• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vừa mới đến cửa Chiêu Hoa đã nghe lén được Hoài Phong đang nói chuyện với Uyển Thanh.

" Uyển Nhi, lần này ta lại làm thêm nhiều hoa rất đẹp nàng nhìn xem có thích không".

" Hoa đẹp thì có ích gì chứ, tất cả cũng chỉ là ảo ảnh không mùi không vị, nếu được ngài cho ta một bông hoa thật được không".

Chiêu Hoa vào bọn họ liền im lặng không nói về chuyện hoa cỏ nữa.

Cuối cùng thì Chiêu Hoa cũng hiểu tại sao một tên nam nhân lại tạo đầy ảo ảnh hoa trong phủ như vậy.

Thì ra là vì cô nương mà hắn thích là một con bướm tu thành người nên hắn mới tạo ra nhiều ảo ảnh hoa như vậy.

Nhưng mà cô ta cũng nói đúng ảo ảnh đẹp thì có tác dụng gì chứ bướm rõ ràng vẫn là thích mật hoa ngọt ngào thơm ngát hơn.

Chiêu Hoa thầm nghĩ có chút nể phục tên này, dù có chút tàn độc nhưng lại là một người sống tình cảm.

Bên trong gian chính Hoài Phong ngồi chễm chệ trên cái ghế lớn.


Tên này đúng là khoa trương ai chẳng biết hắn là Vương Gia nhưng có nhất thiết phải làm cái ghế to như vậy không.

Còn sợ không ai biết hắn là con Hắc Long hay sao khắc hai con rồng to như vậy trên ghế làm gì chứ.

Chiêu Hoa thầm nghĩ tên này đúng là bệnh ho4n luôn thích thể hiện uy quyền của mình còn hơn cả Vương Hậu.

Chiêu Hoa nghĩ như vậy cũng không sai vì Hoài Phong đúng là dành cả đời của mình chỉ để chứng minh cho cha của hắn thấy hắn không phải là một kẻ vô dụng.

Đến việc tấn công Nhân Tộc cũng chỉ là muốn có quyền lực trong tay để cho cha hắn thấy đứa con trai mà ông ta hất hủi chối bỏ có thể thành công như thế nào.

Xét về điểm này Hoài Phong đáng thương hơn là đáng trách.

Uyển Thanh đứng bên cạnh ghế ánh mắt nhìn về xa xăm như đang nghĩ gì đó.

Hoài Phong chẳng thèm nhìn cái người mới đi vào đang đứng giữa sảnh lấy một cái chỉ chăm chú nhìn vị cô nương bên cạnh.

Ánh mắt của hắn tình không thể tả, ngọt ngào vô cùng, hận không thể ôm vị cô nương bên cạnh vào lòng.

Chiêu Hoa lên tiếng phá tan bầu không khí ngọt lịm mà Hoài Phong tạo ra.

" Các người mau đưa ta trở về Nhân Tộc đi, ta không muốn ở đây, cũng không muốn ở đây làm phiền các nguồn lực".

" Cô là bị điếc hay bị ngu, Thái Tử đã nói với cô rồi, Kết giới đã bị cấm không ai được phép qua lại trừ khi có lệnh của Vương Hậu, là cô chọc giận người, tự triệt đường quay về của mình ".

.

Đam Mỹ Hài
Uyển Thanh đúng là xinh đẹp nhưng cái miệng này thực sự cay độc quá đi nói ra lời nào là muốn cứa cổ người ta từ đó.

Hoài Phong nhìn cô nương dịu dàng của mình xù lông như sắp muốn đánh nhau với người ta như vậy liền thấy buồn cười, nhưng hắn không dám cười lớn chỉ khịt một cái sau đó lại giả vờ nghiêm nghị thật ra trong lòng đang cười rất sảng khoái.


" Ta!.

ta! là ta muốn sang đây hay sao!.

cái chỗ này của các người đâu đâu cũng là sát nhân ta mới không thèm ở đây ".

" Được vậy cô ra ngoài đi, ta xem cô sống được bao lâu ở ngoài đó ".

" Ta!.

ta ".

Chiêu Hoa nghĩ lại cái cảnh đáng sợ lúc nãy thực sự nếu Uyển Thanh không xuất hiện kịp thời thì bản thân cô bị cái bọn kia xé xác thành máy khúc cũng không biết được.

Nghĩ thôi Chiêu Hoa đã thấy sợ chứ đừng nói là giờ cô bị bọn họ đuổi ra ngoài kia.

Liền cảm thấy bản thân mình có chút thất thế cô liền im miệng không dám nói thêm lời nào sợ làm phật lòng Uyển Thanh thì chắc chỉ có con đường chết.

Thấy Chiêu Hoa đã nhận ra được vấn đề tình hình bây giờ là ai lợi ai hại nên Uyển Thanh cũng không muốn so đo với cô, dù sao cũng là lệnh của Thái Tử phải bảo vệ cô ta, cũng không thể để cô ta có chuyện gì được.

" Vương Gia còn lại đều do người định đoạt ".


Lúc này Hoài Phong mới lên tiếng.

" Được rồi mau đi theo ta ".

Hắn đi phía trước sau lưng là Uyển Thanh sau cùng là Chiêu Hoa.

Hoài Phong chấp hai tay sau lưng khuôn mặt rất phởn, hắn không ngờ Uyển Thanh còn có mặt đanh đá như vậy thực sự rất đáng yêu.

Uyển Thanh vốn là cung nữ từ nhỏ nên dáng đi vô cùng uyển chuyển, từng hành động cử chỉ vô cùng chuẩn mực dáng đi thực sự rất đẹp.

Chiêu Hoa thì hay rồi rõ ràng là một đại Tiểu Thư vậy mà bộ dạng bây giờ không khác nào một tên ăn mày, giống bang chủ cái bang quá đi.

Bọn họ đi theo Hoài Phong vào một căn phòng, vừa nhìn Chiêu Hoa đã nhận ra đây chính là căn phòng có mật đạo.

Hoài Phong thao tác tay vẫn y như lần trước mật đạo liền mở ra.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK