Công tử hoàn khố thích đùa giỡn nữ tử có khố người nhưng tuyệt không có người giống Thuật Liêt.
Dáng dấp Thuật Liệt rất tuấn mĩ mặc dù cao lớn thô kệch, ngũ quan khác hẳn nam tử trung nguyên, nhưng vì có huyết thống mẫu tộc nên không tạo cảm giác bừa bãi giống như người Bắc Cốt. hắn nhìn rất oai hùng đứng đắn, nhưng Minh Lạc khẳng định hắn là cố ý, hắn thích trong lúc lơ đãng trêu trọc người khác.
Nam nhân như vậy, nếu là ở trungg nguyên sẽ mang tới tai họa cho vô số thiếu nữ nhà lành.
Ước chừng vì chuyện của Vân na mà Minh Lạc có chút ghét hắn.
hắn nói Vân Na không phải người trong lòng hắn, vậy hắn đuổi theo Vân Na làm gì? Vạn nhất Vân Na thích hắn thì làm sao? Đương nhiên với loại người như bọn hắn, sự thương tâm của một nữ tử chỉ là chuyện nhỏ.
Minh Lạc có chút lãnh đạm nói” a, thích nghi với hoàn cảnh, vậy mục đích của nhị vương tử là gì, vì lợi ích gì, định bày kế gì?”
Thuật Liệt cảm giác được sự lãnh đạm của Minh Lạc, nghe nàng nói như vậy, liền đại khái đoán được vì sao nàng không vui.
hắn cười khẽ một tiếng, nói “ vương phi nương nương, người không cần bênh vực kẻ yếu- vân na, nàng ta cũng là vô ý với ta, cái này không phải người biết rõ nhất sao?”
Minh Lạc hừ nhẹ trong lòng, nhìn hắn không nói.
Thuật Liệt có chút bất đắc dĩ nói “ ta muốn thoát thân khỏi Vân châu cũng không dễ dàng, mượn Vân Na thoát thân là đề nghị của đại công tử Hồ tộc- Vân Hạo, nghĩ đến chắc Túc vương điện hạ cũng biết, nếu không hắn sẽ không đột nhiên dừng lại ở Ly châu, còn đặc biệt đến sơn trại Hồ tộc.”
Đầu óc Minh Lạc nhanh chóng lưu chuyển, nghĩ đến những chuyện về vương thất Bắc Cốt mà Triệu Thành đã kể.
Ý của vị nhị vương tử này là, hắn cùng đại công tử Vân Hạo thương nghị, mượn cớ theo đuổi Vân Na để từ Vân châu đến Ly châu- việc này nói không chừng Vân Na cũng biết, mục đích là vì gặp Triệu Thành.
Mà Triệu Thành từng nói Vân Hạo từng là thuộc cấp của hắn mấy năm, sau đó Triệu Thành đặc biệt dừng lại Ly châu, lại đến sơn trại Hồ tộc.
Mà lúc này đại vương tử Bắc Cốt- Thuật Xích còn đang ở Vân châu chờ hòa đàm với Triệu Thành.
Minh Lạc quay đầu nhìn thoáng qua Triệu Thành đang nói chuyện với thủ lĩnh Hồ tộc, dường như phát giác ánh mắt của Minh Lạc, Triệu Thành nhìn qua, thần sắc không thay đổi- xưa nay phần lớn thời gian hắn đều có vẻ mặt này.
Minh Lạc cảm giác có điểm là lạ.
Nàng quay đầu lại nói với Thuật Liệt: “ đã như vậy nhị vương tử nên trực tiếp nói chuyện với vương gia là được, vì sao lại tìm ta trước?”
Thuật Liệt cười nói “ ta cầu kiến Túc vương đã không dễ, mong hắn hợp tác càng không dễ. ta và vương phi lại có quan hệ, trước cầu được vương phi nương nương ủng hộ thì việc này có thể nắm chắc. như thế vì sao ta lại không tới cầu vương phi nương nương trước?”
Khóe miệng Minh Lạc giật giật, nàng nói “ sự tình hai nước không thể coi thường, không nói đến quan hệ thân thích của chúng ta chưa rõ ràng, cho dù có, việc công của vương gia, ta sẽ không nhúng tay.”
Thuật Liệt cười cười, nói “ vương phi nương nương cứ coi như ta tới tìm nương nương nói chuyện xưa là được.”
“ ngoại tổ mẫu của ta xuất thân từ thế gia huân quý ở kinh thành, nhưng lúc người còn trẻ bị buộc rời xa quê hương, cả đời không thể về cố thổ, đây là chuyện tiếc nuối cả đời của người. trước khi người lâm chung từng dặn ta, hi vọng ta có thể đưa tro cốt của người về ĐẠi Ngụy, táng ở Đại Ngụy. người biết tro cốt của người không thể vào mộ phần của Lương gia, cho nên người nói chỉ cần an táng xa xa ở một bên là tốt rồi.”
Tốt hơn là an táng ở nơi đất khách quê người, làm mộ phần cô hồn dã quỷ.
Quả nhiên là Vân Hoa quận chúa sao? Trong lòng Minh Lạc sinh ra một cỗ rầu rĩ, nàng vậy mà có thể cảm nhận được tâm trạng của vân Hoa quận chúa.
Trong ngày đại hôn của nàng, ở tân phòng nghe lão thái phi của Quả quận vương nói về Vân Hoa quận chúa, trong lòng nàng đã sinh hiếu kì, về sau nàng cố ý tìm ngoại tổ mẫu- Dung lão phu nhân, lấy cớ phải đi Bắc Địa nên muốn tìm hiểu về quan hệ Bắc Cốt và Đại Ngụy, để nghe chuyện của Vân Hoa quận chúa.
Ngoại tổ mẫu nói với nàng, người Vân Hoa quận chúa thích là tam hoàng tử bị Kiền Hoài thái tử độc chết, hôn phu bị người giết, còn bị ép cưới làm tiểu thiếp, đó là chuyện người thường không thể nhịn, tất cả mọi người còn muốn đem chuyện huynh đệ tương tàn của Kiền hoài thái tử và tam hoàng tử đổ lên người nàng, nói nàng câu dẫn Kiền Hoài thái tử.
Diên Văn đế, hoàng hậu, mẫu phi của tam hoàng tử, còn có thái tử phi của Kiền Hoài thái tử, những người đó đều hận nàng, lúc đó nàng còn ở Đại Ngụy thì sẽ không có chốn dung thân.
Nếu thật sự gả cho Kiền Hoài thái tử làm lương viện, Diên Văn đế có thể tạm thời theo ý Kiền Hoài thái tử, nhưng Diên Văn đế hận nàng như vậy nhất định sẽ âm thầm lấy mạng nàng – chỉ sợ không chỉ có mạng của nàng mà còn của cả gia tộc
Cho nên lúc đó đại vương tử Bắc Cốt coi trọng nàng, nàng được phong làm quận chúa đuổi đi hòa thân, ngược lại có thể là hi vọng sống của nàng.
Có thể cuối cùng đường sinh cơ này cũng bị Kiến Hoài thái tử chặt đứt.
Cuối cùng vân Hoa quận chúa mất tích, Kiền Hoài thái tử chiển tử, Diên Văn đế và hoàng hậu giận chó đánh mèo Lương gia, mấy năm sau phụ thân của Vân Hoa quận chúa cáo lão hồi hương, gia tộc triệt để xuống dốc. cũng may Dung gia không phải bợ đỡ người khác, cho nên không vì thế mà ghét bỏ ngoại tổ mẫu Minh Lạc, cho nên bà mới bình an.
Thuật Liệt nhìn biểu cảm của Minh Lạc, nói : “ nương nương biết chuyện của ngoại tổ mẫu ta.”
Cái này cũng không cần dối gạt nên Minh Lạc nhẹ gật đầu.có lẽ vì tướng mạo của Thuật Liệt mà Minh Lạc không có suy nghĩ hắn lừa gạt mình- hắn căn bản không cần phải lừa gạt mình, loại chuyện này chỉ cần Triệu Thành nhúng tay tra sẽ tra ra.
Minh Lạc nhìn hắn, chờ hắn nói tiếp- nàng sẽ không ngây thơ nghĩ rằng hắn muốn ôn chuyện với nàng.
Quả nhiên Thuật Liệt cười nói: “ lần này phụ vương ta dự định liên hôn với Đại Ngụy, hắn mang muội muội Ngân Sương của ta đến, đại ca ta cũng tìm được hai mỹ nhân, phụ vương ta hi vọng gả Ngân Sương cho Túc vương, nhưng ý tưởng của hắn chắc không thực hiện được.”
“ Nhưng Ngân Sương nhất định phải đến Đại Ngụy. từ xưa đến nay nữ tử đi hòa thân sao có thể có kết cục tốt, ta hi vọng nếu có thể xin nương nương nể một tia duyên cũ mà trông nom nàng giúp nàng tìm được một phu tế tốt.”
“ ngươi nói mẫu thân ngươi dù sinh ở Bắc Cốt nhưng kì thật là người ĐẠi Ngụy, vậy phụ thân nàng là ai?” Minh lạc nhìn Thuật Liệt hỏi.
“ Kiền Hoài thái tử”
***
Minh Lạc và Triệu Thành ở lại Hồ tộc một đêm.
Đêm đó Triệu Thành nhìn Minh Lạc nhưng Minh Lạc lại chỉ lo vuốt ve đống lễ vật mà Vân Na đưa cho nàng, là đồ chơi tinh xảo của Hồ tộc,y phục và trang sức của Hồ tộc, nam nữ đều có.
Minh Lạc chết sống không nói, cuối cùng Triệu Thành thỏa hiệp hỏi: “ hắn nói gì với nàng?”
Minh Lạc nhíu mày, nói “ không phải vương gia không thèm để ý sao?”
“ Nàng muốn xem thử ta để ý bao nhiêu sao?” Triệu Thành lạnh lùng nói.
hắn không muốn quá mức trói buộc nàng, ngược lại nàng còn bày thái độ
Minh lạc nghĩ đến hậu quả bị hắn ‘ để ý”, lập tức thỏa hiệp, nàng bước đến ôm cánh tay hắn, cười nói: “ còn có thể nói gì, nói tới nói lui đều là vì chàng. Lần này vị công chúa Bắc Cốt vương đưa tới hòa thân là muội muội ruột của nhị vương tử- Ngân Sương công chúa, hắn hi vọng sau khi Ngân Sương vào Túc vương phủ, thiếp nể mặt tình cảm với ngoại tổ mẫu hắn, thiện đãi Ngân Sương công chúa.”
Triệu Thành nhíu mày, nói: "Ta không sẽ lấy nàng."
hắn liếc nhìn một đống lễ vật Vân Na đưa tới trên bàn, sâu kín nói : “ ta thấy chuyến đi Bắc Địa này, ta không mang trắc phi, thứ phi về, nhưng sợ là vương phi sẽ mang theo một đống nữ tử trở về.”
Minh Lạc cười nói: “ Loại dấm này chàng mà cũng ăn.nhưng mà vương gia, chàng biết nhị vương tử xảy ra chuyện gì không?vì sao hắn lại muốn gặp chàng trước khi chàng đến Vân châu? Ngô, nếu là cơ mật quân sự, cũng có thể không nói.”
Triệu Thành nhìn nàng chậm rãi nói : “ mẫu thân của Thuật Liệt giống Vân Hoa quận chúa. Bắc Cốt vương vì nguyên nhân phụ thân và mẹ đẻ hắn nên chán ghét Vân Hoa quận chúa, trong một lần xuất chinh ngẫu nhiên thấy mẫu thân Thuật Liệt, liền ép cưới nàng làm phi, nhưng cưới xong lại chẳng quan tâm, mấy năm sau nàng bị phi tử khác hành hạ đến chết, khi đó Thuật Liệt mới bảy, tám tuổi. Thuật Liệt và muội muội vì có huyết thống người Hán, nên ở vương thất Bắc Cốt bị người khinh thường, Bắc CỐt vương cũng chưa từng che chở bọn hắn một chút. Thuật Liệt vốn hận Bắc Cốt vương thấu xương. Lần này hòa thân Bắc Cốt vương nghe người khác đề nghị, khăng khăng muốn đem muội muội của Thuật Liệt đến Đại Ngụy hòa thân, cho nên Thuật Liệt hi vọng hợp tác với ta, giết Bắc Cốt vương, giúp hắn thượng vị.”
Mà thứ Triệu Thành muốn là thực lực Bắc Cốt bị suy yếu,một Bắc Cốt không thể chống lại Đại Ngụy
Minh Lạc muốn nói gì đó, nhưng nghĩ đến tao ngộ cả đời của Vân Hoa quận chúa, đột nhiên cảm thấy nói không nên lời- dù sao sự tình hai nước, Triệu Thành cũng không cần nói với nàng.
***
Sáng hôm sau, Minh Lạc và Triệu Thành rời sơn trại Hồ tộc, đi được nửa đường lại thấy Vân Na đang dắt ngựa chờ bên đường.
Minh Lạc ngạc nhiên, nàng quay đầu nhìn Triệu Thành, nhớ tới câu nói tối qua của hắn ‘ nhưng sợ là vương phi sẽ mang theo một đống nữ tử trở về’
“ Vân Na” Minh Lạc tiến lên trước gọi.
“ vương phi nương nương” Vân Na nhìn Minh Lạc nói” người có thể dẫn dân nữ đi không? Chỉ cần làm thị nữ của người là được rồi.”
Nàng đi theo Minh Lạc, với việc trước mặt mọi người trong Hồ tộc bị đưa cho Túc vương là hai chuyện khác nhau.
Minh Lạc quay đầu nhìn đoàn người đưa tiễn, còn đại công tử của thủ lĩnh Hồ tộc- Vân Hạo chưa rời đi, Vân Hạo quỳ xuống thỉnh tội với Triệu Thành và Minh Lạc: “ vương gia, vương phi nương nương, việc này là hôm qua Vân Na tìm hạ thần thương nghị. Các trưởng lão trong tộc khăng khăng đưa Vân Na cho vương gia làm trắc phi, nhưng vương gia và vương phi là thần tiên quyến lữ, hạ thần cảm thấy việc này không ổn, Vân Na cũng không muốn làm thiếp, nàng tự nguyện đi theo vương phi, như thế vừa giải được khốn đốn của hồ tộc, cũng làm các trưởng lão không nói được gì, xin vương gia và vương phi ân chuẩn.”
Minh Lạc nhìn Vân Na, cười nói: “ ngươi phát hiện ta không phải nam tử khi nào? Hay ngay từ đầu đã biết?”
Vân Na đỏ mặt nói “ hôm qua ngồi cùng vương phi nương nương một lúc dân nữ liền phát hiện, thấy có chút kì quặc, cho nên đi tìm đại công tử, khi biết thân phận của nương nương, dân nữ liền có ý này.”
Coi như nàng trốn được việc các trưởng lão đưa nàng cho Túc vương, thì khả năng lớn sẽ bị ép gả làm thiếp cho trưởng tử chỉ huy sứ Yến Bắc, nàng không nguyện ý, nhưng không nguyện ý sẽ chuốc họa cho tộc, đi cùng Minh Lạc, cơ hồ là lựa chọn tốt nhất của nàng.
Chủ yếu là nàng tín nhiệm Minh lạc. mặc dù như thế cũng có nghĩa được ăn cả ngã về không