Ngày đầu tiên của tháng chạp, Lý Ức lần nữa bước chân vào Quỳnh Hoa uyển. Trong cung thất to như vậy mà trống không, đập vào mắt đều là màn che phủ đầy bụi bặm, nửa rơi nửa treo. Cho dù đóng chặt cửa sổ, cũng ngăn không được gió lạnh từ bốn phương tám hướng thổi luồn qua kẽ hở do bị nứt, vù vù vang vọng, rất thê lương. Lý Mẫn co rúc ở bên trong bộ áo lộng trơ trụi trơn bóng, vẫn không nhúc nhích, canh chừng chậu than đang bốc lên khói đen, giống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.