Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Trong khi xem, Diệp Oản Oản gọi Hứa Dịch đang đứng đó không xa: "Hứa Dịch."
Hứa Dịch đến bên cạnh cô, cười chào hỏi: "Oản Oản tiểu thư."
"Tuyển chọn tổng đội trưởng ám vệ chỉ cần dựa vào thực lực thôi sao?" Diệp Oản Oản hơi tò mò.
Nếu chỉ dùng vũ lực để quyết định chức phân đội trưởng thì trông có vẻ quá qua loa rồi.
"Đúng vậy Oản Oản tiểu thư, mỗi năm sẽ tuyển chọn chức tổng đội trưởng một lần, quy tắc đều như vậy, quy tắc đó là do ông chủ đặt ra." Hứa Dịch giải thích.
"A Cửu đặt ra?" Diệp Oản Oản nhướng mày.
"Tôi tưởng tuyển chọn tổng đội trưởng cần chọn người có năng lực lãnh đạo chứ? Ví dụ như năng lực chỉ huy, biết xem trọng đại cục hoặc độ trung thành gì đó chẳng hạn?" Diệp Oản Oản nói ra thắc mắc của mình.
Nghe vậy, Hứa Dịch hơi mỉm cười. Đảo mắt sang nhóm ám vệ, anh ta nhẹ giọng giải thích: "Oản Oản tiểu thư, cô xem những ám vệ đó đi, mỗi một người bọn họ đều có thực lực hơn người. Quá mạnh. Phần lớn ám vệ đều là những lưỡi dao dính máu, liều mạng tạo thành."
"Có ý gì?" Diệp Oản Oản khó hiểu.
"Oản Oản tiểu thư, cô cảm thấy đội ám vệ hòa thuận không?" Hứa Dịch lại hỏi.
"Hình như không hòa thuận cho lắm." Diệp Oản Oản trả lời đúng sự thật.
"Đó là đương nhiên." Hứa Dịch gật đầu: "Đây cũng là điểm sáng suốt của ông chủ. Đội ám vệ là điều khiển từ xa do Tư gia khống chế. Nhìn đại cục và khả năng lãnh đạo là việc của Tư gia, bọn họ chỉ cần làm theo chỉ thị là được. Điều ám vệ cần chính là thứ Oản Oản tiểu thư vừa nói, sự trung thành."
Nói đến dây, Hứa Dịch trầm ngâm một lát mới nói tiếp: "Trừ một số nhiệm vụ bên ngoài, ám vệ còn phải đảm bảo sự an toàn của Tư gia. Ám vệ hơn một nghìn người, nếu ai nấy đều đồng lòng, lỡ như có người làm phản, sau đó nghìn người đồng lòng làm phản, vậy kết quả của Tư gia sẽ ra sao?"
Diệp Oản Oản nhíu mày, cô chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này.
"Cho nên ông chủ đặt ra quy tắc đấu võ tranh chức tổng đội trưởng, vậy thì ngày thường các ám vệ sẽ tranh đấu, không có khả năng đồng lòng, trong đó bao gồm cả Lưu Ảnh. Trước kia tuy cậu ta là tổng đội trưởng, ngoài mặt, các phân đội trưởng và đội viên đều thần phuc cậu ta, nhưng trong lòng ai lại không muốn đánh bại Lưu Ảnh, lấy được vị trí tổng đội trưởng?" Khóe miệng Hứa Dịch hơi cong lên, "Ám vệ vĩnh viễn không có khả năng đồng lòng, đây gọi là 'Sách lược của đế vương'. Có tranh đoạt mới có chế hành, mà có chế hành mới thật sự khống chế được ám vệ.
Kỳ thật, phần lớn ám vệ đều giống Thập Nhất và Phong Huyền Diệc, đều muốn leo lên cao, chỉ khác là Thập Nhất và Phong Huyền Diệc dám nói ra. Các ám vệ và phân đội trưởng khác ngoài mặt tuy tỏ vẻ không muốn tranh giành, nhưng ý muốn trong lòng thế nào thì chỉ có bọn họ hiểu nhất."
Diệp Oản Oản trầm tư một lát đã hiểu ra đạo lý.
Hôm nay Thập Nhất lấy được vị trí tổng đội trưởng, vậy tương lai càng có nhiều người muốn đánh bại cậu ta hơn.
Cách Thập Nhất có thể làm chỉ có tăng thực lực của bản thân, ứng phó cho lần tranh đoạt tiếp theo.
Như vậy ai còn tâm tư đi làm phản nữa chứ?
Chiêu này đúng thật là sách lược của đế vương, cho nên Tư Dạ Hàn dùng người chưa bao giờ xuất hiện sơ xuất gì.
Đối với cách làm của Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản vô cùng tán đồng.
Số lượng ám vệ quá lớn, một khi có người mua chuộc làm phản Tư gia, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Quy tắc Tư Dạ Hàn đưa ra căn bản không thể khiến các ám vệ đồng lòng.
Cho dù tổng đội trưởng bị mua chuộc, muốn làm phản Tư gia, thì bên dưới vẫn còn vô số người muốn leo cao nữa.
Cho nên loại chuyện đó vĩnh viễn không có khả năng phát sinh.
Danh Sách Chương: