Mục lục
Tận Thế Đàn Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Gia mơ mơ màng màng cảm thấy cánh tay trái truyền đến đau đớn khó có thể chịu được, không biết cái gì đang không ngừng liếm miệng vết thương của cô, không, không phải liếm, hẳn là tại mút vào và khẽ cắn…. cả người yếu đuối vô lực, từng trận lạnh lẽo trống rỗng, tựa là bị người rút cạn máu vậy. Thân thể giống như bị một tảng đá lớn đè nặng, nặng đến làm cho cô không thở nổi.

Lâm Gia không có cách gì mở mắt ra, theo ý thức thanh tỉnh, cảm giác cánh tay đau đớn dần tăng mạnh, miệng tràn ra tiếng rên rỉ đứt quãng rất nhỏ.

Trên chiếc giường to lớn, một người đàn ông khỏa thân dáng người to lớn, bên hông quấn băng vải đang nằm ở trên người Lâm Gia, đang vùi đầu không ngừng liếm mút máu tươi  đang chảy ra từ miệng vế thương trên cánh tay trái cùa cô.

Nghe được Lâm Gia tiếng rên rỉ, người đàn ông dừng động tác liếm cắn lại, ngẩng đầu. Khuôn mặt anh tuấn đao khắc kề sát những giọt máu, răng nanh và đôi mắt thăm thảm thoáng ẩn hiện ánh đỏ, ánh mắt đông lạnh lộ ra hưng phấn cuồng loạn.

Đau đớn giảm bớt một chút, Lâm Gia dừng rên rỉ thả lỏng người, miễn cưỡng mở mắt. Bởi vì sốt cao làm ảnh hưởng thị giác, cho nên trong khoảng thời gian vừa thanh tỉnh này, cô chỉ có thể nhìn thấy có một bóng người lắc lư ở trước mặt, không thấy rõ được mặt mũi.

Vết thương trên cánh tay trái của Lâm Gia đã được tiêm thuốc nhưng chưa có bôi thuốc và băng bó, người đàn ông phủ trên người cô cẩn thận liếm sạch sẽ vết máu quanh vết thương của cô xong, sau đó mới hơi nâng người lên cúi đầu nhìn cô.

Hắn thấy Lâm Gia nửa mở đôi mắt vô thần, đôi môi không có chút máu, biểu tình có vẻ rất thống khổ, ánh đỏ trong mắt dần dần rút đi.

Người đàn ông từ trên người Lâm Gia lật xuống giường, động tác quá lớn khẽ động đến vết thương trên bụng, mày cực nhanh nhăn lại.

Hắn cầm lấy băng gạc và thuốc bột đặt ở trên bàn bên giường, mở bình thuốc ra rắc thuốc bột lên vết thương dài trên cánh tay Lâm Gia.

Một trận đau nhức đánh úp lại, vết thương như bị lửa nóng thiêu đốt, Lâm Gia cho rằng mình đang thét chói tai, nhưng chỉ nghe được mình đang phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn, cả người khống chế không được kịch liệt run rẩy, trên trán nháy mắt toát mồ hôi lạnh.

Cửa bị người đẩy ra, Pelle vội vàng mà vào: “Roddy, làm sao vậy?”

Roddy Elias khoát tay áo, nheo mắt lại nhìn chằm chằm Lâm Gia, khóe miệng cong lên biên độ quỷ dị, tựa hồ cảm thấy bộ dạng cô thống giãy dụa rất cảnh đẹp ý vui, không hề để ý Pelle đang đi tới.

Pelle ngẩn ra, môi giật giật, nhưng vẫn im lặng.

Mấy phút sau thuốc bột thấm vào da thịt, máu đọng lại, cảm giác nóng cháy sâu sắc dần dần ổn định. Lâm Gia nhắm chặt mắt từng ngụm từng ngụm thở dốc, cả người giống như mới từ trong nước đi ra.

Roddy Elias không chút để ý băng bó cho Lâm Gia, mí mắt vừa nhấc, bỗng nhiên bị vết máu hình hồng mai từ băng gạc chảy ra hấp dẫn, nhất thời ánh mắt dần trở nên giống như sói điên.

Pelle cả kinh, sợ Roddy Elias lại tiếp tục hút máu Lâm Gia, vội vàng nói: “Roddy! Không thể hút máu của cô ấy thêm nữa.”

Roddy Elias liếm khóe miệng, miễn cưỡng khắc chế mình. Hắn lùi lại phía sau nửa bước, tầm mắt từ miệng vết thương Lâm Gia chuyển thành tổng thể, khoảng cách này làm cho hắn thu hết bộ dạng ốm yếu nửa hôn mê của Lâm Gia đập vào mắt, trong cơ thể bỗng nhiên dâng lên một loại mãnh liệt khao khát quen thuộc.

Quần áo trên người Lâm Gia đã sớm không thấy bóng dáng, mồ hôi phủ kín da thịt màu mật ong phiếm ánh nước, đẫy đà trước ngực giống như mật đào no đủ thành thục, hai quả đào nhỏ màu hồng theo hô hấp mà cao thấp phập phồng. Quần quân đội bị xé rách thành từng mảnh nhỏ, lưng quần nghiêng lệch bên hông bằng phẳng gầy gầy, cái rốn khéo léo đọng lại mồ hôi trong suốt, dưới ánh đèn mờ nhạt hạ lóe ra ánh sán nhàn nhạt.

Ở trong mắt Roddy Elias, Lâm Gia giống như nữ thần xinh đẹp chịu khổ trong bức tranh tôn giáo cổ đại, trong thống khổ có một loại gợi cảm cực hạn khác, càng thêm kích thích dục niệm cơ khát của hắn.

Roddy Elias không chuyển mắt nhìn Lâm Gia chằm chằm, màu mắt càng ngày càng u ám, cả người căng thẳng, dưới người rõ ràng nổi lên biến hóa. Pelle liếc nhìn dưới người Roddy Elias, trong mắt xẹt qua một chút vẻ trào phúng. Lại nhìn mắt Lâm Gia, trong mắt toát ra vẻ không đành lòng.

Cô đi qua dựa trên người Roddy Elias, dịu dàng nói: “Cơ thể của cô gái này rất suy yếu, chịu đựng anh không nổi. Không bằng…” Cô sờ soạng ngực mình một chút, cố ý dùng mềm mại cọ xát cánh tay Roddy Elias.

Cơ thể Roddy Elias cứng đờ, đột nhiên xoay người ôm lấy Pelle, miệng bắt lấy môi cô, đầu lưỡi thăm dò đi vào điên cuồng quấy, tay trái nắm cả thắt lưng cô ấn lên người mình, tay phải thô ráp vuốt ve nắm nhéo bộ ngực cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK