• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

">Chương 71: Ba ngày ba đêm (1)

Nguồn: TruyenOnl.com

 

Editor: Chang + Beta: Linh

Chu Liệt và Từ Thụ?

Giữa hai người đàn ông này có liên hệ đặc biệt gì vậy, Giang Ninh thật sự không nghĩ ra.

Mà Từ Thụ đã làm chuyện gì khiến Chu Liệt không thích anh ta vậy, Giang Ninh cũng không nghĩ ra nổi.

Nhưng cô không bỏ cuộc, vẫn không ngừng quay cuồng suy nghĩ trong đầu.

Trong sự mờ mịt.

Một đoạn ký ức làm cho cô xấu hổ đến ngón chân cuộn tròn, bất tri bất giác hiện lên trong đầu cô.

Đó là ba ngày ba đêm mà Giang Ninh muốn quên nhất

…..

Năm đó, Giang Ninh 21 tuổi, Chu Liệt 26 tuổi.

Đây là năm thứ hai bọn họ kết hôn.

Cũng là nửa năm sau khi bọn họ trở thành “Cặp vợ chồng thực sự”.

Đối với đời sống sinh hoạt vợ chồng, chính là làm tình.

Giang Ninh rất thích.

Kiểu tiếp xúc thân thể trần truồng ấy, giữa hai người không có bất kỳ khoảng cách nào…..

Chu Liệt đang ở trong cơ thể cô…

Hơi thở nóng bỏng, ngón tay cũng nóng, lại làm sâu một lần nữa.

Làm cho Giang Ninh cảm nhận được khát vọng của người đàn ông này dành cho cô

Làm cho cô cảm thấy Chu Liệt yêu cần cô.

Hết lần này đến lần khác thuyết phục cô rằng họ là những cặp vợ chồng thực sự.

Hơn nữa Chu Liệt còn rất dịu dàng.

Tần suất quan hệ tình dục của họ không cao, trung bình khoảng hai đêm một tuần, chỉ làm chuyện đó một đêm một lần.

Giang Ninh đối với lên đỉnh trong nháy mắt mãnh liệt sung sướng, vẫn sẽ biểu hiện không biết làm sao, làm cho người ta từ ngón chân đến da đầu ngượng ngùng.

Nhưng sau khi lên đỉnh.

Cả người cô mê man, lại bị Chu Liệt ôm vào trong ngực, vuốt ve hết lần này đến lần khác

Trong dư vị cao trào kia, vừa sung sướng vừa run rẩy, làm cho người ta không ngừng chìm đắm.

Giang Ninh không biết các cặp vợ chồng khác tần suất quan hệ tình dục như thế nào, dù sao cô cũng rất sướng, cũng rất thỏa mãn.

Hẳn là Chu Liệt cũng rất hài lòng đúng không?

Dù sao quyền kiểm soát làm tình vẫn luôn ở trong tay người đàn ông.

Giang Ninh vốn nghĩ như vậy.

Mãi cho đến khi mọi chuyện vỡ lở, cô mới có thể phát hiện lúc trước tuổi trẻ vô tri, buồn cười cỡ nào.

Dục vọng của người đàn ông chỉ đơn giản là một cái hố sâu không đáy!

Giang Ninh nhớ đó vào một ngày tháng 5

Thời tiết dần dần nóng lên, nhưng không có sự nhàm chán của mùa hè,

Sáng sớm hôm đó, A Thanh vội vã đến gặp cô.

“A Ninh, chiều nay muốn mở đại hội động viên dân chúng ở thính phòng thôn, cô nhớ cô và Chu Liệt phải đi tham gia đấy. Tôi nghe bọn họ nói, chức vị Từ thụ đã định ra rồi, Anh ta là phó lãnh đạo bí thư của thôn, đại hội động viên chiều nay chính là anh ta chủ trì.”

“Bởi vì lợi ích kinh tế của thôn chúng ta không được tốt, nói là để cho chúng ta chuyển sang trồng các loại rau khác, buổi chiều mọi người phải đi tham gia, còn có thể nhận hạt giống miễn phí đấy!”

Khi A Thanh nhắc đến miễn phí, đôi mắt cô ấy sáng lên.

Giang Ninh cười nhàn nhạt 

Cô không có hứng thú với hạt giống miễn phí, nhưng chuyện chuyển sang trồng cây khác, đã nghe Chu Liệt nói qua.

Cô bèn ghi nhớ trong lòng, cũng đồng ý với A Thanh.

A Thanh nói: “Vậy thì cứ nói như vậy là được rồi, buổi chiều tôi đến tìm cô, chúng ta đi sớm một chút dể chiếm một vị trí tốt. ”

Nói xong.

A Thanh đột nhiên nháy mắt với Giang Ninh, trong nụ cười ẩn giấu trêu chọc.

Giang Ninh theo ánh mắt của cô ấy quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau các cô không biết từ lúc nào có thêm một người.

Chu Liệt đã trở về

Trong tay anh mang theo một cái giỏ trúc, trên người mang theo một ít bùn đất, như thể anh vừa từ dưới ruộng trở về.

“Tôi cũng không quấy rầy hai vợ chồng son mấy người nữa, buổi chiều tôi lại đến tìm cô nhá”

A Thanh cười bỏ chạy.

Khi đó da mặt Giang Ninh có chút mỏng, bị trêu chọc vài lần, trên mặt rầu rĩ đỏ lên.

Cô mơ hồ cảm giác được Chu Liệt đang mất hứng.

Mặt trầm xuống. Đôi mắt khẽ tối.

Giang Ninh còn chưa kịp đặt câu hỏi, Chu Liệt đã đi vào sân.

Anh rửa tay bên cạnh ống nước, lại đưa giỏ tre trong tay cho Giang Ninh

Giọng nói người đàn ông trầm thấp, “Cho em đấy.” 

Giang Ninh nhận lấy, có chút nặng.

Trên giỏ trúc phủ một tấm vải trắng, cô tò mò mở ra nhìn một cái.

Bên trong là một giỏ dâu tây đỏ tươi.

Giang Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc “Dâu tây? Làm sao có dâu tây vào lúc này vậy?’’ 

Chu Liệt nhướng mày, “Giống mới đấy, em ăn thử xem. ”

Anh đã dành nửa năm để chọn giống, rồi làm nhà kho lớn, điều chỉnh hệ thống kiểm soát nhiệt độ và nước, từ cây giống đến kết quả, tất cả đều tự mình làm.

Bây giờ đợt trái cây đầu tiên, anh hái quả vừa to vừa ngon nhất, trước tiên đưa cho Giang Ninh.

Để cô ăn miếng đầu tiên

Tất cả những việc vất vả từ trong miệng người đàn ông, lại chỉ là mấy chữ nhẹ nhàng mà thôi.

Giang Ninh nhìn những quả dâu tây ướt át tươi đẹp, đã sớm thèm rồi.

Cắn một miếng.

Đầy nước trái cây, nở trên vị giác của miệng.

Ngọt ngào mang theo một chút chua.

Giang Ninh kìm lòng không được nheo mắt lại, liên tục gật đầu, “Ăn rất ngon. ”

Chu Liệt nhìn đôi môi mềm mại khép lại.

Nước ép màu đỏ của dâu tây, dính một lớp mỏng.

Yết hầu người đàn ông chuyển động, lại nói, “Ăn thêm vài miếng nữa đi em, tất cả đều dành cho em hết đấy ”

 

------oOo------

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK