Trời vừa tờ mờ sáng, Lý Ức đã đến bến đò Vọng Vân. Mặc dù một đêm không ngủ, nhưng hắn không hề cảm thấy mệt mỏi. Ngoại trừ lo lắng không yên khi sắp nhìn thấy Phương Cẩm An, thì hắn cũng đang suy nghĩ về bức thư Bạch Dĩ Sơ gửi tới ngày hôm qua. Nói thật, nếu Lý Ức tự mình ra tay nhổ Liễu thị, chung quy cũng phải lên kế hoạch mất mấy năm. Mà bộ hạ cũ Phương thị đã quy thuận hơn ba năm lại sắp xếp xong hết rồi! Nhìn đi, ba...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.