Nhìn thấy ánh mắt kinh hoàng co rúm của nữ nhân, Dung Thanh lập tức đè người dưới thân. Quy đầu to lớn cà lên châu hạch, tùy ý cọ xát vài cái, nước tí tách, rả rích chảy không ngừng.
“Giờ ta sẽ nói cho Tĩnh Gia, thứ đồ vật này rốt cuộc là gì….”
Âm đạo trơn trượt mềm mại bị chơi đến mở rộng, cặp chân trắng muốn đan chéo nhưng lại bị nam nhân tách ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quy đầu từng chút từng chút đâm vào huyệt nhỏ, mỗi lần đâm một chút lại vắt ra một ít dịch thể óng ánh.
“Phụt phụt” quá ái muội.
Sợi lông dài nhỏ nhắn cứng chắc trên vòng khóa dương theo động tác của Dung Thanh lôi kéo ma sát trong môi thịt. Một trận ngứa ngáy sắc bén kì lạ tiến sâu trong cơ thể chọc cho Lý Tĩnh Gia cả người phát run, nhẹ nhàng rên rỉ.
“ Không được….ngứa…”. Cái cảm giác này thực quá giày vò người, dường như đang trong thần kinh nàng khiêu khích một vòng. Cánh tay vàng ngọc đẩy lên lồng ngực, lắp bắp nặn ra câu.
Miệng huyệt giống như cái miệng nhỏ ham ăn, liều mạng mà hút, cự vật mới tiến vào vẻn vẹn một tấc, rồi lại nhanh chóng rút ra.
Da đầu Dung Thanh phát căng, nhưng Lý Tĩnh Gia lại mang bộ dạng lạt mềm buộc chặt, thật sự quyến rũ.
Y vỗ về, ghé sát xương quai xanh cắn một cái, quy đầu như quả trứng ngỗng tiến sâu một tấc. Sự ấm áp với chặt chẽ chọc y kêu rên một tiếng. Bàn tay lớn nắm lấy tay nàng, mười ngón đan vào nhau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sự sưng trướng bất thình lình kéo tới khiến huyệt khẩu căng đến trong suốt trắng bệch, vách huyệt Lý Tĩnh Gia liều mạng tiết ra dịch mật, định xối nước lên gậy thịt.
Dương vật không hề gấp gáp tiến vào, mà ngược lại chầm chậm tiến từng tấc, ngừng lại một chút lại tiến thêm nửa tấc.
Cứ tuần hoàn như vậy, chính lúc Lý Tĩnh Gia kéo lấy cánh tay thô của Dung Thanh thúc giục thì xúc cảm cứng rắn chặt chẽ lại chà lên khoang huyệt.
Có thứ gì đó chọc vào trong thịt, nhưng thứ đồ vật kia rất nhỏ, không đau nhưng ngứa đến chết người. Ngứa đến tận xương tủy, duỗi tay muốn gãi chỉ có thể sờ đến chỗ lầy lội hai người giao hợp. Xoay thắt lưng để lách, chiếc lông cứng nhỏ bé đó ngược lại cọ vào càng sâu.
“Ưm… Dung Thanh… Dung Thanh…”. Lý Tĩnh Gia hai mắt thất thần. Lần đầu tiên dùng loại dâm vật này, thật sự bị trêu đùa đến khó chịu, bắt đầu yêu quyến rũ gọi tên nam nhân từng tiếng.
Dung Thanh sừng sững không động, véo lên chiếc eo thon, giống như ban đầu lại tiến vào một tấc. Lông cứng bị gậy thịt lôi kéo, từ vách huyệt nhẹ quét qua, rồi lại cắm vào thịt mềm. Loại khoái cảm cùng với sự điên cuồng này khó mà diễn đạt thành lời. Lý Tĩnh Gia theo bản năng ưỡn thắt lưng lên, ngứa ngáy dâm đãng lại càng thêm sâu.
Gậy thịt lại bắt đầu động, lông cứng không tha cho bất cứ chỗ nào trong huyệt đạo, kích thích Lý Tĩnh Gia dâng lên hàng nghìn lớp sóng, lại cuốn lấy thân thể phun ra dâm dịch mấy lần.
Mà Dung Thanh lại giống như Định Hải Thần Trâm, bị miệng nhỏ chặt chẽ cắn hút gặm nhấm mà vẫn như cũ duy trì trạng thái chậm chạp rút ra cắm vào.
Lý Tĩnh Gia thật sự chịu không nổi rồi, khóe mắt lộ ra sắc yếu mềm, môi hồng hơi hé, nhả ra mùi hương lạnh. Âm thanh trở nên mềm mại, xâm nhập sâu trong tim Dung Thanh: “ Dung Thanh… Đừng… Ưm…”.
Biết nữ nhân bị làm đến ngoan ngoãn, động tác dưới thân cuối cùng cũng dừng lại , y dán lên sống mũi cao, đặt nhẹ một nụ hôn nhẹ nhàng lâng lâng: “ Biết đây là thứ gì không?”.
Từ trước đến nay chưa từng ngoan như vậy.
Lý Tĩnh Gia đôi mắt ửng hồng, giữ lại chút lý trí cuối cùng, nặng nề gật đầu.
Đều trách A Ly!
Con mèo thối này, nhất định phải tàn nhẫn đánh nó!
Đang lúc xuất thần, gậy thịt kéo lấy vòng khóa dương từ trong huyệt ra, Lý Tĩnh Gia rên khẽ một tiếng, dưới sự kích thích của dâm vật lại đạt tới cao trào.
Nàng co rút thân mình đang run rẩy, ngẩng đầu thở ra hơi, dịch thể lóng lánh từng dòng từng dòng chảy ra, khăn trải giường dưới thân bị ướt một mảng lớn.
Bàn tay to cầm lấy vòng khóa dương vứt lên trên giường, chỉ sợ thật sự dung lực sẽ làm hại đến người được nuông chiều.
Đôi chân bị y tách ra, Dung Thanh cưng chiều mà hôn nhẹ lên mắt cá chân, đỡ lấy cự long cao thẳng “Phụt” một tiếng, cắm vào đường thông đạo như muốn lấy mạng người.
Hai người đồng thời thở ra một tiếng, ánh mắt nam nhân trầm mê, trong tay trêu đùa đôi chân ngọc, ưỡn lấy vòng eo săn chắc tàn nhẫn cắm vào.
Vừa nãy không nhịn được mà có hơi tàn nhẫn, lúc thật sự vào trong huyệt khiến cho y môt hồi eo mềm xương tê, chỉ muốn liều mạng chìm nổi trong thân thể Lý Tĩnh Gia, nhìn thấy dáng vẻ si mê quyến rũ của nàng.
Sự đụng chạm thoải mái lên tới não, môi hồng tràn ra những tiếng rên rỉ nhỏ nhặt hiếm thấy, giống như móng vuốt của mèo con cào tim cào phổi chạm không đến.
Lý Tĩnh Gia đột nhiên xoay eo, Dung Thanh kêu rên một tiếng, không còn bộ dáng dịu dàng như trước kia, tàn nhẫn cắn cạnh môi một cái: “Lộn xộn cái gì? Hửm?”.
Trong mắt một mảnh ướt át, căn bản nghe không rõ Dung Thanh nói gì. Bộ dáng mờ mịt này càng thêm mê người, chỉ muốn ấn dưới thân ra sức bắt nạt.
Sự thật thì Dung Thanh cũng ức hiếp người không nhẹ, hai túi trứng ở phía dưới hoa huyệt vỗ đập, toàn bộ mông đỏ lên một mảng. Bóng dáng thô to dưới bụng dưới bằng phẳng như ẩn như hiện, dường như muốn đem người căng nổ.
Giường nhỏ phát ra tiếng cót kẹt kẽo kẹt, ước chừng sau lắc lư mấy trăm lần, Dung Thanh đột nhiên nổi nóng, đem gậy thịt đẩy đến đáy huyệt, không kiêng nể gì bắn ra. Hai não Lý Tĩnh Gia một mảnh trắng xóa, xung quanh đều là tiếng nổ ran, cơ thể mềm mại phát run, ngửa đầu thở gấp.
Một cơn gió lạnh truyền qua khe cửa, mùi hoa đỗ quyên nồng nặc tản đi khắp nơi. Nữ nhân vừa mới hồi phục tinh thần hơi nghiêng đầu, đối diện là vòng khóa dương vẫn còn dính dâm dịch. Nàng không còn sức lực đạp Dung Thanh một cái, mặc dù không trút được căm phẫn, nhưng lồng ngực cũng coi như được thoải mái.
Dung Thanh kéo lấy khăn trải giường, duỗi cánh tay dài, ôm nữ nhân mồ hôi nhễ nhại vào lòng.
“Nóng chết mất!”. Trưởng công chúa mềm mại không giãy giụa được, nhe răng nanh tàn nhẫn cắn một miếng lên lồng ngực rắn chắc.
“ a không nóng”. Dung Thanh vẫn thản nhiên như cũ, như nào cũng không buông. Lý Tĩnh Gia thật sự mệt không chịu được, cuối cùng cũng phải thỏa hiệp, mắt phượng nửa híp bắt đầu ngủ gật.
Trong lúc mơ hồ, một nụ hôn ướt át triền miên không nỡ rời dừng trên khóe môi nàng. Âm thanh của nam nhân ngay sau đó truyền tới: “ Trầm Dữ Chi giành được công lớn, không bao lâu nữa….liền có thể trở về kinh”.
……………
Sắp đến cốt truyện rồi!
Danh Sách Chương: