Lão tổ kia âm trầm nói, hơi thở cường liệt phả ra.
Hoàng Đạo Chung thấy vậy liền bước lên, chắp tay, dùng giọng điệu hung ác nói:
- Phái Trịnh Đô cậy có trận hộ sơn ở trên đỉnh Phù, lại cậy mình có đông đảo cao thủ võ học nổi trội, đều không tính coi chúng ta vào mắt!
Kì Quân cũng bước lên dùng giọng cay độc nói:
- Nếu Tổ sư gia xuất quan, phái Bà La chúng ta đâu cần chịu khuất nhục như thế này?
Hoàng Đạo Chung cùng Kì Quân nói gì, lão tổ phái Bà La kia đều hiểu hết. Người này nhìn qua dáng vẻ vô cùng âm lãnh, thân thể rắn chắc bưu hãn, dáng người cao đến mét tám mét chin, nhìn qua đã thấy khí thế dọa người. Trên mặt đều có những vết sẹo lấn sâu trông qua rất khủng khiếp, lại có chòm râu từ dưới cằm phủ xuống rất hung ác.
Lão ngước nhìn lên Trịnh Đô Phong, cất giọng âm trầm nói:
- Tiểu Quân, tiểu Chung, hơn ba mươi năm qua ta đem vạn sự giáo đồ của giáo ta đều giao cho các ngươi, vậy mà các ngươi vẫn để cho tiểu tử Hà Quang phải chết! Các ngươi còn mặt mũi nói chuyện với lão phu?
Kì Quân, Hoàng Đạo Chung bất chợt hoảng sợ, vội quỳ xuống đất nói:
- Lão tổ, đều không phải tại chúng ta, tiểu tử Hà Quang chết, chính là do bọn môn đồ của phái Trịnh Đô này gây ra, rõ ràng là bọn chúng muốn trà đạp lên uy nghiêm của phái Bà La ta, mấy mươi năm nay các lão tổ không xuất hiện, bọn chúng đều đã coi phái Bà La ta như chuột nhắt, đều muốn dễ dàng khi dễ!
- Lão tổ, phải lắm! Nếu không có sự hậu thuẫn của phái Trịnh Đô, tên tiểu tử Sùng Thiên Vân kia làm sao dám bao che cho đám hung đồ sát hại trưởng giáo của phái ta?
Lão tổ của Bà La giáo kia, chợt tức giận gạt tay, đem nắm đấm to lớn của mình giơ lên ngang mặt, hơi thở lãnh liệt, con mắt chao đảo nhìn về phía Trịnh Đô Phong nói:
- Hay cho phái Trịnh Đô, ỷ vào mấy tên lão tổ là bậc Võ sư thượng thừa, liền coi Bà La ta thành cỏ rác, nhớ năm xưa không phải các ngươi đều phải liên thủ để đối phó với phái Bà La ta hay sao, gặp phải đồ tử đồ tôn của giáo ta đều phải ôm hận, còn liên hợp Võ Lâm Minh tru sát, kết quả chung cuộc vẫn không làm gì được, Bà La Giáo ta vẫn vang danh thiên hạ, cuối cùng bây giờ nhàn nhã, lại quay ra coi thường bậc kì nhân, đúng là thảnh thơi thì chó cũng liếm mặt.
Kì Quân xu nịnh lại chắp lời dèm:
- Đúng vậy lão tổ, rõ ràng phái Trịnh Đô này muốn khi nhục chúng ta, đều biến chúng ta thành hình nộm mặc sức làm càn, giết người trắng trợn lại còn phủ nhận miệng lưỡi chơn tuột, thật đáng hổ thẹn là chính phái, xem chừng cũng cùng một phường gian ác, vậy mà năm xưa còn cùng hợp mưu với bọn tự xưng là chính phái, truy sát giáo ta cùng tới trời ngõ hẻm!
Hoàng Đạo Chung lại nói:
- Lão tổ, phái Trịnh Đô khinh nhờn người quá đáng, chúng đệ tử muốn liều mạng đánh giết lên đạo trường Trịnh Đô để trả nỗi nhục này, nghiệt nỗi đạo trường Trịnh Đô có trận hộ sơn, lại có các lão tổ của phái Trịnh Đô tọa trấn, chúng đệ tử lực bất tòng tâm!
Lão tổ phái Bà Là lúc này liền giơ tay chặn lại, ngăn hai người Kì Quân, Hoàng Đạo Chung kia tự chuyện, ngửa cổ lên trời cao giọng nói:
- Tất cả đều nghe lệnh lão phu, ngày hôm nay đóng quân ở chân núi Trịnh Đô, thấy một người liền giết một người, thấy Cung Phụng liền giết Cung Phụng, thấy lão tổ liền giết lão tổ.
Phía sau lưng lão tổ của phái Bà La lúc này đều là mấy người vẻ mặt sắc lạnh, sát khí đằng đằng, hơi thở hùng hậu, ánh mắt sắc bén. Mấy người này cũng đều là những lão tổ của phái Bà La, nhìn qua đã đến bốn năm người, đều là những người đạt đến độ tuổi thập thất. Những người này, sơ qua đã có đến bốn Võ học thượng thừa cao thủ, lại có đến hai người là Võ học thượng thừa đỉnh phong. Nói là lão tổ phái Bà La tu vi thấp là không đúng, mà nếu nói thấp cũng chẳng sai. Bởi vì Bà La Giáo đạo trường năm xưa đệ tử đông đảo, các bậc lão tổ thành danh cũng nhiều không kể xiết, chỉ là sau này Bà La Giáo suy bại, chúng đệ tử đời sau không ai vinh quang, cho nên luận về võ học mới không ngang bằng phái Trịnh Đô.
Kì Quân cùng Hoàng Đạo Chung, chính là cậy vào điểm thâm căn cố đế này của phái Bà La, mới dám đứng trước sơn môn của phái Trịnh Đô, khiêu chiến Sùng Thiên Vân.
Nghe qua sự kiện Hà Quang đạo trưởng của phái Bà La bị giết, đã khiến các lão tổ của phái Bà La vô cùng phẫn nộ, liền lập tức xuất quan, nguồn căn nguyên do cũng là bởi vì Hà Quang này, tính ra chính là chắt ngoại mấy đời của Tổ sư Cơ Xuyên, chính là bậc kiêu hùng được truyền miệng, có khả năng đã bước vào Tiên Thiên cảnh không lâu.
Cơ Xuyên, là nhân vật của Võ Lâm Minh mấy trăm năm trước, với danh xưng là Bà La thiếu Cung chủ, cầm trong tay ngọn Minh Xuyến Xích, đã đánh cho các phái trong Võ Lâm Minh gà bay chó chạy, nghe qua tên tuổi của Cơ Xuyên đã cảm thấy không dọa mà run, đều khiến người ta tự động sinh ra sự sợ hãi.
Mà hôm nay, chắt ngoại của Cơ Xuyên, lại bị giết chết ngay ngoài đoạn sơn mạch, cách Bà La Giáo không xa. Cái chết này của Hà Quang, như một nỗi sỉ nhục lớn, tự động vỗ vào mặt các lão tổ của Bà La Giáo.
Một lão tổ của Bà La Giáo bước lên, nắm chặt ngọn liêm đao trong tay, sát khí mãnh liệt chỉ lên trời, nói:
- Trưởng giáo của Bà La Đạo, lại bị khi nhục mà chết, chuyện này không xử lý thỏa đáng, chúng ta đâu còn mặt mũi đối mặt với tổ sư?
Một vị lão tổ khác của Bà La Giáo cũng gật đầu nói:
- Hôm nay chúng ta liền đánh lên Trịnh Đô phong, một tên ra giết một tên, mười tên ra giết mười tên, nếu bọn chúng vẫn còn ngoan cố bao che hung đồ, chúng ta liền giết sạch!
Lão tổ vẻ mặt hung ác, có tu vi cao nhất trong này, âm trầm đã lâu, liền giơ tay lên chặn lại, đoạn nói:
- Các ngươi không được xung động, luận về võ học, Bà La Giáo ta không thua kém ai. Nhưng mà luận về nhân số, Trịnh Đô kia có đến mười người đều là Võ Sư thượng thừa đỉnh phong, có bốn tên Cung Phụng là Võ Sư thượng thừa trung giai. Chúng ta ở đây cũng chỉ có năm người, thêm hai người tiểu Quân và tiểu Chung, cũng mới là bảy người, hôm nay không cân nhắc kĩ, xung động đánh lên Trịnh Đô phong, hậu quả rất thảm.
- Vậy chúng ta phải làm thế nào?
Một vị lão tổ cất giọng nghi hoặc hỏi.
Lão tổ vẻ mặt hung ác kia nói:
- Đạo trường Bà La Giáo ta có đến hai mươi người ẩn quan là tu vi Võ học thượng thừa đỉnh phong, trong đó chỉ có hai người bọn ta xuất quan…
- Ý của ngươi là?
- Không sai! Chỉ cần toàn bộ bọn họ đều xuất quan, phái Trịnh Đô này hôm nay liền biến mất trong Bát Phái!
Lão tổ vẻ mặt hung ác kia gật đầu trịnh trọng nói.
Mấy vị lão tổ kia trong mắt đều ánh lên tia lệ mang, sát khí quanh thân tỏa ra áp bức, đều nghiêm trọng đánh giá, cuối cùng một loạt nhất trí, chính là khiến các lão tổ ẩn quan kia của Bà La Giáo đều xuất quan.
Kì Quân, Hoàng Đạo Chung, nghe thấy lão tổ kia nhắc tới liền hoảng hoảng, không ngờ trong Bà La Giáo ẩn quan, lại có nhiều lão tổ bậc tu vi cao cường đến như vậy, ngay cả hai người bọn lão là Cung Phụng của Bà La Giáo bao nhiêu năm, mà cũng chưa hề nghe qua chuyện này.
Nếu Bà La Giáo thực có đến hai mươi người là tu vi Võ học thượng thừa đỉnh phong, thì xem ra không cần phải Tổ Sư của giáo Bà Là phải ra tay, mà chỉ cần mượn hai mươi người này, cũng có thể làm cỏ đạo trường phái Trịnh Đô.
Kì quân, Hoàng Đạo Chung vừa vui mừng vừa hoảng sợ nói:
- Lão tổ, nếu như có thể trả thù cho tiểu bối Hà Quang, bọn đệ tử liền không tiếc cái mạng!
Mấy lão tổ kia gật gật đầu, nhưng đoạn lại nói với nhau:
- Chỉ có điều chuyện này xem ra không dễ, mấy tên lão hủ kia đều lười biếng, lần này còn có năm người phải trợ Tổ Sư tham nghiệm Phần Âm Luyện Hồn Tịch! E là bọn họ sẽ không chịu ra ngoài…
Một vị lão tổ khác nói:
- Loại trừ năm người này, vẫn còn đến mười lăm người, Trịnh Đô vẫn là khó mà chống chọi!
Một vị lão tổ khác cũng gật đầu:
- Một khi nói ra việc tiểu tử Hà Quang bị giết, bọn họ nhất định sẽ không dám ngồi yên!
Một vị khác lại nói:
- Không chừng chuyện này còn kinh động đến chính Tổ sư!
Vị lão tổ đứng đầu vẻ mặt hung ác kia, nghe đến đây không nhịn được liền cao giọng phản đối:
- Chuyện này tuyệt đối không thể để cho Tổ sư biết, như vậy chúng ta thành cái dạng gì, đợi sau khi diệt lấy đạo trường Trịnh Đô, liền đem đầu của chúng đồ phái Trịnh Đô dâng tổ sư chuộc tội.
- Liền làm như vậy đi!
Bốn vị lão tổ kia đều đồng thời gật đầu.
Cuối cùng lão tổ vẻ mặt hung ác, đem đôi mắt đỏ đầy huyết sát nhìn Kì Quân, Hoàng Đạo Chung nói:
- Các ngươi tùy thời tọa trấn ở đây, ba vị lão tổ sẽ cùng các ngươi tọa chỗ này. Đợi qua một ngày một đêm, ta liền đem các vị lão tổ Giáo ta đến nơi, liền toàn quân đánh lên Trịnh Đô Phong, đến lúc đó trước chặt đầu tiểu tử Sùng Thiên Vân vì tội ngang tàng hống hách. Sau đem đầu đám đạo đồ của phái Trịnh Đô chặt xuống cáo thị toàn Võ Lâm Minh, để cho toàn Võ Lâm Minh Hoàng Liên Sơn này đều không dám khinh nhờn Bà La Giáo!
Nói rồi, đoạn liền cùng một vị lão tổ khác, dùng thân pháp mau lẹ, chớp ảnh quỷ dị biến mất. Kì Quân, Hoàng Đạo Chung hướng phía hai người kia vừa rời khỏi, cúi đầu cung kính nói:
- Cung tiễn hai vị lão tổ!
Ba vị lão tổ còn lại, nhìn hướng hai người kia biến mất, rồi mới lại nhìn Kì Quân, Hoàng Đạo Chung hạ lệnh:
- Trước liền đem tình huống tiểu tử Hà Quang chết ra sao đều nói rõ ra cho ta! Để đến lúc các vị lão tổ của giáo ta đều đến, còn có thể bẩm báo cho tường tận!
Kì Quân, Hoàng Đạo Chung đều cúi mình cung kính nói:
- Lão tổ, kì thực lần này phát hiện ra tiểu tử Hà Quang chết, đều là do nhận thấy Liên Hồn Mạch Châu của đại Cương thi giáo ta tự nhiên nứt vỡ, bọn ta liền biết là đạo cầm hồn mà Tổ sư hạ vào đại cương thi đã bị phá vỡ, tiểu tử Hà Quang khẳng định đã xảy ra chuyện lớn, chúng ta liền mau chóng xuất sơn điều tra.
- Sau ba ngày tìm kiếm, cuối cùng mới phát hiện ra một manh mối nhỏ, chính là đạo mành chỉ đỏ từ Lệnh Hồn Chung rơi vãi, lại nhìn qua lớp đất không giống bình thường, mới phát hiện ra xác của tiểu tử Hà Quang, không ngờ bọn chúng lại dã man ác độc đến như vậy!
- Không những vậy, bọn chúng còn chôn sâu xác đến hơn một trượng, mục đích cũng chính là vì tránh bí quyết Dẫn Hồn Đạo của Giáo ta. Khẳng định mưu kế này chính là do Sùng Thiên Vân kia bày ra, hắn chính là kẻ gián tiếp ủng hộ cho hung đồ sát hại tiểu tử Hà Quang!
Một vị lão tổ nói:
- Vậy tại sao các ngươi lại biết hung đồ giết hại Hà Quang, lại không phải là Sùng Thiên Vân?
Kì Quân, Hoàng Đạo Chung nói:
- Lão tổ, chính là dựa vào dấu vết thi thể, trên thi thể của tiểu tử Hà Quang có nhiều lỗ máu rất nhỏ, thủ đoạn này phải là ám tiễn có lực đạo cực mạnh mới có thể tạo ra. Không chừng có thể liên quan đến phái Minh Môn, võ học của Trịnh Đô, xưa nay chưa từng có thuật ám tiễn tuyệt diệu đến như thế, hơn nữa còn làm đại cương thi bị phá bỏ mất đạo Liên Hồn Mạch thì không phải là thủ đoạn của phái Trịnh Đô cho được!
Một vị lão tổ vẻ giận dữ hung ác nói:
- Không thể như thế được, Minh Môn đã tuyệt diệt, Kiếm Thần sao có thể để bọn chúng có hậu nhân, các ngươi chớ nói xằng bậy!
Kì Quân, Hoàng Đạo Chung hoảng sợ nói:
- Lão tổ, đệ tử nói đều là thật, không hề gian dối, với lực đạo mạnh như vậy, chỉ có thể là ám tiễn của phái Minh Môn, không chừng người ra tay hạ sát thủ, lại chính là truyền nhân còn sót lại của Minh Môn quật khởi, muốn đem Bà La Giáo ta trả thù!
…
Trong khi đám lão tổ với Cung Phụng Bà La Giáo tranh luận với nhau, đều cho rằng thủ đoạn sát hại Hà Quang chính là ám tiễn, thì lúc này Vũ Minh cùng với đoàn người khảo cổ đã lên đến lưng chừng núi.
Một tên đệ tử dẫn đường của phái Trịnh Đô, dẫn dầu dùng giọng điệu lai cổ nói:
- Đi qua vài bước nữa, chính là bước vào mê lộ của phái Trịnh Đô ta, các vị bước theo nên bám sát cẩn trọng, chớ rời bước qua xa ta mà lại bị mê lộ cuốn hút, đến lúc đó ta cũng lực bất tòng tâm không thể cứu các ngươi.
Vũ Minh gật đầu, dùng giọng khẩn trương nói:
- Phiền người anh em liền dẫn chúng ta vào trong, bên ngoài này nguy hiểm trùng trùng, trước đều dẫn mọi người tới, ta quay lại hỗ trợ đạo trưởng một phen!
Nói rồi, Vũ Minh đem Liễu Bảo Trang đặt xuống, để mặc nàng ngơ ngác nhìn hắn rời khỏi.
Vũ Minh mau chóng dùng kì môn Dật Biến Điện, thoăn thoắt nhảy xuống đường nhỏ lúc trước leo lên theo tiểu đạo sĩ kia.