• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 6

Nhanh chóng đem Quế Nhi đuổi ra ngoài, Mạc Ngôn nương tựa vách tường ngồi xuống. Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, thân thể đột nhiên thập phần không thoải mái. Hắn cảm thấy như chính mình sắp chết.

Phải không? Là bởi vì bọn họ biết… chính mình là nam nhi, cho nên mới đem chính mình độc chết, có điều sao lại nhanh như thế?

Mà như vậy cũng tốt…… dù sao, sự tồn tại của ta… vốn đã không có giá trị gì…… ta muốn gặp… cha cùng nương cùng… muội muội…

Chết tiệt thằng khốn! Tại sao lại chính là liễu ngâm thang?!

Đoàn Thần Phi tức tốc chạy vội tới Nguyệt trúc ốc, đá văng cửa phòng.

Cảnh tượng trước mắt làm cho y kinh ngạc đến ngây ngốc. Y chưa từng thấy qua một người nào xinh đẹp đến như vậy! Thân áo trắng tuyệt mỹ, ngũ quan hoàn mỹ được khảm trên gương mặt trái xoan, hơi hơi hồng nhuận càng làm cho hắn tăng thêm muôn phần tươi đẹp, thân mình mảnh khảnh cơ hồ làm cho y nhìn mà choáng váng.

Không tồi, quả nhiên là Giang Tô thứ nhất mỹ nhân. Một chút cũng không khoa trương.

Trong gian phòng nồng đậm hương hoa quế toả ra, theo hương vị này cũng biết, Đoàn Thăng chết tiệt kia hạ dược với một lượng cơ hồ là muốn đẩy hắn vào chỗ chết.

Đoàn Thần Phi nhíu mày. Liễu ngâm thang bình thường là dùng để trị bệnh phát sốt do nhiễm phong hàn, có tác dụng làm xuất mồ hôi, hiệu quả thần kì, chỉ cần một lượng nhỏ có thể làm cho mồ hôi tuôn như suối. Chỉ là một loại thuốc dẫn tầm thường mà các hiệu thuốc bắc hay dùng.

Chẳng qua… sau khi qua tay người Đoàn gia đã đổi qua mấy thiếp thuốc dẫn, tạo thành một loại mị dược có hiệu quả đặc biệt tốt.

Không tồi, chỉ cần một chút, cơ hồ khống chế người khác. Chính là, phương thuốc này rất nguy hiểm, nếu dùng quá nhiều, sẽ khiến người tích nhiệt dẫn đến chí tử, nhất định trong vòng mấy canh giờ, phải nghĩ biện pháp tán nhiệt, nếu không cầm chắc cái chết là không thể nghi ngờ. Không có giải dược.

Nhìn về phía “nữ tử” đã xuất giá thành thê tử chính mình, Đoàn Thần Phi?—?— nở nụ cười.

Dù nói như thế nào……y cũng không có hứng thú đối với một người nam nhân xuống tay.

Ngay bước đầu tiên y vừa mới vào cửa, y đã biết hắn là một nam nhân. Nhìn bộ dáng hắn thống khổ giãy dụa, y nếu cứu không được hắn, thật sự là đáng tiếc.

Như vậy cũng tốt, đỡ phải phiền toái về sau.

Ngay lúc Mạc Ngôn xoay người định bước ra cửa, đột nhiên có một bàn tay kéo lấy hắn lại.

” Ngươi giết ta đi……”

” Không cần… ngươi không nên đụng ta…” Yếu đuối giãy dụa, hắn ý đồ ngăn cản nam nhân này đưa hắn ôm đến trên giường.

Đây là xảy ra chuyện gì? Hắn không rõ……

” Đáng chết, đừng nhúc nhích! Ta thay ngươi giải độc.” Hạ liều thuốc như thế này so với người bình thường nhiều gấp đôi, tại sao còn thanh tỉnh như vậy… còn có thể phản kháng.

Nam nhân này, không đơn giản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK