Beta by Tô
______________________________
Nhớ lại chuyện xảy ra nhiều năm về trước, Chu Lẫm hạ tầm mắt rũ mi rơi vào cảm xúc không tên. Cho đến khi hắn tỉnh táo trở lại thì phát hiện nước trong bồn đã có chút lạnh, hệ thống thông minh của bồn tắm đang khởi động chuẩn bị làm nóng lần nữa.
Hắn vuốt mái tóc ngắn ướt đẫm, từ trong bồn tắm đứng dậy, lau chùi qua loa rồi mặc áo choàng tắm vào, đi ra khỏi phòng ngủ của mình, gõ cửa phòng ngủ kế bên.
Một lúc sau cửa phòng mở ra, Omega đứng bên trong phòng, thấy người đến là hắn thì vẻ mặt có hơi lạnh nhạt hỏi: “Có chuyện gì?”
“Tới hỏi thăm tình hình bạn của anh.” Chu Lẫm cong cong khóe môi, nói: “Cậu ấy thế nào rồi, có cần mời bác sĩ tới không anh?”
Kỷ Ninh lắc đầu, giống như không có ý định muốn giao tiếp với hắn. Chu Lẫm thấy vậy thì không làm phiền cậu nữa, lập tức dịu dàng nói: “Anh cũng mau đi ngủ sớm đi, đừng bận rộn chăm sóc cậu ấy đến khuya muộn. Những phòng ngủ khác hầu như đều là phòng trống, anh cứ thoải mái lựa chọn. Anh ngủ ngon.”
“Ừ.” Kỷ Ninh đáp một câu, đóng cửa lại. Khoảnh khắc cánh cửa khép lại có một luồng khí lưu chuyển nhàn nhạt, một mùi thơm thoang thoảng mỏng manh nhẹ nhàng bay ra, quẩn quanh trong hô hấp của Chu Lẫm, khiến ánh mắt hắn trong nháy mắt tối sầm lại.
Vẻ mặt âm u mù mịt, hắn đứng lặng ở cửa một lúc, sau đó trở về phòng, đóng cửa phòng lại.
Sau phút giây trao đổi ngắn ngủi với Chu Lẫm, Kỷ Ninh lần nữa quay về trong phòng, ngồi ở bên giường nhỏ giọng gọi thiên sứ tóc trắng một tiếng, ân cần hỏi: “Arques, cậu ổn không?”
Arques nằm trên giường, thân thể hơi co lại, sau khi đợi Kỷ Ninh ngồi xuống, hắn lập tức nắm lấy tay Kỷ Ninh giống như mới vừa rồi, thấp giọng đáp: “Ừm.”
Ngón tay hắn rất lạnh, trên mặt cũng chẳng có chút máu nào. Kỷ Ninh sờ trán hắn, trán toát đầy mồ hôi lạnh, cậu dịu dàng trấn an.
“Mới nãy Foggy nói với tôi là có thể cậu đang cố gắng nhớ lại chuyện trước kia nên mới bị khó chịu như vậy. Nếu thế thì cậu đừng nghĩ nữa, nếu cậu muốn biết điều gì thì tôi nói cho cậu nghe có được không?”
Thiên sứ nghe vậy, hàng mi dài khẽ run lên, lúc mở miệng giọng đã hơi khàn khàn: “Vậy tôi muốn biết… Lúc tôi và em chia tay, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải em đã…” Hắn chợt hạ thấp giọng, khô khốc thốt ra từ ấy: “Chết… Có phải em đã từng chết không?”
“…” Kỷ Ninh nghĩ ngợi, hỏi hắn: “Cậu thật sự muốn biết?”
Arques ra sức gật đầu, tay đang nắm lấy bàn tay của Kỷ Ninh siết chặt thêm mấy phần, đầu ngón tay có chút run rẩy.
“Có thể nói là phải, mà cũng có thể là không.” Kỷ Ninh nói: “Khi đó tôi chết trước mặt cậu, nhưng không phải là thật sự chết đi, sau đó tôi thông qua một cách nào đó sống lại.”
Vừa nghe thấy lời giải thích, Arques liền biết hình ảnh mình thấy ở trong mơ chính là sự thật đã từng xảy ra. Hắn ôm cả người nhuốm đầy máu của người cá vào trong ngực, trơ mắt nhìn nhiệt độ cơ thể của cậu dần trở nên lạnh ngắt.
Hắn bỗng bật dậy từ trên giường ôm Kỷ Ninh vào trong lòng. Hai người theo quán tính ngã ra giường, cả người hắn đều đang phát run, nước mắt tuôn trào từ đôi mắt màu bạc, như thể hắn rơi vào trong biển sâu. Lồng ng.ực bị đau đớn đè ép bóp chặt đến mức chẳng thể nào thở nổi.
Trong sự trấn an dịu dàng của Kỷ Ninh, hắn nhắm mắt lại, dần chìm vào trong cõi mộng đen tối. Lần này ở trong cõi mộng, hắn thấy được nhiều thứ hơn.
Trong mộng hắn lại chìm đắm vào trong tình yêu ngọt ngào và triền miên. Hắn say đắm người cá thuộc về riêng mình, mà người cá cũng hết sức dịu dàng với hắn, dành cho hắn tình yêu thương tràn đầy, dạy hắn mọi thứ về tình cảm.
“Ngài biết cố hương của em không?”
Vào đêm khuya thanh vắng, hắn vẫn ở lại phòng ấm ngâm mình trong bể nước ấm áp, người cá giơ tay lên chỉ về một hướng trên bầu trời đêm.
“Tuy ngài không nhìn thấy, nhưng đại khái là ở phương hướng đó có một tiểu hành tinh, đó chính là cố hương của em.” Người cá nhìn vào bóng tối, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười nhạt.
“Hành tinh mẹ của em không phải là hành tinh Noah?” Hắn hỏi.
“Đúng thế.” Người cá gật đầu, đuôi cá màu xanh nhạt khẽ đung đưa trong làn nước: “Đây chính là bí mật của em, em mang một nửa dòng máu hành tinh Titan, đã từng chung sống với tộc nhân của em rất lâu rồi, em coi nó là hành tinh mẹ của em.”
Vừa nói cậu vừa cười lên, ôn hòa nhìn về phía thiên sứ bên cạnh: “Ngài sẽ không để ý em không phải mang huyết thống Noah thuần chủng đúng chứ?”
Hắn lắc đầu, vu.ốt ve tóc người cá: “Tôi không để ý.”
“Cảm ơn ngài đã khoan dung.” Người cá mỉm cười: “Bí mật này em chỉ tâm sự với một mình ngài thôi, xin ngài hãy giữ bí mật vì em, đừng nói với bất kỳ ai.”
Hắn gật đầu, biểu thị mình nhất định sẽ tuân thủ lời hứa. Người cá ôm lấy cổ hắn, chủ động dâng đôi môi đỏ bừng lên, triền miên hôn với hắn, dùng giọng nói mị hoặc nỉ non thủ thỉ.
“Nếu có một ngày, ngài ở trên chiến trường gặp quân đội hành tinh Titan, em mong ngài hạ thủ lưu tình. Bọn họ có cùng nguồn gốc với em, nếu tất cả bọn họ đều chết hết, em sẽ cực kỳ khổ sở.”
Arques trong mộng đối với người cá cho tới bây giờ đều là muốn gì được nấy, sẽ đáp ứng hết tất cả mọi thỉnh cầu của cậu. Nhưng riêng lần này hắn chỉ im lặng, bởi vì ở trên chiến trường tiêu diệt hết toàn bộ kẻ địch là chức trách của hắn, hắn không thể phản bội quê hương của mình.
Đối mặt với sự trầm mặc của hắn, người cá cười một tiếng, không nói tiếp nữa. Mà không lâu sau, lo lắng của người cá nhanh chóng trở thành sự thật, hành tinh Noah tuyên chiến với hành tinh Titan, khu vực hành tinh hai nước giao tranh trong nháy mắt biến thành một biển xác chết.
Hạm đội Noah cùng với sự tồn tại của hắn đã làm hành tinh Titan hoàn toàn không thể chống cự lại. Mặt trận chiến tuyến nhanh chóng bị đẩy về phía trước, lãnh thổ hành tinh Titan bị hủy diệt từng chút từng chút một. Trong khoảng thời gian ngắn, quân đội sắp chiếm cứ hoàng cung Titan.
Ở nơi đó, hắn gặp được rất nhiều người cá, tập tục ở Titan là kết hôn với người cá, thậm chí hoàng hậu cũng là một người cá. Và khoảnh khắc nhìn thấy Hoàng hậu, thiên sứ giật mình, bởi vì Hoàng hậu trông cực kỳ giống người cá của hắn.
Nhiệm vụ của hắn chính là gi.ết ch.ết tất cả vương tộc, nhưng đối mặt với Hoàng hậu, hắn chần chừ. Hắn nghĩ Hoàng hậu có thể là mẹ của người cá, cuối cùng quyết định mang Hoàng hậu về hành tinh Noah. Nhưng quyết định này lại mang đến một thảm họa cực kỳ khủng khiếp.
Hoàng hậu có một thiết bị hủy diệt photon thu nhỏ trên người. Sau khi kích hoạt nó trên mẫu hạm, một nửa hạm đội của Noah ngay lập tức bị phá hủy, và các mẫu hạm còn lại cũng bị ảnh hưởng, mất hầu hết năng lực chiến đấu.
Bởi vì Hoàng hậu thống hận và bài xích nên hắn không có lên cùng một tàu, may mắn tránh khỏi tai nạn, chỉ bị thương nhẹ. Nhưng mà để cho hạm đội bị tổn thất nặng nề, nên sau khi trở về Noah hắn sẽ đối mặt với sự trừng phạt vô cùng nghiêm khắc.
Hắn biết đây là trách nhiệm của mình, bất luận đối mặt với trừng phạt gì, hắn cũng sẽ chấp nhận. Song khi hắn trở về sở nghiên cứu, nhìn thấy khắp cơ thể người cá đầy vết máu, lý trí của hắn ngay lập tức sụp đổ.
Người cá là Hoàng tử của hành tinh Titan, đồng thời cũng là gián điệp được phái tới ẩn náu ở hành tinh Noah. Cậu dồn hết tâm trí dụ dỗ thiên sứ, và gieo vào trong đầu hắn đủ loại tư tưởng, làm thiên sứ phạm phải sai lầm trí mạng trong cuộc chiến giữa Noah và Titan. Tuy cuối cùng cũng không ngăn cản được Titan diệt vong, nhưng cũng khiến Noah chịu những tổn thất to lớn đủ ảnh hưởng họ trong cả trăm năm.
Thân phận gián điệp bại lộ, người cá bị ép uống kịch độc, làn da vốn trắng mịn như tuyết rỉ máu đỏ, hình dạng thê thảm nhuộm đỏ cả hồ nước. Cậu giãy giụa chật vật leo lên bờ, nhưng phút giây nhìn thấy thiên sứ cậu vẫn nở một nụ cười, duỗi tay về phía hắn.
“Nếu cái chết của em có thể làm ngài cảm thấy đau lòng thì thật tốt…”
“Em hy vọng ngài yêu em, hy vọng ngài đau lòng vì em.”
Từ đầu tới cuối, hắn đều bị người cá lừa gạt, đùa bỡn trong lòng bàn tay. Đáng ra hắn phải cảm thấy hận người cá sâu sắc, nhưng khi thấy người cá sắp chết, hắn vẫn không kiềm được rơi nước mắt.
“Xem ra người đau lòng vì em.”
Người cá nở nụ cười, bên môi tuôn ra dòng máu tươi, dùng bàn tay nhuốm đầy máu khẽ vu.ốt ve gương mặt hắn.
“Nếu như sau này ngài có thể giữ một chút tình yêu ngài dành cho em, vậy thì, xin ngài hãy nhớ đến em, và sống thật tốt.”
“Như thế cũng không uổng công em bảo mẹ em giả vờ ra vẻ chán ghét ngài, để ngài chạy tới một chiếc mẫu hạm khác. Mặc kệ là thế nào, em không hy vọng nhìn thấy ngài chết theo em.”
“’Archangel’ tôn quý.”
“Arques thân ái của em.”
Gây ra sự việc hạm đội Noah bị tàn phá, đồng thời bị nghi ngờ thông đồng với gián điệp đế quốc, tòa án tối cao tuyên bố hắn phạm tội phản quốc, và sẽ bị xử án tử hình.
Thân là “Archangel”, hắn là lực lượng chiến đấu mạnh mẽ nhất hành tinh Noah, đáng lý không nên bị tuyên án tử hình, nhưng bất kể là người cá hay là hắn đều không ngờ được Nọah đã phát triển “Archangel” đời thứ hai. Tuy tính năng thế hệ thứ hai không ưu việt bằng hắn, nhưng cấp cao Noah vẫn quyết định vứt bỏ hắn.
Nhưng hắn lại không chấp nhận thi hành án mà là rời khỏi Noah, sau đó bị tập thể thiên sứ đời hai đuổi giết, trọng thương rơi xuống tiểu hành tinh, mất đi hơn phân nửa thân thể và trí nhớ trước đây, được Foggy – đồng đội hiện tại cứu về, sau đó bắt đầu câu chuyện cho tới hôm nay——
Thiên sứ tóc trắng tỉnh dậy từ trong mộng, nước mắt chảy dài, run rẩy ngồi ở trên giường một lúc lâu.
Hắn khẽ vuốt lồng ng.ực, rõ ràng da thịt nơi này trơn nhẵn bằng phẳng, nhưng lại cảm nhận được ở nơi đó tựa như bị xé ra một vết rách to lớn, máu ào ạt ứa ra, hòa lẫn với nước mắt của hắn dần dần khiến hắn nhuộm đẫm trong một mảng màu máu.
Trong phòng trống rỗng, Kỷ Ninh đã sớm rời nơi này, hắn vén chăn lên, lảo đảo đi ra khỏi phòng ngủ, liếc mắt liền nhìn thấy Kỷ Ninh đứng ở cuối hành lang, đang đưa lưng về phía hắn ngắm nhìn bầu trời bên ngoài, tựa hồ không chú ý động tĩnh phía sau lưng.
“Kỷ…”
Arques mấp máy môi, âm thanh khô khốc, vỡ vụn thành các âm tiết rời rạc, nước mắt chợt lăn dài từ trong đôi mắt hắn.
Thân thể đau đớn mà nặng nề, rõ ràng khoảng cách giữa hai người rất ngắn ngủi, nhưng có lẽ đây là quãng đường dài nhất mà hắn đã từng đi. Mỗi một bước đi thống khổ đến thế, cho đến khi rốt cuộc đến sau lưng Kỷ Ninh ôm lấy cậu vào trong lòng, vết rách ở trong tim hắn tựa như cũng đã được lấp kín.
“…. Arques?”
Cảm giác bên gáy ướt đẫm nước mắt, Kỷ Ninh giật mình có chút hoảng hốt quay đầu lại, thấy người ôm mình là thiên sứ tóc trắng nên liền bình tĩnh lại, sờ đầu hắn một cái.
Cậu không biết có phải Arques nằm mơ thấy cái gì, hắn không nói, cậu cũng không hỏi, mà chỉ là lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trên bầu trời, một chiếc mẫu hạm hàng không khổng lồ chậm rãi bay qua, gần như che khuất cả bầu trời. Từ giữa thân tàu hạm thả ra vô số phi thuyền, chúng cấp tốc hạ xuống mặt đất, có rất nhiều binh lính với súng đạn lên nòng sẵn sàng xông ra, nhanh chóng tản ra bốn phía khống chế đám đông xung quanh.
Trên mẫu hạm hàng không và mỗi một chiếc phi thuyền đều chạm trổ cùng một biểu tượng. Kỷ Ninh biết biểu tượng ấy, là dấu ấn hoàng tộc của vương thất Mạc Linh.
Vùng lân cận nhanh chóng bị dọn dẹp sạch sẽ, một chiếc phi thuyền lớn nhất đáp xuống mặt đất, cửa khoang từ từ mở ra, và bóng dáng của Auzers dần dần xuất hiện.