• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồi lâu sau Diệp Bạch mở mắt ra, cũng đã sáu tiếng trôi qua, Diệp Bạch ngồi dậy cất quyển "cổ cơ mật." vào trong y phục rồi tiến vào trong nhà, lúc này bên trong nhà, Hạo Hiên đang làm đồ ăn thì bảng hệ thống lại hiện lên.

[ Loại nhiệm vụ: Nhiệm vụ ngẫu nhiên.

Thời gian: Hai ngày.

Nội dung nhiệm vụ: Trong thời gian hai ngày giúp đệ tử bất kì tăng thêm hai tiểu cảnh giới.

Thành công thưởng năm trăm điểm tu vi.

Thất bại bị giảm đi hai tiểu cảnh giới của bản thân.]

Hạo Hiên nhìn xong mà trợn tròn mắt.

"Trong hai ngày mà tăng hai tiểu cảnh giới? Hệ thống ngươi đùa ta à."

"Bổn hệ thống đây chưa bao giờ đùa cả, thời gian bắt đầu đếm."

Xong bảng hệ thống hiển thị thời gian hai ngày rồi bắt đầu đếm ngược, Hạo Hiên vô cùng tức giận mà cũng không làm gì được, cùng lúc Diệp Bạch bước vào trong, thấy Hạo Hiên đang tức giận nên lên tiếng hỏi.

"Vi sư có chuyện gì mà ta thấy người tức giận vậy a?"



Hạo Hiên xoay người lại nhận ra đó là Diệp Bạch nên liền thay đổi thái độ, gượng cười mà nói.

"Vi sư chỉ là nhớ lại một số chuyện buồn a, ngươi đừng quan tâm."

Nói xong Hạo Hiên bưng thức ăn lên bàn.

"Tu luyện từ trưa đến giờ chắc ngươi đang đói lắm a? Mau lại đây ăn đi vi sư đặt biệt nấu cho ngươi."

Diệp Bạch cũng không nhiều lời mà trực tiếp ngồi vào bàn ăn, một lúc sau thức ăn đều đã được ăn hết, Diệp Bạch ngồi trên ghế vô cùng lười biếng, nếu không nói chắc cũng không ai nghĩ tên trước mắt là một tên ác ma từng đồ sát vạn người, lúc Diệp Bạch chuẩn bị thiếp đi thì Hạo Hiên vội ngăn lại.

"Đồ nhi, không được ngủ."

"Sao vậy ạ?"

Diệp Bạch gượng người dậy lên tiếng hỏi, hắn bây giờ đã rất mệt chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng
2. Yêu Em, Yêu Em, Cả Đời Chỉ Yêu Em!
3. Cách Một Khoảng Sân
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================

"Vì hôm nay là ngày đầu ngươi gia nhập nội môn nên theo luật hôm nay ngươi phải đi trực đêm a."

Diệp Bạch cố lết thân xác của mình ra bên ngoài.

"Nhưng mà vi sư ta phải trực đêm ở đâu a?"

Hạo Hiên suy nghĩ một rồi nói.

"Ngươi cứ đi trực ở long môn dù sao các phong khác đều có đệ tử thúc trực."

Sau khi nhận được câu trả lời Diệp Bạch rời đi, vì chỉ mới là trúc cơ tầng hai nên Diệp Bạch vẫn chưa thể ngự kiếm phi hành nên chỉ có thể đi bộ, mà khoảng cách giữa các phong cách nhau những vài chục dặm, mà chưa kể từ toàn phong đi xuống thôi đã mất mấy vạn trượng rồi, Diệp Bạch cứ đi đi mãi nhưng vẫn chưa xuống được tới chân núi toàn phong, bỗng một đạo thân ảnh vụt qua trong màn đêm, ngay lập tức Diệp Bạch rơi vào trạng thái chiến đấu, Diệp Bạch đưa mắt nhìn xung quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy, trên một nhánh cây gần đó có một thân ảnh, do trời tối nên Diệp Bạch cũng không thể nhìn rõ, chỉ nhìn thấy mỗi bóng đen, tên đó lên tiếng.

"Lần trước là do ngươi may mắn nhưng lần này thì khác, ta sẽ nghiền nát ngươi."

Nói rồi bóng đen đó biến mất vút nhìn lại bóng đen này đã xuất hiện ngay sau lưng Diệp Bạch, bây giờ đã có thể nhìn rõ hắn, hóa ra là tên Tô Minh, Diệp Bạch ngay lập tức xoay người nhảy về sau để giữ khoảng cách.



"May mắn? Cho dù ta có bị thương đi nữa vẫn có thể hạ ngươi một cách dễ dàng."

Lời vừa nói ra khiến cho tên Tô Minh vô cùng tức giận, hắn lao lên.

"Tiểu tử ngông cuồng xem ta giết ngươi."

Tô Minh vừa lao lên vừa hét, hắn ta đánh một quyền về phía Diệp Bạch nhưng lại dễ dàng bị Diệp Bạch né được, sau đó Tô Minh liên tục nhắm hướng Diệp Bạch mà đánh tới, Diệp Bạch vừa né vừa suy nghĩ.

Trong cổ cơ mật có nói khí vận chi tử được thiên đạo giúp đỡ tên này lúc trước sắp thua ta thì đột nhiên biến mất, nói hắn là khí vận chi tử cũng không sai a, ta hiện tại cần phải qua mắt thiên đạo, xem ra không thể giết tên này được.

Diệp Bạch né hết những đòn tấn công của hắn khiến tên Tô Minh càng thêm tức giận, hắn nhảy về sau giơ tay trái lên bầu trời rồi vận linh lực hét lên.

"Thánh Long."

Bầu trời đang tối mù mịt thì lại xuất hiện một chùm tia sáng vàng bao phủ một vùng trời, từ bên trên một con rồng to lớn bay xuống, viêm lôi bắt đầu đánh xuống, tuy đây chỉ là một phần nhỏ long hồn của thánh long nhưng cũng đã gây ra rất nhiều dị biến, cùng lúc ở các phong, mọi người cũng đều thấy cảnh này, Hạo Hiên tức tốc ngự kiếm phi hành đến nơi đó để kiểm tra tình hình, bên này ở long môn, Tu Kiệt ông ta cũng thấy được cảnh này, liền dùng truyền âm đến các trưởng lão.

"Dưới chân núi toàn phong đang xảy ra dị biến, yêu cầu các trưởng lão tập hợp."

Các trưởng lão nhận được tin cũng bắt đầu tiến về chân núi toàn phong, bên này Hạo Hiên vừa tới nơi thì thánh long cũng đang lao vút xuống, áp lực gây ra là rất lớn, Diệp Bạch thấy cảnh này không hề nao núng mà ngược lại còn rất hứng thứ.

Không ngờ khí vận chi tử cũng rất có bản lĩnh, nhưng cũng sẽ chết dưới tay ta.

Giờ đây Diệp Bạch không còn nhớ đến việc qua mắt thiên đạo mà chỉ mang một ý niệm giết chóc, con thánh long đâm xuống mặt đất, tạo ra một vụ nổ kinh thiên, cơ thể của Hạo Hiên cũng bị vụ nổ làm cho nổ tung nhưng may thay Hạo Hiên có vô tận bản thể được hệ thống cho nên vẫn không thể chết, một cơ thể mới dần được tái tạo, theo đó Hạo Hiên cũng sống dậy, nhưng điều làm Hạo Hiên vui mừng là cuối cùng cũng lấy lại được giới tính thật, Hạo Hiên không còn bị kẹt trong hình hài con trai nữa mà đã lấy lại được ngoại hình và giới tính lúc chưa xuyên không, khói bụi dàn tan biến, không có ai trong đây cả, Tô Minh thấy vậy liền cười to.

"Tưởng thế nào, cuối cùng cũng chết."

Nhưng bỗng Diệp Bạch xuất hiện ngay sau lưng hắn, Diệp Bạch tỏa ra sát khí ngút trời.

"Giết ta? Ngươi còn non lắm."

Dứt lời Diệp Bạch dùng hỏa diệm thiêu đốt cơ thể hắn, chỉ sau vài giây Tô Minh đã không còn dấu hiệu của sự sống, hỏa diệm khác với các loại lửa khác, nó có thể thiêu đốt cả linh hồn nên cho dù có vô tận bản thể đi chăng nữa mà bị dính Hỏa Diệm thì cũng khó mà sống được, sau khi hạ tên Tô Minh xong Diệp Bạch cũng kiệt sức mà ngất đi, vừa lúc trận chiến kết thúc các trưởng lão của các phong cũng đến nơi, tuy không biết trận chiến diễn ra như thế nào nhưng nhìn thấy những cái cây bị cháy đen và một lổ thủng lớn sâu đến vài trượng thì họ cũng hiểu trận chiến này vô cùng giữ dội, lúc này trên bầu trời, viêm lôi liên tiếp đánh xuống mặc dù Tô Minh đã chết, không những thế uy lực lần này còn mạnh hơn, trên bầu trời một dòng chữ vàng xuất hiện.



逆 凶残的.

天空 锋利的.

袜子 上帝.

关闭 杀.

(Dịch nôm na là nghịch thiên tất sát).

Một luồng áp lực kinh khủng đàn áp những người ở đó, các trưởng lão bị luồng áp lực này làm cho không thể di chuyển, lúc này hệ thống cũng hiện lên.

[Phát hiện tình huống nguy cấp có thể gây hại đến ký chủ, ký chủ có muốn đổi một nghìn điểm tích phân để ngăn chặn tình huống không?

Có không.]

Hạo Hiên dùng chút sức còn lại ấn vào nút có.

"Thông báo điểm tích phân của ký chủ không đủ."

Hạo Hiên nhìn những dòng chữ này mà chìm vào tuyệt vọng, trên bầu trời lúc này một linh hồn khổng lồ xuất hiện, nó vương cánh tay ra chuẩn bị đánh về phía chân núi toàn phong, chỉ mỗi bàn tay nó là đã gần lớn bằng ngọn núi này rồi, nếu bàn tay đó đánh xuống thì chỉ có chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK