• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 71:


Những người ngồi ở đây đều là nhà thiết kế kỳ cựu của Ngô thị, còn vang danh trên thế giới, tất cả điều hết lời khen ngợi thiết kế của Trần Hà Thu.


Sau khi buổi họp sáng kết thúc, có người hỏi chuYến Trân Hà Thu: “Trần Hà Thu tốt nghiệp trường đại học nào vậy? Cho tới bây giờ cũng chưa nghe người trong ngành nói đến có nhân vật lợi hại như Trần Hà Thu đây.”


Trần Hà Thu cũng không che dấu: “Học viện thiết kế thành phố Hà Nội.”


“Là tiến sĩ hay là thạc sĩ?”


“Sinh viên.”


Cái miệng mở to vì ngạc nhiên của người kia có thể nuốt hết mấy quả trứng.


Bận rộn làm việc hết cả buổi sáng, đến thời gian ăn trưa thì Thúy Vân đến.


“Không hổ là Trần Hà Thu mà, rất cho mình thể diện nha.” Hoàng Thúy Vân tiến lên ôm cô thật chặt vào người.


Trần Hà Thu cũng ôm lấy cô: “Cơ hội này là cậu cho mình, mình vẫn chưa kịp nói lời cảm ơn cậu nữa, trưa nay mình muốn mời cậu ăn cơm có được không?”


Hoàng Thúy Vân ranh mãnh cười: “Vậy mình sẽ không khách khí đâu.”


Trần Hà Thu có chút chột dạ sơ túi tiền của mình, cô mới ra tù cũng có tiền để dành gì, hai triệu trên người là do chị Trân ngày đó đưa cho cô để cô dùng trong lúc khẩn cấp, chút tiền này chắc cũng đủ ăn một bữa cơm.


Tải app truyện hola đọc tiếp nhé cả nhà! “Đi thôi, đi ăn mỳ cay đi!”


Trần Hà Thu sửng sốt: “Người giàu có như cậu cũng ăn mỳ cay sao?”


Hoàng Thúy Vân kéo cô đi: “Ai quy định người giàu có không được ăn mỳ cay chứ. Đi thôi đi thôi, cậu đã mời mình thì không được nuốt lời.””


Trần Hà Thu cảm thấy trong lòng rất ấm áp, cô biết, Hoàng Thúy Vân muốn ăn mì cay kỳ thật cũng là vì muốn tiết kiệm tiền cho mình.


“Mình đã nghe cái tên Ngô Nhật Lâm kia nói, cậu không biết đâu, hiện tại toàn bộ ngành xây dựng đều đang bàn luận về cậu, nói cậu là Tôn Ngộ Không tái thế.” Hoàng Thúy Vân bị mỳ cay làm cho nước mắt chảy ròng ròng, miệng không ngừng luyên thuyên.


Trần Hà Thu có chút dở khóc dở cười: “Cái này nói hơi khoa trương rồi, chỉ là vận khí của mình hơi tốt một chút thôi.”


Nhưng cô vẫn lo cho cái dạ dày của Hoàng Thúy Vân không chịu nổi thôi, một Cô hai được nuông chiều từ bé thì làm sao ăn được món cay như thế này, chỉ mới ăn được hai đũa thì Hoàng Thúy Vân đã kéo cô đến một nhà hàng Tây, gọi một món canh nấm, vừa thổi thừa uống liền ba bát canh, khiến cho người phục vụ liếc nhìn không thôi.


Hoàng Thúy Vân hào khí chùi miệng, sau đó gọi thêm mấy món, Trần Hà Thu nhìn túi tiền của mình mà đau lòng không thôi, dựa theo sức ăn của Hoàng Thúy Vân chỉ sợ hai triệu này sẽ không đủ. Nếu bí bách quá chắc phải gọi điện cầu cứu chị Trân quá.


“Mỳ cay khi nảy do cậu trả tiền còn mấy món nhà hàng này thì do mình trả.” Hoàng Thúy Vân gọi phục vụ tới tính tiền, nhanh chóng quẹt thẻ tính tiền, cũng không cho Trần Hà Thu cơ hội nào.


Trần Hà Thu có chút ngượng ngùng: “Chờ lương tháng này có rồi, mình nhất định sẽ mời cậu đi ăn đồ ngon.”


“Mình ăn không nhiều đâu, hiện tại đang giảm béo này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK