Mạc Vũ Hà thân mình run run một chút.”
Ta đã có người ta thích…”
Mạc Ngôn trầm ngâm không nói, kỳ thật hắn sớm đã biết.
Hắn là một người bất hạnh, nhưng còn muội muội…” Ngươi đi đi.”” A?” Mạc Vũ Hà ngây ra một lúc. Đi? Đi về đâu?” Đi thôi, hiện tại không có ai. Đi được càng xa càng tốt.”
Thúc giục muội muội, Mạc Ngôn thở dài một hơi.