• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xem thử xem ai lọt hố.

Sự xuất hiện của Michael vốn mang tính kích thích thị giác cực độ, nhưng hành động tiếp theo của y mới khiến mọi người rung động tâm linh càng dữ dội hơn!

Mười ngón thon dài ẩn trong bao tay dệt bằng sợi kim loại trắng thuần vừa vung lên, một vệt lửa dài hơn mười thước đỏ rực lóng lánh ánh vàng bắn ra trên không rồi bay thẳng vào đầu thiên sứ sáu cánh!

Dù cách họ vài chục mét, đám người Ansbach vẫn cảm nhận rõ rệt sức nóng của ngọn lửa đó.

Thiên sứ kiêu ngạo vừa giương mắt nhìn đã bị ngọn lửa hung hãn nuốt chửng.

Ảo ảnh của thiên sứ với sáu cánh rơi xuống khiến nước suối dạt ra thành một đường dài, bong bóng nước tí tách bắn cao, nhiệt độ trong nước tăng cao làm hơi nước bốc lên ngùn ngụt, đám Ansbach ướt nhẹp mồ hôi nhưng áp lực đè nén trên người cũng giảm đi nhiều.

Yvonne ngây như phỗng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Michael, “Kết thúc rồi?”

Ansbach nói: “Người ra tay là phó quân của thiên đường.” Người kiêu ngạo như anh một khi nhắc đến vị tổng thủ lãnh dẫn dắt thiên đường đánh bại quân đoàn đọa thiên sứ của Lucifer cũng phải thấy nể. Theo anh, thiên sứ giỏi đánh nhau đương nhiên mạnh hơn thiên sứ giỏi ba hoa chích chòe.

Yvonne ngơ ngác đáp: “Người bị chém cũng là phó quân của thiên đường á.”

Ansbach cùng Oregon còn chưa hiểu ả nói gì, Yvonne đã gầm nhẹ bằng giọng không dám tin: “Michael mà lại đi đánh ngài Lucifer!”



Ngoài sí thiên sứ, đúng là vẫn còn một thiên sứ khác với sáu cánh trắng.

Dù đã sa đọa từ thiên đường xuống địa ngục vẫn khiến cho Thần không nỡ tước đi vầng hào quang xán lạn như sao sớm chẳng ai khác ngoài vị vua của địa ngục!

Ansbach và Oregon đột nhiên vỡ lẽ tại sao gần đây Yvonne lại vật vã như vậy.

Tầm ảnh hưởng của Lucifer ở địa ngục có thể sánh ngang với Thần ở thiên đường.

Có một không hai.

Nói một không hai.

Nếu khi Yvonne đến đảo Deception tình cờ bắt gặp Lucifer đang phá giải phong ấn, nội tâm của ả sẽ bị khủng bố tới mức nào. Chả trách ả thà lay lắt ở nhân giới chứ không chịu về địa ngục. Ả chẳng có cách nào xác định xem Lucifer có nhìn thấy mình hay không, càng không dám chắc lãnh đạo cao quý sẽ đối phó thế nào với tên nhãi nhép lỡ bắt gặp sếp gây chuyện xấu.

Họ đoán không sai, Yvonne lúc ấy đúng là nghĩ thế thật. Thậm chí ả còn nghĩ sâu hơn, một khi phong ấn ở đảo Deception bị giải, nhân giới sẽ đại loạn. Nhân giới hỗn loạn thì thiên đường sẽ nhúng tay vào điều tra nguyên nhân. Chỉ cần biết Lucifer có dính dáng, Michael nhất định không vui. Để tránh cho Michael không vui, con chốt bị thí nhất định là ả.

Người yêu vĩnh viễn là quan trọng nhất – trích “Định luật gay” của Yvonne.

Vậy nên khi bị Mammon bắt về địa ngục, ả một mực khẳng định mình không nhìn thấy gì hết, cũng chẳng biết gì hết. Sau đó ả bị nhốt lại, không có tội danh, cũng không có thời hạn. Ả đã biết mình đoán không sai. Để tránh cho nửa đời còn lại hao mòn trong tù, ả đành mạo hiểm cầu cứu Metatron.

Giờ phút này chẳng thể không tán dương Metatron nữa rồi. Y không hổ là tể tướng của thiên đường, phát ngôn viên của Thần, nội tâm nhân từ, thiện lương, hành động quyết đoán, nhanh chóng. Y lập tức  cứu ả ra rồi giao cho ả nhiệm vụ quan trọng – Nếu như không có khoản sau thì càng tốt đẹp hơn.

Ansbach, Oregon cùng Yvonne đấu mưu đấu sức cả hành trình, lúc này suy nghĩ lại khớp với nhau.

Oregon ngưỡng mộ ngắm nhìn sống lưng thẳng tắp của Michael đầy vẻ si mê. Thiên đường cách nhân giới, huyết tộc quá xa, hiện tại không ngắm thì chẳng biết bao giờ mới có cơ hội được ngắm. Lưỡi đao lửa vẫn cắm dưới mặt nước, ngọn lửa đỏ bừng không ngừng tỏa nhiệt, gió nhẹ lướt qua, mặt suối gợn sóng lăn tăn.

“Em đang nhìn gì đấy?” Ansbach u ám hỏi.

Oregon khẽ chỉnh lại góc quay của cổ, “Nhìn mặt trời để đoán xem giờ là mấy giờ.”

Ansbach xem đồng hồ rồi đáp: “Hai rưỡi chiều.”

Yvonne nhìn Michael, lo lắng hỏi: “Sao y còn ở đây?”

Oregon đáp: “Chưa hết hạn sử dụng chăng?”

Yvonne rầu rĩ nói: “Ta không tin ngài Lucifer lại dễ dàng bị đánh bại như vậy.”

Oregon vặn: “Cô không tin hay là không muốn tin?”

Yvonne cảm thấy nội tâm mình rất mâu thuẫn. Ả vừa hy vọng Michael chiến thắng, mình hoàn thành nhiệm vụ, thiên đường thực hiện cam kết cho ả một nơi để dung thân, không bị địa ngục tìm được, nhưng song song đó lại cảm thấy ngài Lucifer mình ngưỡng mộ cả đời tuyệt đối không chịu thua dễ dàng vậy được…

Mặt đất đột nhiên chấn động.

Michael vẫn đứng im nãy giờ bất thình lình rút đao lửa lên một cách chậm rãi.

Mặt đất chấn động mấy cơn liền, tần suất mỗi lúc mỗi nhanh, tuyết phủ trên núi bắt đầu rơi xuống hết lớp này đến lớp khác tạo thành những viên cầu hoặc vô số ụ tuyết. Michael từ trong nước giương cánh ra bay thẳng lên trời. Mặt nước dưới chân y đột nhiên bắn lên mấy mươi cột nham thạch.

Băng tuyết, nham thạch.

Suối nước nóng, đao lửa.

Tất cả những thứ tương phản rõ rệt dường như đều đồng thời xuất hiện trên hòn đảo này.

Dưới suối nước nóng hào quang tỏa ra rực rỡ, xuyên thẳng qua tầng hơi nước mù mịt lan tỏa khắp nơi. Hào quang ngưng tụ trên không thành một bóng người to lớn hơn cả đao lửa.

Vẻ đẹp hoàn hảo không tỳ vết.

Kiêu ngạo không ai sánh kịp.

Sáu chiếc cánh trắng giương cao dưới ánh mặt trời, thánh khiết đến mức khiến con người muốn uốn gối quỳ lạy trong vô thức.

Còn sáu chiếc cánh xanh biếc đối diện lại ngập tràn ý chí chiến đấu!

Đám Ansbach bị chèn ép giữa hai vầng hào quang đến ngộp thở, vội vàng len lỏi qua những ụ tuyết chạy về phía thuyền nhỏ. Đã đến nước này, chiến trường không còn nơi cho họ nữa. Ai thắng ai thua cũng được, thiên đường và địa ngục tự biết dàn xếp.

Oregon thấy đầu mình quay mòng mòng, y lẩm bà lẩm bẩm: “Rốt cuộc chuyện này là sao.”

Phong ấn của vùng đất này do Lucifer phá giải?

Nhưng vì sao?

Huyết tộc và quân đoàn Thủ hộ thần thánh trên đảo do Lucifer giết?

Lại vì sao?



Quá nhiều nghi vấn lẩn quẩn trong đầu nhưng không tìm được câu trả lời.

Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy chứ y không hề quay về tìm kiếm đáp án. Dù sao chạy trốn khá là mệt mỏi, tìm chút vấn đề đánh lạc hướng chú ý cho đỡ chán thôi.

Chạy đến bờ biển, họ lại phát hiện thuyền nhỏ đã bị phanh thây thành nhiều tấm ván gỗ nằm la liệt trên mặt cát. Hung thủ xử lý chiếc thuyền vẫn còn trên bờ, trong tay cầm búa chăm chú gỡ đinh ra khỏi ván thuyền. Gã làm việc rất tập trung, không hề chú ý đến hoàn cảnh chung quanh. Gã cân nhắc đôi chút rồi chọn tấm ván gỗ khá dài, dùng búa tước từ trên xuống cho một đầu nhọn lại và cắm lên bờ biển. Sau đó gã lại chọn tấm ngắn hơn, cũng bổ đôi cho mảnh rồi so độ dài với cây cọc vừa cắm, cuối cùng mới thỏa mãn dùng đinh đóng nó lên cọc gỗ tạo thành một cây thánh giá.

“Ngươi là ai?” Thấy Ansbach cùng Oregon chẳng có ý định mở miệng, Yvonne đành phải tự lên tiếng hỏi.

Người đó ngẩng đầu nhìn ả rồi mỉm cười. Mặt mũi gã không tệ, nhưng vừa mới ngắm gương mặt đẹp không tỳ vết của Lucifer, tiêu chuẩn của Yvonne trong nhất thời bị nâng lên không ít. Gương mặt điển trai không góc chết của gã trong mắt họ giờ đây chỉ thuộc tầm trung mà thôi.

“Hi.” Người nọ cười hì hì chào hỏi, chỉ vào Oregon và nói: “Cậu đẹp trai tóc vàng nhất định là Oregon. Người nhìn cậu chằm chằm bên cạnh là Ansbach. Cô gái duy nhất là ma nữ Yvonne. Hoan nghênh mọi người đến đảo Deception, ta là Enoch, chủ nhân hòn đảo này.”

Cái tên Enoch rất có không gian cho trí tưởng tượng phát huy.

Đứa con trai trưởng của Cain trong truyền thuyết.

Một trong ba huyết tộc đời thứ hai duy nhất.

Hậu duệ của Seth, người từng đồng hành với Thần và bị đưa lên thiên đường.

Người này là ai trong số đó?

Oregon mơ hồ cảm giác được mùi của huyết tộc lởn vởn quanh gã nhưng chưa tin lắm. Tuy trước đây Ansbach từng kể có gặp huyết tộc đời thứ hai ở đảo Deception nhưng y chỉ cho rằng là chuyện ngẫu nhiên. Song những gì trước mắt lại như muốn bảo với y đây là chuyện bình thường thôi?

“Ta là con trai của Cain.” Enoch cười nói: “Huyết tộc đời thứ hai.”

Thấy hai kẻ đồng hành với mình không phản bác, Yvonne mới nhận ra tình hình xấu đi rồi, “Huyết tộc đời thứ hai chẳng phải đã bị đời thứ ba…”

Enoch đáp: “Là chuyện ngoài ý muốn. Trên thực tế, ta đã quay về.”

Yvonne nói: “Tức là các ngươi chưa bao giờ chết?” Nếu chưa chết tại sao cứ để mười ba trưởng lão thống lĩnh huyết tộc? Còn lâu ả mới tin là do chúng khiêm nhường và nể tình đồng bào.

Enoch nói: “Nói chính xác là giành lại sự sống một lần nữa. Cảm giác này kỳ diệu lắm, vừa ra đời đã có địa vị và sứ mạng, cuộc sống ngập tràn ý nghĩa, không còn chút khoảng trống cho mơ màng.”

Oregon hỏi: “Vậy nên đường hoàng gia nhập Nghịch Cửu Hội luôn?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK