Sở Thiên Vũ đi theo Lâm tự khanh vào triều, tuy phẩm hàm của tự khanh không phải cao nhưng ít nhất cũng thuộc tam phẩm, việc thiết triều dĩ nhiên là việc bình thường.
Sở Thiên Vũ mặc quan phục màu lục, đầu đội mũ phốc vuông cánh chuồng dài. Tay cầm theo hốt*.
*Hốt: là thẻ hình chữ nhật dài và hẹp mà các quan thời xưa khi vào chầu thường cầm theo.
Với Sở Thiên Vũ mà nói thì y mặc thường phục hay lễ phục đều đẹp nhưng tới khi khoác quan phục thì dường như không thích hợp lắm. Cũng may là bề ngoài vẫn còn có thể tạm chấp nhận được.
Bên trong Long Thiên Điện có phần nguy ngoa và long trọng hơn nhiều. Sở Thiên Vũ trước khi vào cũng đã được Lâm tự khanh nói qua về vị trí của mình nên cũng biết được mà vào bên phải đứng, chỉ là khuôn mặt của y không khỏi làm người khác chú ý.
Thành Vương, Nam Vương thì đứng đầu hàng bên trái. Triệu Vương và Long Dạ Trạch đứng hàng đầu phía bên phải, phía sau là Long Dạ Nặc và Long Dạ Triệt.
Khoảng một lúc sau thì Thiên đế đến, phía sau ông là Chu Duẫn và Mộc Dung.
Thiên đế khoác hoàng bào sắc vàng, trên đầu gắn chũi miện long châu. Khí chất của Thiên đế lúc này khác hẳn hoàn toàn với lúc trước.
Lúc trước Sở Thiên Vũ chỉ nhìn thấy được khung cảnh gia đình của Thiên đế nhưng bây giờ chỉ một mình ông ngồi giữa chủ tọa, bản chất đế vương mới được bộc ra.
Thiên đế ngồi vào long ỷ, văn võ bá quan đều theo quy hành lễ:
"Ngô hoàng vạn tuế! Vạn vạn tuế!
Tấm rèm kết long châu trên long miện của Thiên đế đã che đi phần nào ánh mắt của ông khiến những người đứng dưới khó nhìn ra được, Thiên đế cũng chỉ ảm đạm nói:
"Bình thân."
"Tạ bệ hạ!"
Đợi khi bọn họ đứng lên hết thì lúc này Chu Duẫn kế bên nói:
"Có việc bẩm báo! Không việc bãi triều!"
Lúc này một đại thần bước ra, ông ta cuối mặt xuống, tâu:
"Bẩm bệ hạ, thần nghe nói mấy ngày trước bệ hạ ra lệnh thu nhận người Tây Vực, không biết là việc thế nào?"
Câu nói này vừa ám chỉ bảo Thiên đế giải thích cũng đôi phần bất mãn với lệnh của ông, Thiên đế vậy mà chẳng để tâm, ông chỉ lạnh nhạt nói:
"Ban đầu trẫm vốn hạ lệnh đóng cửa biên giới, ngăn chặn người Tây Vực vì bọn họ có âm mưu xâm chiếm Trung Nguyên ta nhưng hiện giờ người Tây Vực vốn không có ý muốn chống trả mà chỉ bị ép buộc, trẫm muốn tạo cho họ con đường sống mới."
"Các khanh có ý kiến gì sao?"
Nghe vậy một người tiếp tục đứng ra hàng, nói:
"Thưa bệ hạ, thần biết bệ hạ nhân từ nên muốn cưu mang những người Tây Vực nhưng bọn họ đều là người Tây Vực, lỡ đâu..."
"Trác đại nhân nói vậy sai rồi, bệ hạ cho phép người Tây Vực vào Trung Nguyên thì trước đó phải có biện pháp mới hạ lệnh chứ."
Trang thượng thư nói.
Thiên đế nhếch môi, ông nói:
"Đúng như lời Trang đại nhân nói, trẫm sớm đã nghĩ ra đối sách."
Thiên đế vừa nói dứt câu thì Thành Vương bước ra hàng, nói:
"Không biết đối sách bệ hạ nói là gì?"
Thiên đế nghe vậy cũng chỉ nói:
"Trẫm cho phép họ vào Thiên Lăng Quốc thì họ phải đổi tên quê quán. Cấm họ sử dụng thuật pháp Tây Vực, không được giữ chức quan trên thất phẩm."
Thật ra Thiên đế vốn dĩ muốn để cho Sở Thiên Vũ tự nói nhưng vì y mới vào triều ông không muốn để cho y dễ bị người khác nghi kị nên đành tự mình nói ra.
Những lời nói lúc này của Thiên đế làm cho các đại thần không thể tranh cải, họ chỉ đành chấp nhận. Lúc này Thiên đế mới nhìn xuống chỗ Sở Thiên Vũ, tuy khoảng cách khá xa nhưng không có nghĩa là ông không nhìn ra được thân ảnh y, Thiên đế nói:
"Sở Thiên Vũ!"
Nghe được tên mình Sở Thiên Vũ có chút giật mình nhưng cũng nhanh chóng bước ra, y nói:
"Có thần!"
Hiện giờ tất cả ánh mắt trong triều đều tập trung vào Sở Thiên Vũ, người biết rồi thì không có gì lạ, nhưng ngươi chưa từng nhìn lại thấy rất kinh ngạc.
Thiên đế từ tốn nói:
"Lúc trước vì ngươi có công giành thắng lợi trong đại hội với Thiên Lăng Quốc cùng với hai lần hộ giá cứu mạng Thần Dương nên trẫm mới đề bạt ngươi vào đại lý tự nhưng lại chưa nhìn thấy được thực lực của ngươi."
"Bây giờ ngươi có có công hộ giá hoàng hậu cũng như giải quyết được rắc rối của đại lý thì chứng tỏ trẫm đề bạt không sai người, mong sau này ngươi theo Lâm tự khanh khanh học hỏi thêm đi."
"Thần cẩn tuân, tạ bệ hạ nhắc nhở."
"Vụ việc lần này ngươi có công, không thể không ban thưởng, trẫm ban 2000 đồng vàng*² (~400.000.000₫) cùng với Ngọc Thanh Thủ cho ngươi."
*²Đây là đơn vị tiền tệ mình nghĩ ra trong truyện, mình sẽ giải thích ở cuối chap.
Ngọc Thanh Thủ là một trong mười thanh trủy thủ Thiên Lăng Quốc sở hữu, quý giá vô cùng. Sở Thiên Vũ quỳ xuống tạ ơn:
"Thần tạ ơn bệ hạ!"
"Ừm."
Thiên đế nói rồi liếc nhìn qua Chu Duẫn sau đó đứng dậy phất tay áo rời đi, Chu Duẫn liền biết mà hô to:
"Bãi triều!"
Buổi triều thế vậy là nhanh chóng kết thúc, Sở Thiên Vũ cũng cất hốt vào tay áo, y theo đành sau Lâm tự khanh bước ra ngoài, lúc này từ phía sau cất tiếng:
"Lâm đại nhân!"
Nghe được tiếng gọi, Lâm tự khanh quay đầu lại thì nhìn thấy Trang thượng thư đang tiến tới, Sở Thiên Vũ cũng theo lẽ, y nói:
"Trang đại nhân."
"Ừm." Trang thượng thư gật đầu.
Lâm tự khanh lúc này mới cất tiếng:
"Không biết Trang đại nhân có việc gì?"
Trang thượng thư cũng chỉ cười cười, nói:
"Ta làm sao dám phiền Lâm đại nhân chứ, bổn thượng thư chỉ muốn cảm ơn một tiếng với thiếu tự khanh đại nhân mà thôi."
Sở Thiên Vũ nghe vậy cũng chỉ cuối đầu nói:
"Chỉ là bổn phận nên làm, không đáng kể công với Trang đại nhân."
"Nếu không nhờ cậu thì Trang mỗ sớm đã không còn gặp lại được rồi. Nếu có việc gì cần cứ đến tìm ta, có thể giúp được thì ta sẽ giúp."
"Đa tạ Trang thượng thư." Sở Thiên Vũ nói.
"Nếu vậy Trang mỗ cáo từ."
Trang thượng thư nói xong thì cũng ung dung rời đi, Lâm tự khanh quay sang nhìn y, ông nói:
"Số ngươi đào hoa lắm đó."
"Đại nhân quá lời."
"Ta ở trong triều mười mấy năm chẳng lẽ không biết được ý đồ của bọn họ, ta thấy ngươi đã rơi vào tầm mắt của bọn họ rồi."
"Vậy sao, ta không biết."
"Ngươi mới vào triều tốt nhất nên cẩn thận, đừng để bị người khác lôi kéo hau lợi dụng."
"Vâng."
Sở Thiên Vũ ngoài mặt vâng lời nhưng trong lòng có chút khinh thường, nếu y dễ bị lợi dụng vậy thì sớm đã chết từ lâu rồi chứ không kịp sống đến ngày hôm nay đâu.
...----------------...
Quân Tướng Quân:
Quay trở lại với đơn vị tiền tệ nha
Ở đây có hai loại là tiền đồng và tiền giấy. Tiền đồng gồm đồng, bạc và vàng.
Tiền đồng ở đây có cách quy đổi như sau:
10 đồng = 1 xu bạc hay 100 đồng = 1 đồng vàng
10 đồng bạc = 1 đồng vàng
Mà 1 đồng = 1 tệ ở hiện tại. 1 tệ ~ 4.000₫ (VN)
Vậy nên 2000 đồng vàng = 200.000 tệ, sấp sỉ 400.000.000 VN đồng.
Sau này nếu có những mệnh giá này mình sẽ ghi trong ngoặc luôn.