Đình chỉ không được muốn cười –“Nga a a a…Mời ta đi ra ngoài. Nga a a a…” Hồng y nữ tử kia ngồi không yên, trực tiếp đi đến trước mặt ta –“Ngươi cười cái gì, không có nghe ta nói bảo ngươi đi ra ngoài sao?” Ta cười lớn hơn nữa, người vây quanh xem càng ngày càng nhiều.
Thật vất vả mới ngừng cười –“Bởi vì ngươi nói thật sự buồn cười! Ngươi này thân hồng y tục diễm* ( đẹp tục tằng) thật là chướng mắt người, ta cho ngươi đi ra ngoài. Thản nhiên cười nhìn về phía hồng y cô gái –“Ngươi vì cái gì không đi ra ngoài?” Chỉ thấy người xem hấp một hơi.
Tiểu Lục hộ tại trước người ta –“ Ngươi ra cửa cũng không xem hoàng lịch a. Nhạ ai không nhạ lại muốn chọc tiểu thư nhà ta, cẩn thận hối hận đều không kịp” Làm cho hồng y nữ tử tức đến xanh mặt, ta không thể không nói hồng xứng lục thật có hiệu quả. Sách sách, nghĩ thấy có chút nhàm chán, liền tự động có người đưa lên cửa giúp ta giải buồn nha.
-“Ngươi có biết bổn tiểu thư là ai chăng? Cũng không nhìn xem ngươi dẫm địa bàn của ai, tại Hàn Châu cha ta nói cái gì chính là cái gì.”
Ta xoa xoa mặt, thật đúng là oai a! nhẹ nhàng bâng quơ nói-“Phải không? Kia ngươi là ai?” Chỉ thấy nàng ta đắc ý ngẩng đầu lên, phảng phất tựa nữ vương
-“Ta gọi Hàn Tú Nga. Cha ta chính là Tri châu Hàn Châu, đại danh đỉnh đỉnh Hàn Sanh Liễu.”
-“Hàn Tú Nga?” Lại gọi Tú Nga. Tục nữ này thật đúng là ngày cả tên cũng trùng, lão nương phải cho ngươi đẹp mặt mới được a! Một bên gặm chân gà một bên nghĩ như thế nào thu thập người này. Tiểu nhị đứng một bên xem ta không có một chút ý tứ rời đi, mặt lộ khó xử -“Tiểu thư, ngài hay là đổi nhà đi! Mấy thứ này tiểu điếm miễn phí chiêu đãi ngài” Hàn gia tiểu thư này chính là một trong Tam hại ở đây. Người bình thường không trêu chọc nổi.
Không cần tiền? Ta dương dương đứng dậy.
Chỉ thấy tục nữ kia lộ vẻ đắc sắc –“Sợ đi!” Ta nhanh tay hướng miệng rộng của tục nữ nhét vào một viên thuốc, thuận thế cầm cằm của nàng cho nàng nuốt vào, thu phục vấn đề -“Thương! Thương! Thương” Tùy tùng của nàng đều rút đao ra.
-“Các ngươi muốn làm gì?” Tiểu Lục lại chắn tại trước người ta. Chỉ thấy Kinh Dao như một đạo mị ảnh nhẹ đi ra ngoài, trong chớp mắt bốn gã sai vặt đứng môt chỗ không thể động đậy. Này là điểm huyệt sao? Kinh Dao, ta sùng bái ngươi.
-“Ngươi cho ta ăn cái gì?” sách sách! Ta làm bộ như không thấy biểu tình của nàng.
Chế trụ chiếc cằm tinh trí khéo léo của nàng –“Chiếc cằm này bộ dáng cũng được.”
-“Ngươi không muốn sống nữa sao?” Hàn đại tiểu thư hướng ta hét, ta cười mị nhãn –“Những lời này ta nên nói mới đúng. Ngươi không nghĩ biết ta cho ngươi ăn cái gì sao?”
-“Là độc dược!”
-“Rất thông minh” Ta vỗ vỗ tay –“Không cần sợ hãi, là độc dược chậm tính, sẽ không chết người. Chỉ chậm rãi rụng tóc mà thôi, đáng tiếc mái tóc này. Lông tóc toàn thân đều sẽ rụng hết” Ta không cố ý áp thấp thanh âm nói –“Ngay cả nơi đây cũng sẽ trở nên sạch quang. Nga a a a…”
-“Ngươi gạt người”
-“Tin hay không tùy ngươi, ngươi không biết là toàn thân ngươi bắt đầu ngứa sao?” Chỉ thấy nàng đưa tay lên yết hầu muốn đưa viên thuốc ra, thật đúng là khờ dại. Sau đó giống như hầu tử*( con khỉ) bắt đầu gãi toàn thân. Ta cười tươi, nhòn thấy nàng cuồng gãi.
-“Hiện tại làm theo yêu cầu của Hàn đại tiểu thư, ta phải đi. Có duyên sẽ tái kiến, hy vọng lần sau gặp ngươi, không phải tại am ni cô! Nga a a a a…”
Ngươi xem đi, nhân chính là tiện. Lúc ta không đi bắt ta phải đi, ta đi đây, lại ôm lấy đùi ta không buông.
-“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”
-“Cầu cầu ngươi, cho ta giải dược. Ta sai lầm rồi… a! ngứa quá…”
-“Đừng nói ta rất ngoan độc, trong vòng một nén nhang ăn hết một trăm quả trứng gà, nhớ kỹ một nén nhang nha!”
-“Cám ơn…tiểu như, trứng gà!” Ta còn không có đi ra cửa, Hàn đại tiểu thư đã điên cuồng cầm trứng gà ăn lên.
Sách sách! Ngươi nói đây là cái gì nha?