Nhất thời, không thở nổi, hôn mê bất tỉnh.
Tin tức hoàng thượng ngất xỉu rất nhanh đã truyền ra khắp hoàng cung, tuy không hiểu vì sao hoàng thượng ngất xỉu, nhưng cũng có thể lờ mờ đoán được chuyện này nhất định có liên quan với Hiên vương phi. Mà đối với Dạ Hi các vị đại thần lại càng có thêm nhiều dị nghị.
Mà bên trong vương phủ, Dạ Hi vẫn vân đạm phong khinh uống trà chiều nghe Phấn Điệp báo cáo tin tức.
“Vương phi, người thật sự không lo lắng gì sao? Thanh danh của người đã trở nên rất xấu rồi. Tiễn bước nữ nhân của vương gia, làm hoàng thượng giận tới ngất, những điều này đều là đại nghịch bất đạo.” Phấn Điệp sốt ruột nói. Rõ thật là hoàng đế chưa vội thái giám đã vội.
“Đúng đó, mẫu thân, con không muốn vừa ra khỏi cửa đã bị mắng, bây giờ đã có người mắng phụ thân bá lỗ tai, sợ lão bà, nói không chừng tiếp theo là tới phiên con nha.” Quân Tư Mặc nhỏ giọng phụ họa nói. Từ sau khi hoàng gia gia xỉu vì tức, cậu liền trở về Hiên vương phủ.
Thật ra hoàng cung cũng rất thú vị, cậu còn chưa chơi đã, thật sự có chút không muốn rời đi.
“Ta gấp cái gì, người gấp không phải nên là hoàng thượng sao?” Dạ Hi nhàn nhã nói. Trên giường hoàng thượng đột nhiên xuất hiện hai nam nhân, một sự kiện lớn như vậy, ông ta không muốn gấp cũng không được.
Nghe vậy, Quân Tư Mặc vẻ mặt không nói gì nhìn mẫu thân nhà mình, lối suy nghĩ của người có thể đừng hoa mỹ như vậy không. Hoàng gia gia cũng đã ngất rồi, ông muốn nhanh cũng không được.
Quân Thiên Dịch hôn mê liên tục ba ngày ba đêm, khi tỉnh lại,đã là buổi chiều ngày thứ ba. Khi Quân Mặc Hiên đứng trước giường chờ đợi, trong lòng lại âm thầm oán giận: Nữ nhân đáng chết, đúng là gây họa cho hắn mà.
“Quân Mặc Hiên, ta nói con biết, nếu con không hưu Dạ Hi, trẫm và con không xong đâu.” Quân Thiên Dịch tức giận càng tăng, bất chấp mình đã từng giao dịch gì với Dạ Hi.
Nghe vậy, Quân Mặc Hiên hiện lên vẻ mặt bất đắc dĩ, làm sao hắn lại trong ngoài không được lòng người rồi. Tối qua bị Hi nhi giáo huấn một trận, xế chiều hôm nay lại tới nhận lấy lửa giận của lão tử.
Kêu hắn hưu thê? Tối qua Hi nhi mới uy hiếp hắn nói: Nếu hắn dám lấy trắc phi, Hi nhi sẽ hưu hắn. Bây giờ phụ hoàng lại kêu hắn hưu Hi nhi, làm sao hắn dám chứ.
Thôi, mặc dù phụ hoàng yêu thương mình, nhưng cũng không thể bồi mình cả đời. Giữa phụ thân và thê tử, nương tử vẫn quan trọng hơn.
Vì vậy, Quân Mặc Hiên mang vẻ mặt kiên định nói: “Phụ hoàng, nhi thần sẽ không hưu Hi nhi, cũng sẽ không lấy trắc phi.”
“Quân Mặc Hiên, con muốn chọc ta tức chết phải không, ôi… Đầu của trẫm đau quá…” Quân Thiên Dịch vỗ trán, giả vờ đau đầu nói.
Thấy thế, trong lòng Quân Mặc Hiên lo lắng, dù sao phụ hoàng cũng đã lớn tuổi, lại bị Dạ Hi dọa ngất đi, khó đảm bảo sẽ không lưu lại di chứng gì.
“Người tới, truyền thái y!” Quân Mặc Hiên sốt ruột nói.
Thấy chiêu này hữu hiệu, Quân Thiên Dịch càng kêu lớn tiếng, hai bên trán đổ mồ hôi lạnh, khiến cho ông thoạt nhìn không giống như đang giả bộ. Sau một hồi kêu rên, Quân Thiên Dịch tiếp tục mở miệng nói: “Hiên nhi, trong nhiều nhi tử như vậy, trẫm luôn luôn yêu thương con nhất, chẳng lẽ con thật sự muốn làm trẫm tức chết sao? Khụ khụ khụ…”
“Phụ hoàng, nói bậy bạ gì đó, nhi thần ước gì người khỏe mạnh cường tráng” Quân Mặc Hiên giải thích. Sao hắn lại xui xẻo như vậy, bị kẹp ở giữa lão tử và thê tử nhà mình.
“Hiên nhi, ta cũng không muốn ép con lấy trắc phi, phụ hoàng chỉ sợ con sủng Hi nhi tới tận trời rồi. Đến lúc đó người khổ là chính con a. Mấy ngày nữa phụ hoàng thay con tổ chức một bữa tiệc chọn phi, con phải tham gia.” Quân Thiên Dịch nửa uy hiếp nói. Giống như Quân Mặc Hiên mà không đồng ý, ông sẽ lập tức ngất đi.
Bất đắc dĩ, Quân Mặc Hiên không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt đồng ý. Rời khỏi hoàng cung, Quân Mặc Hiên rối rắm trở lại Hiên vương phủ, nói tin tức này cho Dạ Hi.
Khi Dạ Hi nghe được tin hoàng thượng vì quân Mặc Hiên mở một bữa tiệc chọn phi, nháy mắt nổi giận.
“Quân Mặc Hiên, chàng khá lắm, cũng dám làm cái gì tiệc tuyển chọn phi.” Dạ Hi đồng thời giữ người Quân Mặc Hiên, hai mắt phun lửa nhìn hắn.
“Nương… Nương tử, đừng kích động, đây không phải là ý của bản thân ta, là phụ hoàng lấy bệnh áp chế, không còn cách nào khác ta mới đồng ý” Quân Mặc Hiên dè dặt cẩn trọng giải thích. Sợ nương tử nhà hắn sơ ý một chút kết liễu hắn.
“Không phải chủ ý của chàng, chẳng lẽ chàng không biết cự tuyệt sao?” Dạ Hi nắm chặt hai tay, nàng thật sự có xúc động muốn bóp chết Quân Mặc Hiên. Đáng chết, cổ đại này sao lại đáng ghét như vậy, chỉ là đuổi ruồi bọ cũng dính nàng.
“Ha ha, ta có cự tuyệt, nhưng mà, nghĩ lại, nương tử nhà ta ưu tú như vậy, làm sao có thể bị những nữ nhân khác hạ thấp được. Sao không nhân cơ hội này làm cho tất cả nữ nhân Thiên Thần đều chết tâm hết đi. Đây chính là biện pháp nhất lao vĩnh dật [*]. Quân Mặc Hiên càng nói càng hăng hái.
[*] Nhất lao vĩnh dật: Một lần vất vả suốt đời nhàn nhã
Không thể không bội phục hắn thật thông minh, vào thời điểm này còn có thể nghĩ ra được lý do hoàn mỹ như vậy.
Nghe vậy, Dạ Hi không biết nên khóc hay nên cười, Quân Mặc Hiên đã đáp ứng rồi, vậy nàng sẽ nhân cơ hội này, đuổi đi toàn bộ ruồi bọ xung quanh.
Thấy nương tử nhà mình hết giận, Quân Mặc Hiên chân chó ôm lấy Dạ Hi, cằm cúi đặt tại bả vai Dạ Hi, dụ dỗ nói: “Nương tử, vi phu làm hòa thượng năm năm rồi, khi nào thì nàng cho ta ăn thịt đây.”
Hơi thở ấm áp phả sâu vào trong lòng vành tai Dạ Hi, mang theo luồng điện.
“Muốn ăn thịt sao?” Dạ Hi cười tủm tỉm nói.
“Ừ ừ ừ…” Quân Mặc Hiên mãnh liệt gật đầu, bàn tay to bắt đầu hành động, nhưng khi bàn tay to của hắn muốn luồn vào của áo Dạ Hi.
Dạ Hi lạnh lùng nói: “Nằm mơ!”
Nói xong không nhìn tới vẻ mặt cầu tình đầy bất mãn của Quân Mặc Hiên, xoay người rời đi. Đùa, ban ngày ban mặt làm chuyện xấu gì.
Quân Mặc Hiên bất đắc dĩ, nhìn Tiểu Tiểu Mặc đã sớm đứng dậy, lộ ra vẻ mặt khổ sở. Đại tiệc chưa ăn được, hắn còn phải tiếp tục cố gắng.
Tốc độ của hoàng thượng rất nhanh, mấy ngày sau, liền nhanh chóng tổ chức tiệc tuyển chọn phi. Lần này, Quân Thiên Dịch quyết tâm, không chỉ có nữ tử chưa thành thân của Thiên Thần, mà ngay cả công chúa quận chúa gì đó của các nước khác đều có thể tới tham gia tuyển chọn phi yến.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ mỹ nữa kinh đô Thiên Thần như vân.
Địa điểm tổ chức tuyển chọn phi là ở học viện hoàng gia, sáng sớm vô số oanh oanh yến yến mang vẻ mặt mong đợi đứng chờ ở đây. Khi Dạ Hi đi tới nơi,quả thật đã bị tình hình bạo phát này làm cho phát hoảng.
Nữ nhân ở đây cũng có ít nhất mấy trăm vị, nàng không rõ, Quân Mặc Hiên chỉ là người bình thường mà thôi, có nhất thiết phải vì một người nam nhân đã thành thân mà hao tốn tâm sức như vậy không?
Thực ra, Dạ hi không biết, Hiên vương chính là bạch mã vương tử trong lòng của tất cả nữ nhân Thiên Thần, có thể gả cho một nam tử như vậy, cho dù là làm thiếp, cũng sẽ có vô số oanh oanh yến yến nghe danh mà đến.
Trên đài cao, Quan Thiên Dịch nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Dạ Hi, trong lòng dâng lên khoái cảm trả thù nho nhỏ. Hừ, hôm nay nói thế nào cũng phải chọn cho Hiên nhi vài vị thị thiếp. Cho dù Hiên nhi không chạm vào các nàng, nhưng đặt ở vương phủ để chọc tức Dạ Hi cũng tốt.
Vì thế, hoàng thượng lớn tiếng thét to, tranh tài chọn phi vẫn như cũ so đấu tài nghệ.
So đấu tài nghệ, nghe đến đó, Dạ Hi thiệt tình khinh bỉ Quân Thiên Dịch, ở đây có vài trăm người, phải so tới khi nào. Cho dù bọn họ cam tâm tình nguyện biểu diễn, nàng cũng không muốn xem đâu.
“Phụ hoàng, nhiều người như vậy phải thi đấu tới lúc nào, không bằng giao cho con dâu, cam đoan rất nhanh sẽ chon ra nữ tử vừa ý cho người.” Dạ Hi mang vẻ mặt gian trá cười.
Hoàng thượng nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn đồng ý yêu cầu của Dạ Hi.
Thấy Quân Thiên Dịch đồng ý, Dạ Hi kiêu ngạo bước lên trên đài, tuyên bố nói: “Các ngươi nghe rõ cho bổn vương phi,, muốn bước vào cửa của Hiên vương phủ cũng không phải là không thể, chỉ cần các ngươi ai có thể đánh thắng được bổn vương phi thì có thể tiến vào Hiên vương phủ, bổn vương phi tuyệt không ngăn cản.”
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt mọi người tối sầm lại nhìn Dạ Hi, đánh thắng nàng, đùa giỡn sao? Toàn bộ Thiên Thần này ai chẳng biết Hiên vương phi võ công cao cường. Nữ tử yếu đuối như các nàng làm sao mà thắng được.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ chúng mỹ nữ đang dâng trào cảm xúc đều cúi đầu ủ rũ. Cố tình lúc này, Dạ Hi lại ở một bên nói mát.
“Bổn vương phi đã cho các ngươi cơ hội, là tự các ngươi bỏ qua, đừng trách bổn vương phi bụng dạ hẹp hòi.” Dạ Hi mang vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa nói.
Mà biểu cảm này vào trong mắt hoàng thượng chính là mười phần khiêu khích.
“Hiên nhi, con để Hi nhi hồ nháo như vậy sao.” Quân Thiên Dịch hơi trách cứ nói, hai mắt phun lửa nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng đánh đòn của Dạ Hi.
“Chỉ cần Hi nhi thích, thì tùy nàng ấy đi.” Quân Mặc Hiên mang dáng vẻ không sao cả nói. Nói đùa, lúc này hắn mà ngăn cản, cả đời hắn sẽ không được ăn thịt đâu.
Quân Thiên Dịch không nói gì nhìn Quân Mặc Hiên, tiểu tử này, thật đúng là bị Dạ Hi ăn sạch sẽ mà.
“Phụ hoàng, tuyển chọn xong rồi, không ai nguyện ý tham gia thi đấu.” Dạ Hi lạnh nhạt nói.
Lời này vừa nói ra, Dạ Hi thành công nhìn thấy khuôn mặt Quân Thiên Dịch đen lại, thật ra mặt Quân Thiên Dịch đã đen hơn đáy nồi từ sớm rồi.
“Khoan đã, Hi nhi, tuyển chọn phi cũng không phải đánh giặc, không cần thiết phải có võ công tốt như vậy. Hay là con tuyển chọn lại đi, chọn cho Hiên nhi hai người thích hợp làm trắc phi.” Quân Thiên Dịch hoàn toàn từ chối Dạ Hi, cuộc tuyển chọn phi này ông đã bỏ tâm tư mấy ngày liền, không thể để thất bại như vậy được.
Hoàng thượng lên tiếng, vốn dĩ mọi người đang nản lòng lại dấy thêm hy vọng một lần nữa. Có hai nữ tử tương đối có thân phận địa vị không những oán giận còn lên tiếng.
“Hiên vương phi, đây là Hiên vương gia tuyển phi cũng không phải ngươi chọn phi, nữ nhân gia thì không nên lo quá nhiều chuyện.” Người nói chuyện là công chúa Hồ quốc. Vốn là nữ tử nơi thảo nguyên, không có nhiều tâm địa gian xảo như vậy, trong lòng có gì bất mãn sẽ lập tức nói thẳng ra.
Dạ Hi nhìn thoáng qua công chúa Hồ quốc, vẫn không hề nói gì. Mà xoay người vẻ mặt buồn rười rượi nhìn Quân Thiên Dịch, nửa ngày mới mở miệng lên tiếng: “Phụ hoàng, những mỹ nữ này có phải hiểu lầm rồi không, ngày hôm nay cũng không phải Hiên vương tuyển phi, mà là phụ hoàng ngài tuyển phi. Vừa rồi con thấy các cô nương không có tình cảm mãnh liệt gì, nên đùa một chút cho không khí sôi nổi.”
Lời này vừa nói ra, chúng mĩ nữ có cảm giác bị đùa giỡn, hoàng thượng tuyển chọn phi, ông ta cũng sắp năm mươi rồi còn muốn tuyển phi?
“Hi nhi, đừng nói bậy.” Gương mặt Quân Thiên Dịch thoáng hiện qua tia xấu hổ, hắn tuyển phi, này nói gì vậy.
“Phụ hoàng, Hi nhi đâu có nói bậy, đây là sự thật mà? Hôm nay con dâu chính là thay phụ hoàng tuyển chọn phi, hơn nữa phụ hoàng bây giờ bảo đao chưa lão, nhất định có thể thõa mãn những cô nương đói khát phía dưới.” Dạ Hi tự tin nói, nói xong còn vỗ tay, ở bốn phía giơ lên vải đỏ chữ đen được làm ra như biểu ngữ. Mặt trên quả thật viết Hoan nghênh đến buổi yến tiệc tuyển chọn phi của hoàng đế.
Thấy thế, Quân Thiên Dịch hận không thể tìm cái động chui vào, cũng đã gần năm mươi tuổi còn gióng trống khua chiêng tuyển chọn phi như thế, khuôn mặt già nua của ông biết giấu vào đâu đây.
“Hiên nhi, con xem vương phi tốt của con, nàng…” Quân Thiên Dịch tức giận tới khó thở, ông xem như đã rõ, đối nghịch với Dạ Hi sớm hay muộn cũng bị tức chết.
“Không sao cả, chỉ cần Hi nhi thích chứ tùy nàng ấy đi.” Quân Mặc Hiên lạnh nhạt nói, tầm mắt luôn luôn đặt ở trên người Dạ Hi, càng xem càng vừa lòng, càng nhìn càng mê muội. Căn bản không hề để ý tới Quân Thiên Dịch đang giận tới giơ chân ở bên cạnh.
Nghe vậy, thiếu chút nữa Quân Thiên Dịch thở không ra hơi, xỉu vì tức. Quân Mặc Hiên này càng ngày càng vô pháp vô thiên, xem ra không tạo áp lực cho hắn, hắn thật sự nghĩ người thừa kế ngôi vị hoàng đế này không phải hắn thì không còn ai khác đâu.
Đúng rồi, ông còn nhi tử Quân Mặc Việt, tuy bị đưa đến Ngũ Đài Sơn thanh tu, nhưng có lẽ cũng tới thời điểm thả ra rồi. Vì vậy, trong lòng hoàng thượng âm thầm tính toán.
Mà lúc này Quân Mặc Hiên cũng không biết suy nghĩ trong lòng hoàng thượng, nếu như hắn biết, hắn nhất định sẽ ngăn cản.
Bên này, Dạ Hi trực tiếp không để ý tới hoàng thượng đang tức giận, tự nhiên thu xếp thay Quân Thiên Dịch tuyển chọn phi. Rất nhanh, Dạ Hi đã chọn ra hai vị mỹ nữ cho Quân Thiên Dịch.
Thấy thế, Quân Thiên Dịch bóp bóp cái trán, vẻ mặt suy yếu nói: "Ôi, thân thể trẫm không khoẻ, không nên nạp phi, hai cô gái này ban cho Hiên nhi đi."
Nghe vậy, Dạ Hi thật sự rất muốn tát một cái chụp chết hoàng đế, sao ông ta có thể vô sỉ như vậy, loại lý do này mà ông ta cũng nói ra được. Lập tức Dạ Hi tiến lên vẻ mặt cười tủm tỉm uy hiếp nói: "Chỉ sợ không phải phụ hoàng vô phúc tiêu thụ, mà do tâm hướng về nơi khác thôi. Không sao, ngày mai con dâu đi Yên Vũ các chọn cho ngài hai tiểu quán."
Lời này vừa nói ra, Quân Thiên Dịch biến sắc, nhớ tới tình hình sáng hôm đó, cả trái tim đều run rẩy lên.
"Hiên nhi, con cứ để Hi nhi tùy ý khi dễ phụ hoàng của con như vậy sao, ôi, đầu ta đau quá, " Quân Thiên Dịch thấy mình nói không lại, liền bắt đầu giả bộ bệnh, hy vọng có thể khiến cho Quân Mặc Hiên chú ý.
Nào biết Quân Mặc Hiên nói một câu, thiếu chút nữa thì làm hoàng thượng tức chết.
"Phụ hoàng, đừng giả bộ, có thể tới tham gia tuyển chọn phi yến, con đã rất nể mặt người rồi. Mọi việc đừng làm quá mức, người cũng biết tính cách của Hi Nhi, vạn nhất thật sự chọc giận. Bảo vệ không tốt thực sự sẽ đưa hai tiểu quán cho người, việc này đánh mất cũng không phải là mặt mũi của người, mà là mặt mũi toàn bộ Thiên Thần." Quân Mặc Hiên nhẫn nại giải thích, không thể lại để hai người xằng bậy, hắn sẽ bị làm điên.
Nghe vậy, trên mặt Quân Thiên Dịch thoáng qua vẻ xấu hổ, nhưng rất nhanh đã trấn định lại. Sau khi trấn định tư tưởng, cảm thấy cùng Dạ Hi cứng đối cứng, không có một chút phần thắng, ông vẫn nên nghĩ biện pháp khác thôi.
Vì thế, hoàng thượng thỏa hiệp, rối rắm mãi, rốt cục hạ quyết định: "Muốn trẫm không bức Hiên nhi tuyển phi cũng được, nhưng Hi Nhi phải đáp ứng với ta ba điều kiện, nếu không, cho dù trẫm đánh mất gương mặt già này cũng muốn vì Hiên nhi tuyển chọn phi.