"Phụ thân, mẫu thân hai người đừng lo lắng cho nàng, lần sau con sẽ cùng Kiều đại tướng quân xuất chinh lúc đó con sẽ bảo vệ an toàn cho nàng ".
Phụ mẫu nghe thấy nhi tử nói thế thì yên tâm nói:
“Có Viễn nhi đi cùng thì tốt, tuy nhiên hai con vẫn phải mang ám vệ đi theo, đặt an toàn lên hàng đầu hiểu không?”.
Nhận được sự đồng ý của phụ mẫu hai người mới phần nào yên tâm.
Kế hoạch được xúc tiến ngay ngày hôm sau, lúc này ám vệ của Minh Viễn đã tiếp cận được với huynh trưởng của cô nàng Nhu Nhi kia.
Lúc đầu hắn ta còn cảnh giác nhưng với sự khôn khéo của ám vệ cuối cùng hắn cũng buông bỏ.
Hai người làm quen nhau trong sòng bạc cùng nhau chơi thâu đêm suốt sáng, ám vệ mà Minh Viễn cử đi tên là Hạo Nhiên.
Hạo Nhiên đóng giả là một công tử nhà giàu ở Phương Nam, trốn gia đình để đi lên kinh thành chơi, ngân phiếu tiêu không tiếc tay khiến cho tên Hắc Đại ( tên của huynh trưởng Nhu Nhi) vô cùng vui xướng cứ nghĩ mình vớ được một con gà vàng.
Hắn tận sức lợi dụng Hạo Nhiên, tuy nhiên Hạo Nhiên rất khôn ngoan chỉ tiêu tiền cho hắn những cuộc nhậu nhẹt, ăn chơi còn liên quan đến sòng bạc Y không bỏ ra bất kỳ một đồng nào.
Lúc đầu Hắc Đại và Hạo Nhiên còn thắng được rất nhiều ngân lượng nhưng cuối cùng lại thua hết, bao nhiêu ngân lượng thắng được đều không cánh mà bay.
Dưới lời nói ngon ngọt của Hạo Nhiên tên Hắc Đại đã thua rất là nhiều, mỗi lần thua hắn ta đều muốn gỗ, lúc đầu hắn ta vay của Hạo Nhiên ngân phiếu một vạn.
Hạo Nhiên rất hào phóng cho hắn vay, đến khi thắng được hắn cũng nhanh chóng giả lại cho Hạo Nhiên, cứ thế cuối cùng hôm nay hắn đã vay của Hạo Nhiên mười vạn ngân phiếu, là một con số vô cùng lớn.
Những tưởng hắn sẽ cố gắng gỡ để trả lại cho Hạo Nhiên, nhưng càng gỡ lại càng thua thảm hại hơn.
Cuối cùng không có khả năng chi trả, lúc này Hạo Nhiên mới lấy lý do gia đình đã tìm ra hành tung và bắt Y phải trở về nên bắt buộc trong ba hôm Hắc Đại phải trả lại số ngân lượng đã mượn.
Lúc đầu Hắc Đại lật mặt, định bắt nạt Hạo Nhiên không phải là người kinh thành nên định lừa Y, ai ngờ thông tin của Hắc Đại đều được Hạo Nhiên nói ra hết, Hạo Nhiên lại còn đưa một đám người đến dọa nạt và đe dọa.
Nếu trong ba ngày hắn không trả tiền thì sẽ chặt tay chân hắn, bắt mẹ già và muội muội của hắn là Nhu Nhi để gán nợ.
Hắn ta lo sợ không còn cách nào khác đành phải tìm đến muội muội của mình, thật ra Nhu Nhi này không phải là muội muội ruột của hắn.
Nhu Nhi được gia đình hắn nhận nuôi từ khi còn bé, lớn dần lên hai người đã có quan hệ xác thịt nên chính vì thế hắn ta mới dễ dàng moi tiền của muội muội này như vậy.
Chỉ cần muội muội này chống đối không đưa là hắn ta lại lấy chuyện xấu của hai người ra đe dọa, Nhu Nhi vì sợ chuyện này lộ ra Nhất Song sẽ bỏ rơi nàng ta, chính vì lý do đó nên nàng ta mới phải nhất nhất nghe theo như thế.
Ngày thường nàng ta rất ít khi ra ngoài, mà có đi thì cũng có hộ vệ đi theo bảo vệ, dù sao thì Nhất Song cũng là nhất đẳng thị vệ lại là thuộc hạ đắc lực của thái tử nên hắn cũng là người có địa vị.
Lúc này đây khi nhận được ám hiệu của huynh trưởng nàng ta vô cùng chán nản không muốn đi gặp hắn ta một chút nào.
Mỗi lần gặp hắn đều là liên quan đến tiền bạc, nhiều lúc nàng ta muốn thẳng thắn nói chuyện này ra với phu quân của mình nhưng nàng ta lại không dám đánh cược với vinh hoa phú quý hiện tại.
Nàng bây giờ ở phủ được rất nhiều người kính trọng, tuy Nhất Song có rất nhiều thị thiếp nhưng lại chỉ một mực say mê nàng.
Nàng liền kêu người cho mời huynh trưởng vào, lần nào tiếp hắn ta nàng cũng tiếp ở sảnh chính để phòng trường hợp có kẻ khác lợi dụng cơ hội đồn đại.
Hắc Đại vừa vào phủ vừa cảm thán nơi này thật đẹp, muội muội hắn thật là hưởng phước.
Từ đó sự áy náy đã biến mất, hắn vừa ngồi xuống đã nói:
"Muội muội lần này muội phải cứu ta, nếu không bọn chúng sẽ chặt tay chân của ta mất,chỉ có duy nhất một mình muội mới có thể cứu ta thôi ".
Nhu Nhi đã cảm thấy quá quen thuộc với lời thoại này rồi, nàng ta ghét bỏ nói:
"Lần sau chuyện này huynh đừng đến làm phiền ta nữa, lấy bao nhiêu thì chỉ cần nói với nô tỳ của ta là được rồi ".
Hắc Đại khuôn mặt hớn hở, vẻ đê tiện nói:
"Đã lâu rồi huynh không gặp muội, huynh thật sự có chút nhớ ".
Nhu Nhi đỏ mặt tức giận nói:
"Tai mách vạch rừng, huynh muốn chết thì đừng lôi muội theo, nói đi cần bao nhiêu ".
Hắn cợt nhả biết đã thành công bước đầu liền giơ tay lên, khi Nhu Nhi nhìn ngón tay hắn thì lắc đầu chán nản:
"Không biết đến bao giờ huynh mới hết làm phiền đến muội nữa ".
Rồi nàng ta quay sang nô tỳ rồi nói:
" Ngươi vào khố phòng lấy cho ta một nghìn lạng bạc, cứ nói là ta biếu mẫu thân ".