- Việc trong bang đã xử lý xong chưa mà đã quay về?
- Đoán đi. Tôi về thăm chị dâu tôi, quan tâm chị dâu tôi có được không?
Long Mặc không nói gì không đồng nghĩa với việc hắn tỏ ra chán ghét đứa em gái quấn quýt bên vợ hắn lúc này. Thật muốn nhét Long Bắc Yến lại bụng mẹ và hi vọng nó không được sinh ra. Hắn nhìn Long Bắc Yến mặt mày đâm lê khó coi, Long Bắc Yến chẳng lấy làm lạ gì cứ như vậy mà càng thêm đắc ý. Hai anh em nhà này cứ như vậy cho đến khi Lâm Tiểu Thanh lên tiếng: "Định đứng lườm nhau đến bao giờ? Ăn cơm "
Lâm Tiểu Thanh bảo người dọn món lên bàn, món ăn bày biện ngon mắt từ khâu hình thức trang trí chẳng kém nhà hàng năm sao là bao. Lâm Tiểu Thanh gắp thức ăn cho Vương Hằng Thước, cảm nhận được sự ấm áp của cô, Vương Hằng Thước nhoẻn miệng mỉm cười rồi bà thở dài nhìn hai đứa con kia của mình mà chán ngán: "Long gia ta thật có phúc khi có người con dâu tốt tính đẹp nết đẹp người như vậy, biết quan tâm mẹ chồng như mẹ ruột còn hơn hai đứa con rút ruột đẻ ra chẳng ra sao. Đến một miếng ngon cũng không nhận được từ hai đứa nó".
Long Bắc Yến cố nhịn cười trong miệng, Long Mặc đưa đũa gắp vào bát của cô một miếng thịt lạc, nói: "Ăn nhiều một chút".
Long Bắc Yến nói móc: "Biết quan tâm vợ từ khi nào vậy?".
Long Mặc lườm Long Bắc Yến một cái: "Im đi".
Lâm Tiểu Thanh nhìn hắn giấu gương mặt đang mỉm cười, Vương Hằng Thước nhìn hai đứa con mình ngán ngẩm lắc đầu, không hề nể mặt bà già này. Cứ gần nhau là như chó với mèo, người ngoài nhìn vào tưởng kẻ thù của nhau cũng không chừng.
Nói là hai anh em chắc chỉ là mác danh thôi.
Trở lại phòng riêng hai vợ chồng, Long Mặc hắn ngồi duyệt sổ sách tài chính của Long Dương, còn Lâm Tiểu Thanh đang nằm trên giường thiêm thiếp xem điện thoại. Hắn tò mò hỏi: "Xem gì thế?".
- Không có gì. Xem xem cách chăm sóc con khi ở trong bụng cần những gì, với sẵn tiện suy nghĩ đặt tên con là gì.
- Không cần gấp gáp, từ từ rồi nghĩ.
Lâm Tiểu Thanh lẳng lặng khẽ cười, rồi tiếp tục xem điện thoại. Cô lấy chiếc tai nghe ở trong ngăn kéo cạnh giường cắm vào điện thoại. Cô lướt chọn lấy một list nhạc du dương rồi đeo tai nghe xuống bụng mình. Cô để bé con trong bụng thưởng thức những âm thanh du dương êm ái. Cảm nhận được bụng mình bị sinh linh nhỏ bé kia đang quậy lung tung trong bụng vì phấn khích.
Lâm Tiểu Thanh cười ấm áp, đặt tay lên bụng mình khẽ xoa vỗ về đứa nhỏ chưa lọt lòng. Cô dựa đầu vào thành giường him híp mắt, tay cẫn tiếp tục xoa bụng mình.
Đồng hồ lệch điểm đến mười một giờ, trời đã khuya khoắt, hắn cũng xử lý xong sổ sách công ty lẫn trong bang hội. Hắn qua giường nhìn cô đang say giấc, đôi mắt đỏ ấy lướt nhìn ôn hòa dễ chịu. Hắn bỏ chiếc tai nghe với chiếc điện thoại của cô ra một bên, từ từ đặt cô nằm xuống gối. Đưa tay lên khẽ vuốt lõn tóc mai của Lâm Tiểu Thanh hắn không kìm được định cúi xuống hôn bỗng dưng cô khẽ động khiến hắn cũng có chút giật mình liền dừng lại.
Lâm Tiểu Thanh trở mình quay lưng về phía hắn khiến hắn có chút hụt hẫng nhưng rồi lại cười ngây ngốc, mê mê mẩn mẩn. Hắn luồn tay qua ôn gọn lấy Lâm Tiểu Thanh cùng với đứa con bé nhỏ vào lòng y hệt ôm hai đứa trẻ đang ngủ ngoan vậy.
Hắn lại nghĩ đến chuyện mà cô nhắc ban tối, cứ nghĩ đến hắn lại thêm khó chịu. Cây tình trong hắn mới vì cô mà đã khẽ đậu nụ đơm hoa vậy mà lại nghĩ đến viễn cảnh một ngày nào đó cô rời đi, rễ cây tình đó lại đóng băng một lần nữa ư?
Hôm sau...
Trên khắp các trang mạng rầm rộ tin tức, cứ thiết nghĩ là các ngôi sao điện ảnh nhưng ai ngờ lại xuất hiện tấm ảnh đăng trên các diễn đàn. Đó là tấm ảnh chụp Lâm Tiểu Thanh được Mộc Duy đỡ mình khỏi bị ngã lại bị xào xáo, chỉnh sửa rằng cô hẹn hò với anh ta bằng một loạt những ngôn từ dành tặng cho các cặp đôi trong giới showbiz tình nồng ý đượm.
Lâm Tiểu Thanh bước chân đến công ty như thường lệ ánh mắt mọi người chằm chằm dán lên trên người cô, nhìn nhau rồi xì xèo bàn tán với nhau về tin tức bủa vây xung quanh cô. Cũng có người nói cô trơ trẽn bắt cá hai tay, rồi nói cái thai trong bụng không phải là của cô và Long Mặc mà là của Mộc Duy.
Mối quan hệ tay ba mập mờ được các con dân thiên hạ đồn thổi, mỗi người một lời chẳng chốc lát tiếng "thơm" đó đã đi xa thu hút bao người. Phải là một kẻ trơ trẽn không kém nên mới có những chuyện này.