sinh sửng sốt.
Các ám vệ bên dưới cũng ngạc nhiên không kém.
Rất nhanh, đáy mắt Nguyên Sinh âm thầm hiện lên một nét mừng rỡ, tuy vậy trên mặt vẫn ra vẻ khó xử, cố ý trầm ngâm nói: "Vậy nếu như không cẩn thận làm Diệp tiểu thư bị thương, thuộc hạ gánh không nổi!"
Hứa Dịch tuy rất rối rắm, nhưng chỉ có thể dựa theo lời Tư Dạ Hàn truyền đạt lại: "Ông chủ nói cứ dựa theo quy tắc tỉ thí."
Nghe vậy, chân mày đang hơi chau của Diệp Oản Oản bất giác giãn ra vài lần.
Lời của Hứa Dịch lần nữa nhấc lên một trận sóng to gió lớn.
Các ám vệ bên dưới đều hứng thú xem kịch vui.
Đây đúng thật là không tìm đường chết sẽ không phải chết...
Tám phần Cửu gia đã bắt đầu chán ghét ả đàn bà vô cớ gây rối này rồi, muốn cho cô ta một bài học.
Vậy thì Nguyên Sinh có thể không cần cố kị gì nữa...
Đương nhiên không có khả năng lấy mạng, nhưng cho cô ta một bài học hoàn toàn không thành vấn đề!
Trong đám người, Lưu Ảnh nhìn lên võ đài, ánh mắt âm u.
Y sớm biết sẽ có một ngày ả đàn bà này sẽ vì sự ngu ngốc của mình mà trả giá.
Không phải tất cả mọi người đều cho cô ta mặt mũi.
Lấy dã tâm của Nguyên Sinh, hơn nữa có chỉ thị của ông chủ, hôm nay Nguyên Sinh tuyệt đối sẽ ra tay dạy dỗ ả đàn bà này lập uy cho mình.
Nhận được lời đảm bảo, Nguyên Sinh cuối cùng không cố kị nữa, sắc mặt như thể thích ý sau khi nếm xong đồ ngọt, ra vẻ thân sĩ nói: "Diệp tiểu thư, tuy rằng là tỉ thí công bằng, nhưng dù sao cô cũng là con gái, tôi sẽ cố gắng kết thúc trong vòng ba chiêu, tránh làm cô bị thương!"
Danh Sách Chương: