Chương 68: Cô ta nói em bao nuôi anh
Nơi nào có Chu Tề Bình thì không thể nào thiếu Cố Minh Hà. Hôm nay cô cũng đi theo cùng Chu Tư đến. Người phụ nữ này thật sự rất kiên trì, cô ta không có ý định bỏ cuộc, cho dù biết Chu Tề Bình chán ghét mình đến cỡ nào. Nhưng Cố Minh Hà nghĩ chỉ cần còn cơ hội tiếp xúc hắn, cũng có ngày cô sẽ đoạt lại được người đàn ông vốn thuộc về mình.
Cố Minh Hà đến từ rất sớm, cô ta đứng ở một góc khuất.
Hôm nay Cố Minh Châu cũng đến.. cô ta hỏi Chu Tư cạnh bên
Chắc chắn là ông anh mê mụi của tớ mời rồi
Nên biết nơi đấu giá từ thiện này không phải ai cũng có thể đến được. Cố Minh Hà thấy tại sao cô ta đến được đây thì hơi nhíu mày.
Hồ Ly Tinh Chu Tư bổ sung thêm ,giọng điệu khinh bỉ.
Đừng gây thêm chuyện Tiểu Tư Cố Minh Hà không muốn dính dáng đến người đó.
Tiểu Hà..!!! Cậu quá hiền lành rồi.. Chu Tư luôn muốn che chở cho cô bạn này, cảm giác cô ấy quá yếu đuối cần được bảo vệ.
Đột nhiên Chu Tư nhìn thấy gì đó trợn mắt há mồm..
Đẹp.. người đàn ông đó quá đẹp
Cô thốt lên lời khen ngợi xong cũng thấy ánh mắt Cố Minh Hà đang nhìn chằm chằm. Đúng là sắc đẹp đó không thể không nhìn, rất hút người.
Người đàn ông đẹp như thế lại đi cạnh Cố Minh Châu sao ? Có khi nào ... Chu Tư suy nghĩ, hôm nay có anh cô ta ở đây, vì sao Cố Minh Châu lại dẫn thêm đàn ông đến, không lẻ người đó là trai bao để cô cố tình chọc tức anh mình, để anh mình phải nhanh chóng nghĩ cách rước cô ta về Chu gia. Cô gái này quá âm hiểm rồi.
Miệng đời đáng sợ quá... Dưới suy nghĩ của lũ não tàn thì nỗi đáng sợ còn trở nên phong phú hơn.
Đẹp trai như vậy không ngờ chỉ là làm vật hi sinh .. quá đáng tiếc
Chu Tư vừa cất giọng lên thì Cố Minh Hà liền hiểu, cô bạn này của cô đã hiểu lầm việc gì rồi. Nhìn người đàn ông đó bên ngoài có vẻ vô hại, thờ ơ.. Nhưng lại toát lên một loại khí chất hơn người.
Chu Tư lại thấy hứng thú vô cùng, cô muốn đi phá hoại, tiếp cận người đàn ông này để chọc tức Cố Minh Châu.
Cô liền cầm ly rượu đi nhanh đến chổ đó.. Cố Minh Hà không cản, được thôi, cô ta muốn chơi, cô cũng muốn xem, dù gì có chết cũng không phải cô.
[...]
Cố Minh Châu muốn lại nói chuyện với nhóm Chu Tề Bình. Ít nhiều gì cũng là giao hữu bao lâu nay..
Chu Tề Bình cũng không dám lên tiếng kêu cô sang khi có tên mắt đẹp canh chừng như hổ dữ..
Cố Minh Châu năng nỉ một lúc dùng nhiều điều kiện đen tối trao đổi, Tưởng Khởi mới đồng ý cho cô qua đó nói vài câu.
Mỗi câu làm một lần, cứ tính như vậy đi Hắn nhàn nhạt buông lời cay đắng.. Cố Minh Châu quay lưng nước mắt lưng tròng..
Lưu manh tôi đã lầm tin anh rồi..
Chu Tư thấy Cố Minh Châu đi sang anh trai mình liền tiến tới Tưởng Khởi. Càng đến gần thì càng thấy nhan sắc không thể tin nổi..
Chào anh, xưng hô thế nào Chu Tư nghĩ bản thân cô báo chí cũng thường hay nhắc đến, là một thiên kim vang vọng nhà họ Chu. Đến làm quen một người quá đơn giản.
Tưởng Khởi vẫn đứng đó, ánh mắt như hòn vọng thê, chỉ đặt trên người Cố Minh Châu, như thể chỉ cần quay đi chổ khác cô ấy sẽ biến mất vậy.
Chu Tư thấy thái độ của người đàn ông này, một chút cũng không nể mặt cô . Cô ta khó chịu đứng chặn ngay tầm mắt hắn..
Trong đẹp mắt thế này mà lại có mắt như mù đi chọn ai không chọn, chọn đứa con riêng không gì chống lưng, không có địa vị gì cả.
Tưởng Khởi nghe tới từ mù . Nên biết đây là đại kỵ, tử huyệt của hắn..
Nhanh chóng một ánh mắt sắt bén quét trên người Chu Tư..
Muốn chết
Cô ta bắt gặp ánh mắt đó liền xanh mặt lùi mấy bước..
Răng cắn chặt cố gắng tìm lại hơi thở của mình liền chỉ tay thẳng mà nói :
Anh muốn làm gì ? Anh nghĩ anh là ai chứ, nhìn tôi với ánh mắt đó ý gì, dù có đẹp mã cỡ nào cũng chỉ là một tên trai bao mà thôi.. Thật rẻ mạt, thứ chỉ xứng đáng với cái đứa thấp hèn như Cố Minh Châu.
Chu Tư luôn lớn tiếng không biết tiết chế. Âm thanh của cô cũng nhanh chóng truyền đến những người xung quanh.
Đám người cạnh đó cũng xì xào bàn tán lan rộng.
[...]
Tưởng Thục và Tưởng Bình đến trước, họ bị nhiều nhà đầu tư quay quanh kết giao quan hệ. Nhưng vẫn nhìn xung quanh để ý thằng em trai của mình. Lần đầu em trai đến những nơi như thế này, tính khí nó lại cực kỳ khủng bố, có thể xếp chung thành phần khủng bố cũng không hơn thua nhau mấy. Bọn họ thực không cách nào không để mắt một chút.
Chào hai vị Tưởng thiếu gia.. tôi đến từ công ty Thanh Du.. đợt trước chúng ta có bàn về vấn đề đầu tư khu đất phía Đông một nhà đầu tư lớn đến chào hỏi bọn họ.
Chúng tôi biết rồi, việc này chúng tôi sẽ về bàn lại với chủ tịch, sẽ có quyết định sau Tưởng Thục nghiêm túc trả lời..
Người đàn ông đó gật đầu, người hợp tác lâu năm đều biết mọi việc phải thông qua vị chủ tịch thần bí. Người không bao giờ thấy xuất hiện.
Nghe âm thanh huyên náo gần đó vọng lại hai người họ Tưởng cũng nhanh chóng đến, vì hướng đó là Tưởng Khởi đang đứng cùng Cố Minh Châu..
Cố Minh Châu đang nói chuyện vui vẻ cùng Chu Tề Bình và những người bạn cũng nghe náo động liền quay sang..
Cô thấy cô gái kia đang chửi Tưởng Khởi...
Ôi chao..!!! Em gái anh còn muốn sống nữa không vậy ? Cố Minh Châu toát hết mồ hôi đi như bay tới..
Chu Tề Bình cũng mặt đầy nghiêm trọng, lần này không biết phải làm sao.. chọc tới Tưởng gia, chính cha mẹ hắn cũng không có lá gan đó..
Cố Minh Hà lúc này mới chen vào kéo tay Chu Tư khuyên cô bỏ qua đi, đừng hồ nháo lên :
Tiểu Tư bỏ đi, chúng ta đi thôi, anh ta không có ý gì đâu... Cố Minh Hà lên tiếng
Chu Tư đẩy tay cô ta ra, hét tiếp :
Hôm nay tôi phải cho tên không biết trời cao đất rộng này, biết bổn tiểu thư đây là ai, khống phải muốn dùng nét mặt gì là có thể dùng nét mặt đó với tôi được.. tên khốn này không mở lời dù chỉ một chữ.. thật khiến người tức giận..
Cố Minh Châu nhanh chóng đi tới cạnh Tưởng Khởi, cô cũng sắp rớt tim ra rồi, còn sợ trể một tí là có án mạng thật sự đấy.
A Khởi .. anh không sao chứ ? Cô nhóc đó có chạm vào anh không ?
Tưởng Khởi nhìn Cố Minh Châu lo lắng cho mình, hài lòng lắc đầu..
Cố Minh Châu thở phào nhẹ nhỏm... Nhìn bộ mặt này thì chắc Chu Tư đã nói những điều khó nghe rồi, nhưng bất luận khó nghe cỡ nào thì tên này cũng không đen mặt thế này đâu, cô liền nhỏ nhẹ hỏi thử xem..
Cô ấy nói gì anh thế ?
Tưởng Khởi âm trầm một lúc, cái làm hắn tức giận, hắn không muốn nhắc lại. Nghĩ gì đó xong mới cất giọng :
Cô ấy nói anh được em bao nuôi
Là trai bao của Tiểu Châu hắn rất hân hạnh, giọng cũng vì thế mà cất cao hơn thường khi..
Mọi người xung quanh nghe xong lại có một tràn cười thú vị.
Cậu thanh niên đẹp trai này đúng mặt dày mà
Hắn là ai sao chưa từng thấy qua ?
Tôi cũng muốn bao nuôi một nam nhân đẹp như vậy !! Hỏi hắn bao nhiêu một đêm, tôi trả gấp đôi
Mọi người bàn tán hết sức thú vị, có người cười cợt, có người đâm chọt giọng điệu chê cười khinh bỉ..
Mặt Cố Minh Châu nhìn Tưởng Khởi một lúc sau mới cười rộ lên :
Ôi bảo bối của em, em cũng muốn có cái ngày đó Mơ cũng còn quá xa thực tế mà.
Tưởng Khởi vuốt tóc cô, công khai khoe mẽ tình cảm..
Thích là được, anh cho phép Ngày mai sang tên hết tài sản cho vợ cũng được. Hắn nghĩ là thấy vui rồi.
Chu Tề Bình nắm chặt tay em gái mình đến cô ta la lên vì đau, việc gì phải cản cô ta lao tới chửi hai tên gian phu dâm phụ, giữ chốn này mà còn không biết xấu hổ kia..
Anh buông em ra Chu Tư cố kéo tay ra, anh cô giữ quá chặt
Chu Tề Bình kéo Chu Tư đến trước mặt Tưởng Khởi : Tôi xin lỗi, là do tôi không biết quản em gái, xin anh rộng lòng bỏ qua hắn cúi đầu rất thành ý.
Mọi người : Gì ...gì thế này... Đó chẳng phải Chu thiếu gia sao ?
Người này phải như thế nào mà cả Chu Tề Bình cũng phải nhường nhịn.
Chu Tư thấy anh trai mình như thế, cô cũng hơi hốt hoảng...
Tưởng Thục Tưởng Bình nhanh chóng đi vào, họ cũng chưa hiểu rõ vấn đề gì, đi lại đứng cạnh bên Tưởng Khởi.
Tưởng Thục tính tình điềm đạm gặp Cố Minh Châu chỉ mĩm cười chào một cái.
Tưởng Bình tính tình thân thiện hơn , gặp Cố Minh Châu khá nhiều lần, cũng nghe mẹ hắn dặn dò rất kỹ, biết cô là hồng nhan tri kỹ bên cạnh Tưởng Khởi.. Liền vui vẻ chào hỏi :
Em dâu..!! Có chuyện gì thế ? Hắn gọi như thế thật sự làm Tưởng Khởi bên cạnh rất hài lòng..
Tưởng Bình đắc ý, vuốt lông em trai thành công...
Cố Minh Châu nghe tiếng em dâu hơi sửng người, đúng là tiếng lành đồn nhanh mà. Chuyện của cô và Tưởng Khởi chắc ai cũng biết hết cả rồi. Phải tìm một ngày ra mắt trưởng bối thôi.
Có người nói em bao nuôi A Khởi.. Có chóng lưng rồi, oanh tạc thôi, bùng nổ thôi...
Lời vừa dứt Tưởng Bình nghe xong cười như muốn lăn lộn, Tưởng Thục cũng cố nhịn cười .
Tưởng Bình lại nói : Em dâu ..!!! Không ngờ em có thể bao nuôi cả CHỦ TỊCH TƯỞNG THỊ của chúng ta.. Em quả thật làm anh mở rộng tầm mắt
Chỉ một câu thôi, thế giới ngã nghiêng, xung quanh mọi người chấn động kịch liệt
Danh Sách Chương: