Trong buồng xe tối tăm, Khương Ấu Phi trừng to hai con mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm vào Lý Thanh Nhàn. - Sao chị lại nhìn tôi như thế? - Lý Thanh Nhàn tò mò hỏi. Khương Ấu Phi hít sâu một hơi rồi cụp mí mắt xuống, thấp giọng nói: - Tôi nhất định sẽ báo đáp ơn cứu mạng của cậu. - Không phải tôi đã nhận được Thiên Tôn lệnh rồi sao? - Lý Thanh Nhàn nói. - Thiên Tôn lệnh là thù lao, còn cứu mạng là cứu mạng. - Khương Ấu Phi uể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.