-Hoàng Huy...Anh đừng đi mà...Em rất yêu anh..._Đôi môi Gia Ân khẽ mấp máy trong cơn mê. Những lời này như mũi tên đâm thẳng vào trái tim yếu ớt của Gia Hân khiến cô đau đớn vô cùng. Rồi một giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống từ khóe mắt của Gia Ân khiến cô không chịu được nữa lao ra khỏi phòng đóng cửa lại, vô lực trượt xuống cánh cửa mà khóc. Gia Hân không dám khóc lớn vì sợ sẽ ảnh hưởng đến Gia Ân. Cô cố ngăn từng tiếng nấc của mình. Sau khi khóc nhiều đến nỗi đôi mắt sưng lên, không thể khóc được nữa thì cô mới đứng dậy rời đi. Gia Hân bắt một chiếc taxi để về nhà. Trời đã bắt đầu tối, thành phố đã lên đèn sáng rực. Đột nhiên trong xe phát ra một âm thanh êm dịu: Chào các bạn, rất cảm ơn các bạn đã đến với chương trình thay lời muốn nói.(Cái này Ri bịa nhá không có thật đâu) Các bạn biết không hôm nay chúng tôi đã đón nhận một bài hát từ một bạn nam không tên gửi cho một bạn gái với biệt danh cô chủ nhỏ với lời nhắn:..._Tiếp đó là một giọng nam trầm ấm quen thuộc vang lên:"Cô chủ nhỏ, cho anh xin lỗi có được không?Anh biết mình rất tệ nhưng xin em hãy cho anh một cơ hội. Anh hứa sẽ làm em hạnh phúc. Một lần thôi. Anh mong em sẽ tha thứ cho mọi lỗi lầm mà anh đã gây ra. Xin em hãy lắng nghe tâm tư của anh:
...Em yêu, anh biết mình đã sai
Hãy cho anh thêm một cơ hội
Anh dường như phát điên, khi để em ra đi như thế
Lê bước trên còn đường cũ
Nhớ những lần chúng ta bên nhau, đôi chân anh không thể bước tiếp
Ngoảnh nhìn trong vô vọng...Em đã không còn nơi đây
Giờ đây anh có nên nói lời xin lỗi
Anh có nên chạy đến bên em và nói yêu em
Quá lo lắng...Anh chỉ biết lơ đãng nhìn lên bầu trời
Nếu anh ở lại, em sẽ nói điều gì với anh?
Anh có nên nhấc máy gọi em vào sáng mai?
Gương mặt đẫm nước mắt của em cứ quẩn quanh trong tâm trí anh...Anh điên mất
Anh là một kẻ tồi, anh thực sự xin lỗi...Một cô gái như em quá tốt so với anh
I'm bad I'm bad I'm bad
My baby I'm bad I'm bad
Anh sẽ không làm em tổn thương hơn nữa...Xin em đừng rời xa anh
My babe My babe My babe
Anh yêu em... My babe My babe My babe
Anh phải chịu trừng phạt bởi những lời đã nói
Khi nghĩ về điều đó, anh thấy mình đã quá ích kỉ
Bước trên con đường cũ chúng ta từng đi...Anh bắt đầu nhận sự sợ hãi
Anh nhớ đến những lần mình hay than vãn hay cứng đầu như một đứa trẻ
Khi chỉ còn lại một mình, anh mới nhận ra điều đó
Dù chưa bao giờ nói ra, nhưng anh thực sự xin lỗi
Xin hãy ở bên cạnh anh, đừng rời xa anh
Giờ đây anh có nên nói lời xin lỗi
Anh có nên chạy đến bên em và nói yêu em
Quá lo lắng...Anh chỉ biết lơ đãng nhìn lên bầu trời
Nếu anh ở lại, em sẽ nói điều gì với anh?
Anh có nên nhấc máy gọi em vào sáng mai?
Gương mặt đẫm nước mắt của em cứ quẩn quanh trong tâm trí anh...Anh điên mất
Anh là một kẻ tồi, anh thực sự xin lỗi...Một cô gái như em quá tốt so với anh
I'm bad I'm bad I'm bad
My baby I'm bad I'm bad
Anh sẽ không làm em tổn thương hơn nữa...Xin em đừng rời xa anh
My babe My babe My babe
Anh yêu em... My babe My babe My babe
Anh sẽ không bao giờ khiến em phải khóc
Anh sẽ làm mọi thứ vì em
Bù đắp những tổn thương em đã phải chịu đựng vì anh
Anh sẽ làm tốt hơn vì em-người anh yêu thương nhất
Anh là một kẻ tồi, anh thực sự xin lỗi...Một cô gái như em quá tốt so với anh
I'm bad I'm bad I'm bad
My baby I'm bad I'm bad
Anh sẽ không làm em tổn thương hơn nữa...Xin em đừng rời xa anh
My babe My babe My babe
Anh yêu em... My babe My babe My babe..._Giai điệu của bài I'm bad của NU'EST vang lên.(Ri viết lời Việt thuj còn lời Hàn các bạn tự nghe nha)
-Cậu con trai kia thật là dễ thương nha. Xin lỗi bạn gái bằng cách này thì có cô gái nào mà không lay động chứ._Người lái xe lên tiếng.
-Anh ơi cho em xuống ở chỗ này đi ạ_Gia Hân lên tiếng.Chiếc taxi vừa dừng lại thì Gia Hân lập tức xuống xe. Cô thà đi bộ còn hơn ở trong xe mà nghe cái bản nhạc kia. Vì cô sợ bản thân bị lay động bởi lời xin lỗi ngọt ngào và bản nhạc hay kia. Lời bài hát đương nhiên cô hiểu vì ông bà ngoại cô ở Hàn nên tiếng Hàn cô cũng biết một chút ít. Và cô thừa biết cái bạn nam không tên kia là ai và cô gái có biệt danh cô chủ nhỏ kia là ai. Nhưng không thể, cô không cho phép bản thân lại ngu dại một lần nữa. Chẳng phải lúc cô nói chia tay anh đã không làm gì mà đứng nhìn cô ra đi sao? Lúc đó cô còn có cái ý nghĩ nếu anh gọi tên cô và giữ cô lại thì chắc cô sẽ quay lại với anh. Giờ nghĩ lại thấy cô thật dại dột và ngu ngốc. Cô thật dễ bị người ta lừa gạt mà. Lúc ngồi trong xe suýt chút nữa thì quên đi những việc mà anh đã làm mà lại mềm lòng. Cô căm ghét bản thân mình. Dễ bị lay động.
Giờ thì Gia Hân mới nhận ra cô đang thu hút ánh nhìn của mọi người bởi cô đang mặc áo khoác của Thiên Long, mang giày của Thiên Long và tay thì đang cầm áo sơ mi cũng của Thiên Long. Tất cả đều có mùi của anh, mùi hương bạc hà nam tính. Gia Hân nhanh chân về nhà nếu không mùi hương này sẽ quyến rũ cô mất( và mọi người sẽ nghĩ rằng chị bị less đấy ạ)