• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái tử lúc này miễn cưỡng đứng ra quát:

"Vô sỉ, ta thấy ngươi vô can trong chuyện này nên mới thương tình đưa ngươi về phủ, cứu giúp ngươi một mạng ai ngờ ngươi lại quay lại cắn ta, ai chẳng biết ngươi là người của Kiều gia chuyện này là bình thường, ai tin nổi chứ ".

Kiều Diệp Thư tức giận hét lên nói:. Đam Mỹ Sắc

"Ngươi, ngươi mới là ngươi vô sỉ, là ngươi đã ngon ngọt lừa dối ta, nói rằng chỉ cần giúp ngươi làm gian tế xem hổ phù của phụ thân ở đâu thì ngươi sẽ cho ta làm trắc phi.

Cuối cùng vì nghe lời ngon ngọt lừa dối của ngươi mà bây giờ đây ta thảm thương thế này, dung nhan bị hủy hoại nhà thì mất, ta phải giết tên lòng lang dạ sói như ngươi."

Nói rồi nàng ta lao vào muốn đánh nhau với thái tử, tuy nhiên chưa đến gần nàng đã bị hắn đạp ra, hắn đang định tiến lên ra độc thủ may sao được Lục Minh Viễn đứng gần đấy đỡ được.

Chàng đã được thê tử dặn dò dù bất cứ giá nào cũng phải giữ lại mạng cho nàng ta nên chàng mới ra tay cứu giúp.

Quay lại sai người đưa nàng ta xuống, Minh Viễn giễu cợt nói:

"Cho dù ngươi giết nàng ta thì tội danh của ngươi cũng đừng hòng thoát khỏi, người đâu đưa Nhất Song và thê tử của hắn lên đây ".

Khi nghe đến tên Nhất Song thì lúc này Lục Vương Hy đã hoảng loạn rồi, biểu hiện này của hắn tất cả mọi người đều chứng kiến và thầm lắc đầu.

Nhất Song cùng Nhu Nhi từ từ bước đến, ánh mắt của Nhất Song nhìn về phía thái tử có phần áy náy, tuy nhiên đứng trước sự sống và cái chết, đứng giữa vinh hoa và quyền lực hắn chỉ đành bán đứng thái tử thôi.

Hắn cùng thê tử quỳ xuống hô to:

“Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế!”.

Hoàng đế lim dim mắt nhìn xuống dưới, người này không phải là đội trưởng đội thị vệ hoàng cung hay sao, không ngờ nhi tử của ông cánh tay đã dài đến thế rồi ".

Lục Thân Vương liền trầm giọng nói:

"Án oan của Kiều tướng quân bây giờ cần nhờ đến ngươi rồi, ta đã xin với hoàng thượng bằng bất cứ giá nào cũng sẽ tha tội cho hai phu thê ngươi, vì thế ngươi biết cái gì thì cứ nói hết ra đi, để cho mọi người xem thái tử mà bọn chúng mu quáng tin tưởng là một kẻ như thế nào ".

Nhất Song nghe được lời cam kết của Lục Thân Vương thì mạnh dạn nói:

"Hồi bẩm hoàng thượng, hồi bẩm Lục Thân Vương thật ra trong truyện Kiều Tướng quân mưu phản là do thái tử cùng Hoa đại thiếu gia một tay dựng nên.

Hai người họ ngụy tạo chứng cớ để vu oan cho Kiều đại tương quân. Tuy nhiên Kiều đại tướng quân lại vô cùng được lòng binh lính và dân chúng, không ai tin rằng Kiều tướng quân câu kết với quân địch.

Cho nên vì muốn cướp hổ phù thống lĩnh ba quân một cách đường đường chính chính nên thái tử đã thông đồng với Kiều Diệp Thư làm nội gian, và thêm hai nô bộc trong phủ Kiều đại tướng quân nữa.

Trong đêm hôm đó, thái tử đã lập ra hai mưu kế, thứ nhất là xin chỉ thị của hoàng thượng là đến lục soát Kiều gia tìm chứng cứ để che mắt thế gian nhưng thật ra là tàn sát Kiều gia để không cho một ai thoát khỏi.

Mưu kế thứ hai là đốt Kiều phủ để không tìm thấy nhân chứng gì, bởi vì thái tử biết cho dù có lục soát cũng chẳng tìm thấy bằng chứng mưu phản vì Kiều đại tướng quân vô cùng trong sạch.

Cuối cùng Thái tử cũng đã như ý nguyện lừa được Hổ phù trong tay vị hôn thê của mình là nhị tiểu thư Kiều phủ, nhưng ai ngờ hổ phù này chỉ là để che mắt thế gian không phải hổ phù thật không thể thống lĩnh được ba quân."

Nhất Song nói một thôi một hồi khiến cho thái tử á khẩu, còn tể tướng thì hoảng hốt liền quỳ xuống nói:

"Ngươi đừng có mà nói hươu nói vượn, nhi tử của ta chỉ làm việc theo lệnh của hoàng thượng đi cùng với thái tử, ngươi nói thông đồng là thế nào chứ, xin hoàng thượng thay vi thần làm chủ ".

Lúc này đây tể tướng đã hoàn toàn bán đứng thái tử, còn hoàng đế thì vẫn luôn nghĩ rằng tể tướng là người phe mình liền phất tay trấn an:

"Tể tướng đứng dậy đi, chuyện này ta biết nên ngươi không cần phải phân minh ".

Nhận được lời cam đoan của hoàng thượng tể tướng mới thở phào lui xuống, cũng may là ông ta một chân đạp hai thuyền chứ nếu không lần này ông phải cùng lật với thái tử rồi.

Lục Thân Vương nhìn thấy thì thở dài lâc đầu khinh bỉ vì sự ngu dốt của hoàng đế.

Hoàng thượng quay qua giọng quyền uy nói:

"Nhất Song ngươi có biết mình đang nói gì không, vu hại thái tử chuyện này không phải là nhẹ đâu, ngươi nói như thế thì có chứng cớ gì để khiến mọi người tin phục, một lời nói xuông của ngươi không có hiệu lực ".

Nhất Song vội quỳ xuống lôi một loạt giấy tờ từ tromg ngực ra rồi nói:

"Thưa hoàng thượng, thuộc hạ có chứng cứ đầy đủ, đây là thư từ qua lại giữa thái tử và Kiều Diệp Thư, cả chuyện thái tử dặn thuộc hạ đi làm giả thư từ phản quốc của Kiều đại tướng quân nữa.

Trong chuyện hoàng thượng bị thích sát lần trước cũng là do thái tử thông đồng cùng với Nạp Lan quốc để hành thích hoàng thượng, ở đây đều có thư từ qua lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK