Mục lục
Ác Ma Pháp Tắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tiếng kinh hô, trong đêm tối trực tiếp chấn động lòng người. Cái đám đen xì đó, rõ ràng là vài chục còn rồng, chỉ vài nhịp thở đã tới đỉnh đầu mỗi người!


Vài chục con rồng trưởng thành, lập tức khiến thủ quân vô cùng hoảng loạn!


Rồng! Chủng tộc truyền thuyết cường đại nhất, có nhục thể mạnh mẽ nhất, có ma pháp xuất sắc nhất, có trí tuệ cao siêu nhất!


Sinh vật vốn tồn tại trong truyền thuyết đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, không phải 1 con mà là 1 đám! Miệng chúng nó mở lớn, móng vuốt sắc bén vươn xao, nhào về phía nhân loại!


Va chạm đầu tiên ở trên không. Vài ma pháp sư cấp 5 bay lên, bị tiếng rống của chúng làm cho thất thần, kết quả rồng đến trước mặt vẫn không kịp mở kết giới phòng ngự, bị móng vuốt xuyên thấu thân thể. Bị trúng 1 luồng long tức, thi thể tan nát


Sau đó, mười mấy con rồng bay qua tường thành, mỗi con há rộng miệng, hơn mười đạo long tức các chủng loại càng quét qua lại! Trên tường thành, tức thì bạo phát vô số quang mang!


Rất nhiều thủ quân, thậm chí không kịp có phản ứng, chỉ trong chớp mắt đã bị long tức cuồng bạo đốt thành tro bụi!


Mười mấy ma pháp sư lên không phản kích, nhưng ma pháp sư đánh với mười mấy con rồng trưởng thành, chiến cuộc lại vô cùng bi thảm


Một đại ma pháp sư cấp bậc cao nhất, vốn là thủ lĩnh ma pháp sư phòng tuyến phía đông bị 2 con rồng đem đeo bám. Đại ma pháp sư này tuy trong bụng cuồng hãi, nhưng cũng cứng rắn lấy 1 quyển trục ma pháp mình cất kỹ ra dùng, tạo ra 1 lồng chụp lên người ngăn đỡ long tức!


Chỉ là đà tiến của long tức không giảm, vốn luồng long tức hệ hỏa này bị kết giới chống đỡ, dư lực phun xuống đất, tức thì biến 1 tòa phòng ốc thành biển lửa!


Ma pháp sư dồn dập phản kích, nhất thời vô số thanh âm chú ngữ vang lên! Có ma pháp sư thực lực thấp kém, cơ hồ là chỉ chớp mắt bị cự long giết chết, có ma pháp sư cường đại hơn 1 chút chống đỡ được vài chiêu, bị mấy con rồng vây công xé xác


Vị đại ma pháp sư áo trắng cao nhất, sau khi dùng ma pháp phòng ngự, cũng giơ cao ma trượng tụng niệm chú ngữ. Từng dải sáng ma pháp, trong không trung hình thành gió bão đánh lên cự long. Nhưng với cơ thể cường hãn của long tộc, nguyên bản đề kháng với ma pháp cũng không thấp


Tuy ma pháp có tạo nên thương tổn, nhưng mấy con rồng này phảng phất không hề để ý, nhanh chóng tiếp tục giết chóc ma pháp sư, cuối cùng vị đại ma pháp sư này tuyệt vọng nhận ra, mình đã bị mười mấy con rồng bao vây!


Mười mấy con…


Trong lòng hắn lúc này chỉ còn tuyệt vọng. Thân là đại ma pháp sư, nếu đơn độc đánh với 1 con rồng hắn cũng không sợ. Cho dù là đánh với 2 con – nếu không gặp phải rồng đẳng cấp cao cũng có lòng tin. Nhưng mà…. Mười mấy con?


Ta! Ta không phải cường giả thánh cấp a!!


Mười mấy con rồng vây lấy đại ma pháp sư mà điên cuồng phun long tức. Ánh sáng của ma pháp kết giới phòng ngự rất nhanh ảm đạm đi, ma lực điên cuồng tiêu hao, thấy sắp không chống đỡ được, vị đại ma pháp sư này ném đi toàn bộ đạo cụ, các quyển trục ma pháp ; công kích, gia trì, mê hoặc, sợ hãi, cầu lửa, triệu hồi …


Trên không, mười mấy cong rồng vây công 1 đại ma pháp sư, phát ra ánh sáng chói mắt hoa lệ. Các quang mang ma pháp khác nhau lóe lên liên tục. Sau cùng, thấy phòng ngự của ma pháp sư không giữ nổi, dưới sức công phá tập thể nổ tung!


Ngay cả kêu thảm cũng không có, đại ma pháp sư đã hóa thành tro bụi!


Ầm!


2 con rồng lao lên tường thành, móng vuốt của chúng dẫm cho tường thành xuất hiện vết nứt. Theo sau điên cuồng cắn xe, một vài binh sĩ không kịp chạy trốn tức khắc bị nát nhừ. Mà có người dũng cảm thử phản kích, nhưng cơ thể cường hãn của rồng, đao kiếm phổ thông nào có thể xuyên qua được?


Dù có binh sĩ liều chết dùng nỏ pháo bắn trả, nhưng đối mặt với vài chục con rồng, nhưng nỏ pháo trong tháp lâu bị long tức phun trúng, chiến sĩ bên trong cũng lập tức hóa thành tro bụi!


Đồ sát! Chân chính là 1 trường thảm sát 1 chiều. Nhân loại không phải không có sức chiến đấu, không ít tướng lĩnh cao cấp thi triển đấu khí, dây dưa với long tộc. Chỉ là rồng không chỉ có cơ thể mạnh mẽ, còn có thể bay lượn!


Trên không không ngừng tấn công, khiến binh sĩ nhân loại tử thương vô số!


Thủ quân loài người, triệt để bị đánh cho tan tác!


Mà ngay lúc này, trong quân doanh thú nhân ngoài thành vang lên tiếng trống, từng đội binh sĩ thú nhân xông ra khỏi doanh trại, như thủy triều hướng về phía tường thành tiến lên …


Trong phòng tuyến, nơi nơi là tiếng kêu thảm hò hét! Trên không, mặt đất, toàn bộ đều có ánh lửa!


Cuối cùng, dưới 1 tiếng nổ vang, chỉ thấy của thành 1 luồng lửa xung thiên cháy lên, sóng công kích của ma pháp lập tức phá tan cửa thành!


Dưới của thành, 1 con cự long gầm rú, dùng răng nanh đem võ sĩ trước mặt xé thành 2 đoạn. Theo sau 2 cánh chấn động, thân hình nó lập tức bay lên không, song song với tường thành, long tức phun ra quét ngang 1 lượt, đem mấy binh sĩ nhốt vào biển lửa … Không chỉ có vậy, long uy cường liệt phát ra đè bẹp ý chí của nhân loại. Pháp tắc tự nhiên, các sinh vật đều sợ sệt loại cao đẳng hơn, lại thêm đợt tập kích quy mô lớn, thủ quân hoàn toàn rơi vào hỗn loạn!


Thấy 4 phía đều là ánh lửa, một con rồng quay về tiếp túc giết chóc nhân loại, mà ngoài thành, thú nhân gào thét vang trời. Sau 1 tiếng nổ, thấy cửa thành nổ tung, tường thành đầy lửa cháy ….


Trong phủ thống soái, chủ tướng Gus nguyên bản còn muốn kêu thân vệ lên tường thành đề kháng, nhưng thân hình vừa động, 1 thân vệ trung thành nắm lấy tay hắn:


- Đại nhân! Pháo đài này thủ không được nữa rồi! Ngài mau dẫn người rút lui đi!


- Hỗn trướng!


Gus giận giữ đá văng tên thân vệ này:


- Ta là thống soái có trách nhiệm thủ hộ, sao có thể bỏ thành mà đi!!


Chỉ là lúc này thú nhân đã vào thành, những binh sĩ may mắn còn sống sót dù ra sức chống đỡ, nhưng cửa thành bị vỡ, thú nhân như nước lũ tràn vào, rất nhanh chia cắt tiêu diệt thủ quân còn lại. Các nhóm đề kháng nhỏ lẻ, rất nhanh bị nuốt chửng.


Gus biết là thủ không được, rút trường kiếm ra hét lớn:


- Các ngươi đã quên vũ dũng của quân đoàn sồ sư sao!


Nói xong, vung gươm lao ra xa, thân vệ cũng có hơn nửa lao theo …


Hướng hắn lao đi, chính là phòng vật tư lương thảo!


Sau chừng 3 canh giờ đại chiến, tàn quân nhân loại dựa vào đường phố kiệt lựa chống đỡ. Chỉ là thành phá, đại quân bên ngoài tuôn vào, trời thì đầy rồng bay lượn như tử thần thu gom sinh mạng!


Sợ hãi. Bóng đêm. Chết chóc. Tất cả giày vò tâm trạng mỗi người


Dần dần, không ít thủ quân vứt bỏ đao kiếm, như tổ ong tháo chạy về hướng nam, mọi người chen chúc nhau,ở của thành gần như là giẫm đạp, khắp nơi là giáp trụ cùng vũ khí bị vứt bỏ, bên tai thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng cự long gầm rú. Trong lòng mỗi người, lúc này chỉ có 1 khái niệm:


Chạy!


Rạng sáng, cuộc chiến đã chấm dứt. Tinh linh tộc bắt đầu tiến hành thu dọn chiến trường, lợi dụng ưu thế trên không muốn đem toàn bộ tàn quân triệt để đánh tan.


Mà con đường về phương nam, khắp nơi đều là bại binh điên cuồng chạy trốn, dù sao phòng tuyến phía đông có tới mười mấy vạn đại quân, bị đánh tan rồi khắp nơi chạy trốn. Cự long trên không không đuổi theo, nhưng thú nhân lại phái lang kỵ binh 1 đường xuôi nam đuổi giết.


Trong quân đội cũng có vài tướng lĩnh thử tập trung bại binh đề kháng, nhưng cũng đành chịu thua. Quân tâm đã sụp đổ, phòng tuyến thất thủ, đầy núi đầy đồng là bại binh tháo chạy, sau lưng có lang kỵ binh đuổi giết. Mấy lần tập kết được, chỉ đánh được vài phút đã lại tan tác


Càng lúc, càng không ai dám nảy ra ý niệm đề kháng.


Chỉ thấy vài ngàn lang kỵ binh, theo bình nguyên tản, phía sau kêu gào đuổi theo, bại binh nhân loại bỏ chạy tan tác, một đường kêu khóc. Thâm chí có người 1 hơi chạy mấy chục dặm, cuối cùng kiệt sức, lảo đảo 1 cái, phun máu tuyệt khí.


Lang kỵ binh đuổi theo đủ 30 dặm, 1 đường giết chết ít nhất hơn 1 vạn quân đội loài người mới triệt thoái.


Mà vô số bại binh, sau hơn 1 đêm điên cuồng chạy trốn, lúc trời sáng, thấy phía sau không có địch nhân đuổi theo, có người ngồi trên mặt đất, có người không đứng lên nổi, có người tỉnh táo lại, có người hốt hoảng tiếp tục chạy. Còn có người dứt khoát cởi bỏ quân phục, ném đi, sau đó chạy vào trong núi.


Đại bộ phận, cố gắng thu gom 1 chút tàn quân, theo đội hình hướng về phía nam mà đi, bại binh như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn, chỉ là người người đều vô cùng thể thảm, không ít người bị thương, càng nhiều người sợ mất mật, trên đường đi khóc lóc, hoảng sợ, cho dù gió thổi cũng làm họ nhảy dựng lên.


- Đại nhân! Ngài… xem phía dưới kìa!!!


Trên không phía nam phòng tuyến phía đông, 2 nhiệt khí cầu mở đường, còn có chiến hạm Arch Angel Đỗ Duy tự mình suất lĩnh, cùng Griffin kỵ sĩ và phi thuyền vận chuyển


Lúc này 2 phi thuyền đi trước nhìn xuống, chỉ thấy con đường phía dưới 1 đám túm năm tụm ba. Toàn bộ đều là quân đội đế quốc, quần áo rách nát, nghiêng đông nghiêng tây, phảng phất gió thổi cũng bay!


Phi thuyền đi trước không dám chậm trễ, vội hạ thấp độ cao, chỉ là binh sĩ nhân loại dưới đất vừa thấy trên cao là phi thuyền của mình, tức thì ai cũng điên cuồng kêu gào, còn có ngươi mở rộng tay, nói vọng lên không:


- Cứu mạng!! Cứu mạng!!


- Cứu chúng ta!! Cứu chúng ta!!


- Cho ta lên!! Cho ta lên!!


Binh sĩ gia tộc hoa tulip trên phi thuyền trong lòng chấn động, nổi lên 1 cảm giác bất an, vội đưa 2 bại binh lên mẫu hạm Arch Angel


2 bại binh này, 1 người còn mặc quần áo thống lĩnh của đế quốc. Lúc này mặt đầy bùn và máu, ánh mắt tán loạn, khi được đưa lên tàu Arch Angel, cuối cùng tới trước mặt Đỗ Duy, 2 người này vẫn là bộ dạng hoảng sợ.


Đỗ Duy vừa thấy, tâm tình lập tức trầm xuống.


- Đến cùng…. Là xảy ra chuyện gì!


Hắn đứng lên, đi tới gã mặc quân phục thống lĩnh, hung hăng lay vai quát:


- Ngươi nghe cho rõ đây! Ta là công tước hoa tulip của đế quốc, Đỗ Duy Rudolf Rowling!! Mau nói cho ta, ngươi là chi bộ đội nào! Tiền tuyến xảy ra chuyện gì!!


Tên thống lĩnh kia bị Đỗ Duy lay mấy cái, phải nghe hỏi đến lần thứ 2, nghe mấy chữ công tước hoa tulip như có ma lực lay tỉnh hắn. Đột nhiên hắn nhào xuống ôm chân Đỗ Duy:


- Công tước hoa tulip! Công tước đại nhân! Có ngài, chúng ta cuối cùng cũng được cứu rồi!


Đỗ Duy bực mình nhìn hắn, cắn răng quát:


- Đến cùng là xảy ra chuyện gì!


- Phòng tuyến phía đông … phòng tuyến phía đông … thất thủ rồi..


Gã thống lĩnh khóc lóc:


- Gus tướng quân chiến tử … phòng tuyến thất thủ … địch nhân.. địch nhân đuổi tới …


Đỗ Duy bực mình đá văng thằng cha đang sợ hãi này đi, lại gặng hỏi người kia, tuy cũng sợ sệt nhưng may mắn cũng rõ ràng


Hiễu rõ nguồn gốc, Đỗ Duy trừng mắt trở về, cau mày, những người xung quanh nghe thấy không ai không biến sắc


- Rồng … tấn công phòng tuyến??


Nghĩ tới đây, Đỗ Duy chợt nhận ra:


- Không thể kết thúc như vậy! Phòng tuyến còn vứt bỏ được! Nhưng còn lượng lớn vật tư! Nếu tội dân sử dụng lương thực cũng vũ khí còn lại..Hừ! Thừa cơ địch nhân còn chưa đứng vững! Phản kích!


Hắn hít sâu 1 hơi, nhìn 2 bên hơn 100 Griffin kỵ sĩ bay lượn


Không nghĩ tới, so với kế hoạch của ta, trận đầu của Griffin kỵ sĩ lại tới sớm như vậy a!


Lắc lắc đầu, Đỗ Duy đứng lên.


- Truyền lệnh! Sterling, Griffin kỵ sĩ đoàn thoát ly kỳ hạm, mục tiêu, phòng tuyến phía bắc!


Nói xong, hắn nhanh chóng chạy đến cạnh chiến hạm, cởi trường bào xuống:


- Ta tự mình dẫn quân đi!


Hắn nói với Ga:


- Tốc độ của Griffin kỵ sĩ đoàn nhanh hơn, ta lên trước, ngươi mang chiến hạm theo sau, mặc kệ thế nào, nhất định phải thiêu hủy kho lương trong phòng tuyến!


Sau đó, Đỗ Duy nhảy ra khỏi thuyền, dùng sức huýt sáo 1 tiếng


Sao đó, 1 con Griffin toàn thân đen nhánh như cuồng phong bay tới, trên lưng cũng không có ai cưỡi.


Đỗ Duy vừa nhảy, tức thì rơi trên mình con Griffin này.


Con Griffin này so với những con khác to hơn mấy phần, toàn thân đen bóng, cánh to lực lưỡng, nanh vuốt sắc bén, tròng mắt lóe lên tinh quang.


Đây là con Griffin Đỗ Duy tự chọn cho mình – hắn làm ra được binh chủng này, sao có thể không cấp cho chính mình 1 con?


Tuy hắn không có thời gian nuôi nấng nó, nhưng đừng quên, hắn là ma pháp sư. Người thường chỉ có thể chăn nuôi mà thuần phục, Đỗ Duy lại có thể trực tiếp dùng ma pháp thu nó làm sủng vật!


Tuy sau này hắn mất hết ma lực, nhưng con Griffin này từ sớm đã bị hắn ký kết sủng vật, cho nên bây giờ hắn vẫn có thể cưỡi được nó


Vững vàng ngồi trên lưng nó, Đỗ Duy gào thét 1 lần nữa, mang 100 Griffin kỵ sĩ, thoát ly kỳ hạm bay đi


Trong tay hắn là 1 thanh mâu mô phỏng trường thương Longnius, huýt dài 1 tiếng, 100 Griffin kỵ sĩ phá không mà đi


Gió bên tai gào thét, Griffin toàn lực bay đi, rất nhanh, trên mặt đất đã là phòng tuyến!


Trên không không cách nào nói chuyện, Đỗ Duy làm 1 cái thủ lệnh, kỵ sĩ bên cạnh lập tức hiểu ý


Từng kỵ sĩ Griffin lập tức tháo miếng bịt mồm thú cưỡi của mình, lại mang tấm bịt tai lên, sau đó nắm chặt dây cương …


Cuối cùng, Griffin dưới háng Đỗ Duy phát ra 1 tiếng kêu lớn, sau đó 100 con Griffin đồng thời gầm lên, trên trời, trong khoảng khắc như chỉ còn tiếng kêu này.


100 kỵ sĩ Griffin theo sau Đỗ Duy, cúi người phóng về phía phòng tuyến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK