- Chuyện này là như thế nào? - Tiêu Gia Huy tức giận.
Lâm Phạm Nhạc ngồi một bên nhìn qua. Tiêu Chí Hào chỉ đưa theo Tiêu Gia Huy tới đây thôi. Có lẽ không tiện đưa người khác nhưng hẳn đã báo tin rồi.
- Ba, mẹ có lẽ chỉ là quên mất thôi. - Tiêu Chí Hào thay Y Lạc biện hộ.
- Tôi nghe nói Tiêu phu nhân đưa A Nhạc đi mua đồ. - Lâm Phạm Nhạc ngồi một bên đổ thêm dầu vào lửa - Vậy mà để quên con bé sao?
- Chuyện này...
Lâm Phạm Nhạc cười nhạt một tiếng. Cô mân mê vòng cổ của mình.
- Hơn nữa, trung tâm thương mại có nhà xe ở dưới tầng hầm, không biết tại sao Tiêu phu nhân lại đỗ xe ở khu đỗ xe ngoài trời như vậy? Khu đỗ xe đó cách trung tâm thương mại một khoảng không ít đấy. Không lẽ Tiêu phu nhân lại ngại phải trả tiền giữ xe sao?
Giọng điệu trào phúng của Lâm Phạm Nhạc khiến sắc mặt Tiêu Gia Huy và Y Lạc tối sầm.
- Cô Lâm, lời này của cô là có ý gì?
Có tiếng chuông điện thoại.
Lâm Phạm Nhạc chậm rãi lấy điện thoại trong túi ra. Cô không nghe điện thoại ngay, mà nhún vai trả lời Tiêu Gia Huy trước:
- Tôi chỉ thắc mắc vậy thôi, ý của tôi ngài muốn hiểu sao cũng được.
Sắc mặt Tiêu Gia Huy trầm xuống, bộ dáng đã rất tức giận. Y Lạc siết chặt tay không nói gì. Tiêu Chí Hào lúng túng ngồi vào hàng ghế đối diện. Lâm Phạm Nhạc cười trào phúng, nghe điện thoại.
- Cô đang ở đâu đấy?
Là điện thoại của Lâm Phạm Hoàng. Lâm Phạm Nhạc nghĩ hẳn là không nên cho Lâm Phạm Hoàng biết, nếu không để cho cậu ta online chế độ cuồng chị gái thì phiền phức lắm. Dù sao nhìn cái vẻ thờ ơ bỏ đi của Tử Huyết là biết Tiêu Phạm Nhạc không chết rồi. Tiêu Phạm Nhạc mà chết thì Tử Huyết nhất định sẽ ở lại để nhìn xem cô chết thì trông ra làm sao.
- Có chuyện gì vậy?
- Không có gì. Tôi nấu bữa trưa rồi, mà muộn thế này không thấy cô về.
Lâm Phạm Hoàng không gọi Lâm Phạm Nhạc là chị. Tuổi tác thật của Lâm Phạm Nhạc ngang chừng tuổi anh. Từ lúc cô thay thế người chị thật của anh thì anh vẫn hay qua nhà. Chỉ là để đảm bảo cô không làm gì đồ thuộc vòng tài sản của chị gái anh thôi, dù tài sản này chân chính thì là của Lâm Phạm Nhạc rồi.
- Được rồi, về ngay đây.
Lâm Phạm Nhạc tắt điện thoại cất vào túi xách. Cô cầm túi xách đứng dậy.
- Tiêu chủ tịch, Tiêu phu nhân, tôi xin phép rời đi trước.
Lâm Phạm Nhạc hơi cúi đầu xem như chào. Tiêu Gia Huy gật đầu đáp lại.
- Cô Lâm, hôm nay thật cảm ơn cô.
- Không có gì, chỉ là tình cờ thôi. - Tình cờ mới là lạ đó.
Lâm Phạm Nhạc chưa có lập tức rời đi. Cô nhìn thấy ánh mắt của Y Lạc, nhưng chỉ cười nhạt không nói. Cô quay qua Tiêu Chí Hào, bước tới gần.
- Chuyện nhà cậu tôi không tiện xen vào, nhưng A Nhạc chỉ là một đứa trẻ mười một tuổi thôi.
Tiêu Chí Hào ngẩng đầu nhìn Lâm Phạm Nhạc. Lâm Phạm Nhạc không để anh ta nói gì, vẫy tay rồi rời đi.
Tiêu Chí Hào thở dài. Anh biết mẹ anh vẫn coi không vừa mắt cô em gái cùng cha khác mẹ của anh. Anh cũng biết tai nạn giao thông xảy ra trước kia là sản phẩm do mẹ anh sắp đặt sẵn. Anh biết thế, nhưng không dám thừa nhận mẹ mình là loại người như vậy nên đến tận bây giờ vẫn còn im lặng không nói gì. Có điều lần này thật sự là quá lộ liễu rồi. Chắc hẳn không chỉ có anh, còn có người nhận ra nhưng không lên tiếng. Chỉ là mẹ anh không biết rằng điều bà vốn cho rằng mình che giấu rất kín thật ra đã có người ngờ tới.
Lâm Phạm Nhạc lái xe quay trở về nhà. Vòng cổ đá quý của cô hơi lóe sáng.
[Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn, nhận được điểm kinh nghiệm. Thông tin của ký chủ đang được cập nhật.
Tên: Lâm Phạm Nhạc
Danh hiệu: Thực tập sinh (Đang sử dụng), Sát thủ (hiệu ứng Dọa nạt), Người mới, Tội đồ (hiệu ứng Đột phá), Vũ công, Diễn viên
Giới tính: nữ
Tuổi: 29
HP: 2000/2800 (Tự động phục hồi: 50/1 giờ)
Lực sát thương: 50
Lực phòng thủ: 30
Mana: 300/300
Kỹ năng: Né tránh cấp 15, Thông thái cấp 28, Tăng tốc cấp 29, Cấm kỵ cấp 1, Thành thục cấp 2, Liên lạc cấp 100, Khéo tay cấp 9, Phục hồi cấp 30, Kháng nhiệt cấp 8, Mắt quỷ cấp 15, Lừa gạt cấp 50, Dịch chuyển cấp 7.
Vật phẩm: Thuốc hồi HP cao cấp, 10 điểm may mắn, đạo cụ ánh sáng, gói tình huống, vật dụng cải trang bất kỳ, thuốc hồi mana
Trang bị: Dao Gió, Mắt Mèo, Khuyết
Điểm trưởng thành: 846
Kinh nghiệm: 30/10000
Cấp độ: 46
Thông tin của ký chủ sẽ được cập nhật thêm]
Lâm Phạm Nhạc thở dài.
- Bao giờ thì có thể rời đi?
[Sắp rồi]
- Có cảm thấy tôi hơi vội rồi không?
[Không. Hệ thống sẽ theo quyết định của ký chủ mà ra nhiệm vụ]
Lâm Phạm Nhạc rẽ hướng xe, về tới nhà.