Vũ Minh trong lúc đuổi theo con Dơi Quỷ, kiểm tra tình trạng cơ thể mình đã dừng lại không ít lần, nhưng mà quả đúng là như vậy. Chỉ có điều, hắn không hiểu tại sao Chân nguyên của hắn đã cô đọng đến mức bằng của một tu luyện đạo nhân Thượng Đạo Học. Nhưng mà thể lực của hắn chỉ có thể đẩy tốc độ chạy cực tốc lên đến vận tốc một trăm hai mươi ki lô mét. Nếu đúng là tu vi Thượng Đạo Học, tốc độ của hắn sẽ đạt tới một trăm năm mươi ki lô mét khi chạy cực tốc.
Mà xưa nay điều kiện tiên quyết để xác định tu vi của tu luyện đạo nhân ở Đông Á Đại Lục chỉ tính vào đếm số đại mạch. Cho nên tu vi lúc này của Vũ Minh quả thật vẫn thực sự đang là Trung Đạo Học cảnh giới.
Chít chít!
Con Dơi Quỷ đang bay lượn phía trước liền kêu lên những âm thanh mạnh bạo như muốn báo hiệu. Vũ Minh ngừng vận vòng chu thiên, bước chân vẫn khôn ngừng chạy bắt đầu nhìn về phía trước. Con Dơi Quỷ theo hướng phía trước chợt lao đầu xuống một cái thung lũng nhỏ. Trong cái thung lũng ấy, xuất hiện một màn khói bụi rất cao đang không ngừng phun khói lên không trung.
Vũ Minh hơi ngạc nhiên nói:
- Núi lửa ư?
Quả thật, trước mắt hần dần xuất hiện một ngọn núi lửa cỡ nhỏ ở giữa thung lũng. Ngọn núi lửa này tuy không lớn như những ngọn núi lửa trước đây Vũ Minh đã từng đọc qua trong sách, nhưng mà nó dường như lại tỏa ra nhiệt độ rất lớn. Cơ hồ xung quanh ngọn núi lửa cách chừng vài trăm mét, đều có luồng khí nóng bức lên trong không khí có thể nhìn bằng mắt thường.
Vũ Minh bắt đầu gượm chậm lại tốc độ dần dần, con Dơi Quỷ cũng vậy. Cả hai một người một thú bắt đầu dừng bước chân ở miệng núi lửa. Vũ Minh liền nói:
- Đây chính là nơi mà mày nói có ngọn lửa rất nóng ấy?
Con Dơi Quỷ tỏ ra lười biếng, gật gật đầu đáp lại.
Vũ Minh nhìn xuống ngọn núi lửa, một màn khói bụi bốc lên cuồn cuộn khiến hắn khó có thể nhìn xuống phía bên dưới được sâu. Vũ Minh bắt đầu cất bước, phía trước hắn xuất hiện một lối đi khá nhỏ đi sâu vào trong lòng núi lửa.
Trong những cuốn sách về địa chất mà Vũ Minh có may mắn được đọc qua đã từng cảnh báo rằng, núi lửa phun trào khói bụi kiểu này thường không nguy hiểm. Chỉ những ngọn núi lửa nào mà phun theo một rung động địa chấn nhất định, dựa theo chu kỳ, lúc nào cũng có thể phun, có sự hoạt động bất thường. Những ngọn núi ấy tốt nhất nên tránh càng xa càng tốt, bởi vì bất cứ lúc nào bọn chúng cũng có thể phun ra dung nham cực nóng.
Vũ Minh vận một vòng Chân nguyên quanh thân để bảo vệ. Ở nơi này hắn phát hiện có rất nhiều Hỏa nguyên tố ở dạng khí tiềm ẩn, nếu như có một bộ công pháp tu luyện dựa theo nguyên tố để tu luyện ở Địa Cầu này thì cũng không tệ. Chỉ tiếc rằng trước đây Phong Ngọc Kiếm Phái chưa từng xuất hiện bộ công pháp như vậy, những loại công pháp tu luyện theo nguyên tố thiên địa thường là rất hiếm hoi, phần nhiều chỉ dành cho những tu luyện đạo nhân được gọi là trời định có thể tu luyện được nguyên tố. Dĩ nhiên người bình thường nếu có công pháp phù hợp, cũng có thể tu luyện nguyên tố bất kỳ, nhưng mà hiệu quả không cao, so với việc tu luyện theo con đường thiên địa Linh Khí thì còn kém hơn nhiều lần. Chính vì vậy việc tu luyện theo công pháp nguyên tố, chỉ dành cho những loại người sinh ra đã có tố chất. Những loại người này đều là những thiên chi kiêu tử, là thiên tài trong giới tu luyện.
Kiếp trước Vũ Minh cũng từng muốn thử qua một lần tu luyện nguyên tố công pháp. Nhưng mà đáng tiếc là công pháp loại này trên Đông Á Đại Lục lại ít đến đáng thương. Phần lớn chỉ dành cho đệ tử thế gia lâu đời hay là hoàng tộc của các quốc gia mới có thể trải nghiệm qua, còn phần lớn đều sẽ chưa từng nhìn thấy loại nguyên tố công pháp đó bao giờ.
Bây giờ Vũ Minh nhìn thấy đám Hỏa khí, lại nhớ đến mấy loại nguyên tố hắn từng gặp qua ở Địa Cầu mới chợt nảy ra suy nghĩ giả dụ như hắn có được công pháp nguyên tố thì sẽ lập tức tu luyện vậy.
Đám Hỏa khí ngày càng dày đặc, bất giác Vũ Minh lại phải tăng thêm lượng Chân nguyên bọc ở quanh thân thể của mình. Chân nguyên của hắn không ngừng bị hỏa khí thiêu đốt dữ dội.
Bùng!
Một lớp Chân nguyên không kịp bổ sung, lập tức đám Hỏa khí xông tới thiêu cháy một mảnh vải trên áo của Vũ Minh.
Vũ Minh thầm sợ hãi vội vã điều động lũ Chân nguyên bù lấp lại, nhưng mà cánh tay của hắn vẫn bị bỏng một chỗ lớn.
Lúc này Vũ Minh đã cảnh giác cẩn thận hơn, kiếp trước tại Đông Á Đại Lục, hắn cũng từng rèn luyện thân pháp trong núi lửa, chỉ có điều ngọn núi lửa ấy không nghi ngờ gì đều thua xa ngọn núi lửa này. Ngay cả về độ dày đặc của đám Hỏa khí, hay cả nhiệt độ ở bên trong này tính ra ngọn núi lửa này đều hơn gấp nhiều lần. Khó trách tại sao con Dơi Quỷ lại nói ở đây thực sự có lửa rất nóng, chỉ có điều thứ mà Vũ Minh muốn tìm kiếm chính là mồi lửa của thiên địa, thứ mà có thể sống độc lập không cần nguyên liệu nuôi dưỡng. Nhưng mồi lửa như vậy mới có thể có nhiệt độ cực cao và ổn định để sử dụng trong luyện đan chi đạo. Thứ mà hắn muốn tìm kiếm, ngọn lửa thiên địa ấy, ít nhất cũng phải là Nhân Giai Chỉ Hỏa trung cấp.
Nhưng mà Vũ Minh đã đi rất sâu vào trong lòng núi lửa, con Dơi Quỷ cũng bay theo sau hắn, nhưng dường như nó đang rất cảnh giác một thứ gì đó. Vũ Minh thấy vậy liền hỏi:
- Mày sợ hãi cái gì? Chẳng nhẽ trong này có gì nguy hiểm sao?
Con Dơi Quỷ lập tức gật đầu, nó nhe hai cái răng ra làm điệu bộ dọa nạt, đôi bắt đen biểu hiện rằng có thứ rất đáng sợ đang chờ đợi ở phía dưới.
Vũ Minh lắc đầu cười:
- Không có gì nguy hiểm, nếu mày sợ có thể ra bên ngoài chờ tao!
Con Dơi nhanh như chớp liền gật đầu, trong sự sửng sốt của Vũ Minh, con Dơi Quỷ rung mình quay đầu bỏ chạy bay lên miệng núi lửa.
Lục bục!
Lục bục!
Vũ Minh đi xuống dưới, bắt đầu nhìn thấy một hồ dung nham. Đến đây đã không còn chỗ để đi tiếp, nhìn lên phía trên chỉ có duy nhất một lối đi có thể dùng để lên đến miệng núi lửa. Toàn bộ phía dưới này đều không còn bất cứ một lối đi nào khác.
Vũ Minh thầm cau mày suy nghĩ, đôi mắt hắn liên tục đảo quanh tìm kiếm mồi lửa thiên địa.
Trong khoảng thời gian ấy, đám dung nham vẫn không ngừng lục bục một cách bất thường. Trong đám dung nham, chợt có một đôi mắt dần trồi lên từ phía bên dưới.
Vũ Minh cảm thấy có cảm giác nguy hiểm, hắn vội vận một vòng chu thiên để tâm trí tỉnh táo, đồng thời khả năng nhận biết cũng chắc chắn hơn.
Trong sát na, Vũ Minh chợt phát hiện ra đôi mắt giữa dòng dung nham đang sôi cuồn cuộn.
Đôi mắt kia dường như đã biết rằng Vũ Minh đã phát hiện ra nó, liền không kiêng kị gì nhìn chằm chằm. Trong đôi mắt của nó lộ ra sự hung dữ.
Từ dòng dung nham, chợt một thân thể to lớn chầm chậm đội từ dòng dung nham mà xuất hiện. Trước mắt Vũ Minh là một con hung thú mắt vàng kim long lánh, đầu cá sấu mình khỉ.
Vũ Minh lẩm bẩm:
- Một con Bạo Ngạc Thân Kim Thú hệ hỏa?
Đúng vậy, trước mắt Vũ Minh lúc này đúng là một con Bạo Ngạc Thân Kim Thú hệ hỏa. Con hung thú này trước đây ở Đông Á Đại Lục, tuy Vũ Minh chưa từng nhìn thấy nó trực tiếp ở trong lòng núi lửa. Nhưng mà các vị sư huynh sư thúc trong môn phái, đã có không ít lần đi săn loại hung thú này. Nghe nói trong Thú đan của nó, có nuôi dưỡng một mồi lửa thiên địa, tuy cấp rất thấp, chỉ là Nhân Giai Chi Hỏa trung cấp. Nhưng mà Vũ Minh lúc này nhìn thấy Bạo Ngạc Thân Kim Thú thì không cảm thấy coi thường mà lại cực kỳ mừng rỡ. Bởi vì phù hợp lúc này hắn lại cần chính là một mồi lửa thiên địa đẳng cấp không quá cao, chỉ cần là Nhân Giai Chi Hỏa trung cấp cũng đủ rồi.
Vũ Minh tuy hưng phấn, nhưng mà cũng không để cỗ cảm xúc lấn áp mất lý trí.
Con Bạo Ngạc Thân Kim Thú này tuy không quá nguy hiểm, tính ra so với Băng Tuyền Thú thì còn kém hơn vài phần. Lúc trước Vũ Minh chỉ là một Hạ Đạo Học tu luyện đạo nhân, bây giờ hắn đã là Trung Đạo Học tu luyện đạo nhân, có Chân nguyên ngang bằng một Thượng Đạo Học tu luyện đạo nhân. Hắn không tin khi hắn ở tu vi thấp đã có thể giết được Băng Tuyền Thú, mà ở tu vi cao hơn như bây giờ lại không thể đánh nổi một đầu Bạo Ngạc Kim Thân Thú. Chỉ có điều tập tính của con Bạo Ngạc Thân Kim Thú này nghe nói rất kỳ lạ, dù nhìn qua thì rất hung dữ. Nhưng mà nếu gặp phải kẻ thù nguy hiểm, nó cảm giác không đánh lại được sẽ lập tức lặn vào dòng dung nham để trốn tránh. Đến lúc đó nếu muốn săn được nó thì là chuyện không thể nào nữa rồi, bởi vì chẳng có tu luyện đạo nhân nào lại điên đến mức muốn bơi trong dòng dung nham cả.
Bạo Ngạc Thân Kim Thú hung dữ nhìn chằm chằm Vũ Minh, trong lúc đó Vũ Minh không ngừng tính toán làm sao có thể dụ được Bạo Ngạc Thân Kim Thú ra khỏi hồ nham thạch.
Lục bục!
Lục bục!
Hồ nham thạch bỗng cuộn lên dữ dội, con Bạo Ngạc Kim Thân Thú bắt đầu dùng tốc độ nhanh như chi nhạn bơi về phía Vũ Minh trong lòng dung nham.
Vũ Minh hơi kinh sợ, nhưng cũng cực kỳ mừng rỡ. Hắn sợ mình ra tay quá sớm sẽ lại dọa Bạo Ngạc Thân Kim Thú quá sợ hãi mà chạy ngược lại hồ dung nham. Cho nên hắn vẫn giả bộ là một kẻ yếu ớt, hoảng sợ chạy ngược lên miệng núi lửa.
Đúng như Vũ Minh suy đoán, Bạo Ngạc Thân Kim Thú thấy kẻ địch yếu thế thì liền đuổi theo phía sau càng hung tợn.
Uồm uồm!
Bạo Ngạc Thân Kim Thú kêu lên những âm thanh đầy hưng phấn kích động. Nó không biết rằng lúc này nó đang bị mắc bẫy kẻ địch, mà lại tưởng rằng có mồi ngon sắp được thưởng thức. Đã lâu lắm rồi nó chưa được ăn động vật sống, bây giờ đột nhiên lại xuất hiện một vật sống như vậy thì sao nó có thể bỏ qua.
Bạo Ngạc Thân Kim Thú này, lúc còn nhỏ sẽ được sinh ra ở bên ngoài miệng núi lửa. Bởi vì thú Bạo Ngạc Thân Kim con lúc mới sinh sẽ không chịu được nhiệt độ quá cao trong lòng dung nham. Cho nên khi còn ở trạng thái chưa lớn, một con Bạo Ngạc Thân Kim Thú sẽ có khoảng thời gian phải sinh trưởng ở bên ngoài, phải ăn động vật sống để lớn lên. Sau này khi đã trưởng thành, một con Bạo Ngạc Thân Kim Thú sẽ sống nhờ vào dung nham, tu luyện cũng ở trong dung nham, chỉ thi thoảng mới mò ra bên ngoài để nạp năng lượng, giống như một con trăn vậy, cả năm mới chỉ ăn có một lần.
Uồm uồm!
Con Bạo Ngạc Thân Kim Thú rống lên những âm thanh đầy kích động. Vũ Minh càng chạy càng tỏ vẻ hoảng sợ để kích động con Bạo Ngạc Thân Kim Thú. Đến khi đã đến gần miệng núi lửa, con Bạo Ngạc Thân Kim Thú không nghi ngờ gì đã buông lỏng mọi nghi ngờ, bây giờ nó chỉ nghĩ đến khoảnh khắc có thể thưởng thức miếng mồi ngon là Vũ Minh ở trong miệng.
Vũ Minh chợt dừng lại cười lạnh:
- Súc sinh!
Hắn cười ha hả xoa tay, con Bạo Ngạc Thân Kim Thú thấy con mồi có hành động lạ lùng như vậy thì cũng hơi chùn chân một chút. Nhưng mà việc thèm khát con mồi đã lập đầy ý trí của nó. Nó không còn suy nghĩ gì nhiều nữa mà lập tức lao tới táp một miếng vào thân mình con mồi.
Cạp!
Xực!
Vụt vụt!
Nhưng mà hai lần nó vồ tới táp con mồi, đều hụt. Vũ Minh trong hai lần Bạo Ngạc Thân Kim Thú đều trong sát na thoát khỏi miệng của nó một cách dễ dàng. Nếu như lúc trước đối mặt với một con Băng Tuyền Thú đã là cực hạn, thì bây giờ Vũ Minh có thể tự tin rằng hắn có thể giết được vô số Băng Tuyền Thú miễn là thể lực cho phép.
Con Bạo Ngạc Thân Kim Thú so với Băng Tuyền Thú thì to lớn nặng nề hơn nhiều, cho nên những đòn công kích của nó đều lù khù thiếu tính chuẩn xác.
Lúc này Vũ Minh đã không còn thời gian nên hắn không còn muốn tiếp tục chơi đùa với con Bạo Ngạc Thân Kim Thú này thêm nữa.
Vụt!
Vũ Minh chợt lui người lại, co chân, bật một nhát thật mạnh bạo.
Vụt!
Bịch!
Hắn nhanh chóng đáp đôi bàn chân lên trên mình con Bạo Ngạc Kim Thân Thú. Con Bạo Ngạc Kim Thân Thú thấy như vậy càng tức giận, liền rống lên những tiếng uồm uồm hung dữ, sau đó rung lắc mình dữ dội muốn quật ngã Vũ Minh xuống từ trên mình nó.
Nhưng mà Vũ Minh sao có thể để cho nó thực hiện được ý đồ. Hắn giơ nắm đấm lên cao bắt đầu hạ xuống nhanh chóng chuẩn xác vào đỉnh đầu của con Bạo Ngạc Kim Thân Thú.
Bộp!
Một âm thanh đục đục như trái dừa rụng vang lên.
Uồm!
Con Bạo Ngạc Thân Kim Thú choáng váng kinh hãi rống lên một tiếng.