Buổi lễ của trường cũng ngày càng đến gần hơn, Thẩm Nhất Đang mỗi ngày đều cố gắng luyện tập rất nhiều, cô cùng bạn đồng hành của mình là Lôi Minh Vũ được coi là cặp đôi sáng nhất và lộng lẫy nhất của trường, vốn dĩ ban đầu định là sẽ diễn một mình nhưng bài múa cần có sự hỗ trợ của người bạn nam nên Thẩm Nhất Đang đành để Cao Dĩ Huyên chọn lựa người phù hợp, ngoài Lôi Minh Vũ của lớp ra thì còn có Lãnh Thiên Sơ là người thích hợp nhất.
Mà Thẩm Nhất Đang và anh lại không được hòa thuận cũng như Lục Kỳ nên đành phải chọn đại Lôi Minh Vũ.
Hôm nay là bữa luyện tập đầu tiên của cô và người bạn khác giới Lôi Minh Vũ, khi nghe bản thân được lựa chọn cho vở diễn Thiên Nga Đen cùng Thẩm Nhất Đang thì cậu vừa mừng vừa lo, bởi tính tình khó khăn lại cọc tính của Thẩm Nhất Đang nếu như có chuyện gì thì nhất định cô sẽ không bỏ qua, đó là lý do các nam sinh tuy thích nhưng chỉ đứng từ xa ngắm nhìn chẳng dám lại gần cô.
Mặc dù vậy cậu cũng làm khá tốt, phối hợp với cô cũng rất ăn ý, có điều Lãnh Thiên Sơ không hề thích điều đó, hay tin cô loại mình và chọn bạn nhảy khác thì trong lòng Lãnh Thiên Sơ vô cùng tức giận.
“Cậu có vẻ run sợ? Cậu sợ tôi sao?”
Thấy trong lúc nhảy Lôi Minh Vũ có vẻ không tập trung, bàn tay thể hiện rõ sự run rẩy khi chạm vào người của Thẩm Nhất Đang.
“Không có, chỉ là tôi bị ớn lạnh chút thôi, không hiểu sao cứ cảm giác như ai đó đang nhìn về phía chúng ta với ánh mắt lạnh lẽo lắm.”
Lôi Minh Vũ trầm giọng nói, lúc này Thẩm Nhất Đang mới dừng lại sau đó đưa mắt nhìn về phía cánh cửa thì thấy Lịch Bắc Dạ đang đứng ở đó, cô không hiểu sao anh ta lại đến đây nữa, bên cạnh còn có Lãnh Thiên Sơ, cả hai đều dùng ánh mắt sắc lạnh đó nhìn về phía cô và Lôi Minh Vũ, không hiểu sao cô cũng cảm thấy có chút lo ngại khi thấy họ đứng ở đây.
“Cứ như sắp có chiến tranh xảy ra vậy, thôi cậu nghỉ ngơi chút đi, tôi cũng mệt rồi.”
Thẩm Nhất Đang ngồi xuống rồi uống một ngụm nước, Lãnh Thiên Sơ nhân lúc cô nghỉ ngơi thì đi vào mang hộp bánh đến cho cô, còn Lịch Bắc Dạ đứng bên ngoài nói chuyện gì đó với thầy hiệu trưởng, cô không để tâm đến Lãnh Thiên Sơ mà hướng mắt nhìn theo Lịch Bắc Dạ với vẻ e dè.
“Nhất Đang.”
Thấy cô thẫn thờ thì Lãnh Thiên Sơ liền hỏi cô, nhưng cô vẫn bày ra vẻ không quan tâm rồi đứng bật dậy đi tới chỗ của Lịch Bắc Dạ, cảm giác bị cô làm lơ thật là nhục nhã làm sao? Lục Kỳ chứng kiến được cảnh đó liền đi tới ngồi xuống bên cạnh khẽ vỗ vai anh một cái.
“Ngoài em ra thì chẳng ai yêu anh thật lòng đâu, anh thấy đấy cô ta cũng chỉ lợi dụng anh rồi đá anh đi như một con chó đấy thôi.”
Lãnh Thiên Sơ quay đầu lại trừng mắt rồi gằn giọng với Lục Kỳ.
“Cô im cái miệng lại đi!”
Lục Kỳ cười mỉm đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve ngực của Lãnh Thiên Sơ giọng chế giễu.
“Dù em có bị anh lợi dụng thật nhưng anh không nghĩ bản thân anh lúc đó cũng có cảm giác với em sao? là cảm xúc thật đấy, căn bản tình yêu chẳng thắng nổi tình dục đâu.”
“Cút ngay trước khi tôi nóng giận.”
Lãnh Thiên Sơ đưa tay nắm lấy cổ tay của Lục Kỳ bóp chặt làm cô ta khẽ nhăn mặt một cái, mặc dù vậy Lục Kỳ vẫn gượng người bày ra vẻ yêu nghiệt cười lớn.
“Anh sẽ hối hận đấy, sớm thôi anh sẽ quay lại van xin em, tới lúc đó em sẽ không nhẹ nhàng với anh đâu cưng.”
Lãnh Thiên Sơ hất mạnh Lục Kỳ ra, cô ta đứng dậy dậm chân mạnh một cái, biết trước như vậy cô đã mang thứ bùa chú của mẹ theo để hành động rồi, nhưng mà không sao vẫn còn dài mà.
“Để xem anh ngoan cố tới đâu.”
Thẩm Nhất Đang lúc này chạy theo Lịch Bắc Dạ ra tới cầu thang, sau khi anh nói chuyện gì đó với hiệu trưởng xong thì cũng nhanh chóng rời đi, mà cái ánh mắt đó là như thế nào vậy nhỉ? Cứ như sắp bị xử tử đến nơi.
“Tìm tôi sao?”
Lịch Bắc Dạ từ phía sau lưng cô cất giọng, Thẩm Nhất Đang giật mình đứng khựng lại sau đó quay đầu nhìn về phía anh, Lịch Bắc Dạ đi tới lôi cô đi tới góc tường làm cô giật cả mình, trông anh ta có vẻ hơi lạ hơn so với thường ngày.
“Anh làm gì vậy, đi ra ngoài nói chuyện không được sao mà phải lén lút như vậy?”
“Làm chuyện xấu thì sao có thể làm ở ngoài được.”
Lịch Bắc Dạ nói xong liền đưa tay chạm vào eo cô làm cô giật người một cái, hai mắt chớp chớp không hiểu anh định bày trò gì, cô đưa tay đẩy anh ra thì đột nhiên nghe tiếng nói chuyện của đám người nào đó, sao lúc nào cũng ngay lúc này hết vậy, cô đưa tay kéo Lịch Bắc Dạ sát vào tường tay còn lại bịt miệng anh, vốn dĩ ngay từ đầu anh chủ động mà bây giờ lại thành bị động mất rồi.
“Im đi, muốn cho họ biết quan hệ tôi với anh sao?”
“Cần gì phải giấu.”
Lịch Bắc Dạ cố ý nói lớn thì liền bị Thẩm Nhất Đang che miệng anh lại, cô vuốt ngực thở phào khi mọi người đi hết rồi lúc này Lịch Bắc Dạ liền đẩy cô ra rồi phủi người một cái, vẫn vẻ mặt khinh thường người ta như vậy.
“Có chồng rồi vẫn còn thân mật với người khác quá nhỉ?”
Anh cố ý chế giễu cô một câu, Thẩm Nhất Đang vểnh môi phì cười một cái.
“Thì sao? chẳng phải anh đang ghen đó chứ, dù sao chúng ta cũng thỏa thuận anh để tôi tự do rồi mà, sao vậy? yêu tôi rồi sao?”
Thẩm Nhất Đang đưa tay che miệng cười, anh đảo mắt lên trên tay vò đầu một cái khi nghe cô nói câu đó, đúng là biết cách ảo tưởng ghê.
“Mơ à? chỉ là sợ người ta đánh giá cô rồi lây qua tôi thôi.”
“Anh biện minh vừa thôi, yêu tôi thì nói tôi sẽ...!không cho cơ hội đâu, vì anh không có cửa nói chung là bít cửa đó!”
Thẩm Nhất Đang cười lớn khinh bỉ anh một câu rồi nhanh chóng rời đi, Lịch Bắc Dạ đứng thờ người ra đôi môi và lông mày anh giật giật mấy cái, anh đang bị cô khinh thường đấy ư? Còn dùng cái giọng điệu đó nữa nữa, đúng là đáng ghét thật..
Danh Sách Chương: