Lý Na cùng Pháp Lan vốn chính là bằng hữu tốt của nhau, hai người cùng tuổi, 6 năm trước Lý Na đã cùng người mình thích là Tư Nặc kết thành bạn lữ, hiện tại hắn đã có bảo bảo đầu tiên, hai kiện sự này khiến Pháp Lan cũng cảm thấy hạnh phúc cho Lý Na, trong lòng vừa cao hứng cho bằng hữu nhưng thật sự trong đáy lòng của hắn cũng có chút cô đơn. Hắn nguyên bản cũng đã thầm mến Ngải Tư Đặc rất nhiều năm, vốn vào thời điểm Lục Văn Thụy xuất hiện, hắn đều muốn chấm dứt đoạn cảm tình này, không nghĩ tới quanh co, Ngải Tư Đặc thế nhưng tiếp nhận hắn. Pháp Lan đối với việc này hẳn là đã thực thỏa mãn, bất quá con người luôn thực tham lam. Nay nhìn thấy một nhà ba người Lý Na hạnh phúc, hài hòa sinh hoạt như vậy, hắn làm sao có thể không cực kỳ hâm mộ đây? Cho nên mấy ngày nay Lục Văn Thụy bọn họ đều cảm thấy tinh thần Pháp Lan có chút hoảng hốt, hắn tựa hồ mặc kệ làm chuyện gì, đều có bộ dáng không yên lòng, thậm chí có vài lần khi hắn nấu cơm, còn bỏ vào sai đồ gia vị, việc này thật sự là làm cho mấy người còn lại đều khổ không nói nổi, khi mọi người hỏi hắn, hắn đều tìm cách không trả lời.
Cuối cùng vẫn là Lục Văn Thụy tìm hiểu ra, hôm nay y cùng Pháp Lan ra bờ sông, hai người ngồisóng vai ở bên dướiđại thụ, cúi đầu nhìn lá cây lẳng lặng bay xuống mặt sông tạo ra từng trận gợn sóng lăng tăng, Lục Văn Thụy đột nhiên mở miệng nói:
“Pháp Lan, ngươi có thể nói cho ta biết, gần đây ngươi đang suy nghĩ cái gì không?”
Pháp Lan tựa hồ bị hoảng sợ, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, nhìn Lục Văn Thụy nói:
”Thụy, kỳ thật ta chính là có chút hâm mộ Lý Na thôi, bảo bảo nhà bọn họ thật sự đáng yêu, không phải sao?”
Lục Văn Thụy hiểu ý, tiếp tục hỏi:”Ngươi là hâm mộ Lý Na có một bạn lữ là Tư Nặc săn sóc như vậy, hay là hâm mộ bọn họ mới cử hành nghi thức năm năm mà có thể có một thú nhân bảo bảo khỏe mạnh vậy?”
“Ân, đều có đi. Kỳ thật Lý Na thật là may mắn, từ nhỏ hắn rất thích làm quần áo, hai phụ thân của hắn cũng thực duy trì hắn, về sau khi hắn lớn lên, quả nhiên liền mở một nhà may, giống cái ở trong bộ lạc đều thực thích quần áo hắn làm. Trước kia hắn thích Tư Nặc, sau khi trưởng thành, Tư Nặc liền hướng hắn thổ lộ, sau đó hai người bọn họ rất nhanh liền kết thành bạn lữ. Khi hắn muốn bảo bảo thì hắn lại vừa vặn mang thai, sau liền sinh được một thú nhân bảo bảo khỏe mạnh. Tựa hồ từ trước kia đến bây giờ, mọi điều hắn muốn đều trở thành sự thật đi, cho nên nói thật, ta thực hâm mộ hắn.” Pháp Lan cúi đầu trả lời.
Lục Văn Thụy nghe xong, có chút bật cười lắc lắc đầu, nói:”Kỳ thật ngươi cũng không cần hâm mộ Lý Na hay là những người khác, chính ngươi cũng rất tốt, ngươi bởi vì thích Ngải Tư Đặc, liền đi theo Khoa Lan thúc thúc học tập y thuật, hai phụ thân của ngươi cũng không có ngăn cản ngươi, không phải sao? Trước ngươi vẫn đều yêu thầm Ngải Tư Đặc, hiện tại các ngươi không phải ở cùng một chỗ sao? Nếu ngươi rất muốn có một bảo bảo, vậy ngươi phải nói cùng Ngải Tư Đặc, sớm một chút cử hành nghi thức kết bạn, như thế không phải tốt lắm sao? Pháp Lan, kỳ thật hạnh phúc đều là do chính mình đi tranh thủ, không phải sao?”
Pháp Lan nghe vậy nhịn không được ngẩng đầu lên, hắn nhìn Lục Văn Thụy cả người tự tin dào dạt, đột nhiên cảm giác đáy lòng mình cũng dâng lên vô cùng tin tưởng, hắn mỉm cười gật gật đầu,
”Ân, Thụy, ngươi nói đúng, ta đi tìm Ngải Tư Đặc, nói cho hắn biết ta muốn cùng hắn cử hành nghi thức kết bạn, cám ơn ngươi, Thụy.” (^_^)
Nói xong, hắn liền cười ly khai, Lục Văn Thụy nhìn bóng dáng vui vẻ của hắn, nhịn không được cũng mỉm cười, tiếp theo y liền cảm giác phía sau lưng ấm áp, chính mình bị gom vào trong một cái ôm rộng lớn. lập tức ngửi được mùi hương đặc trưng từ trên người Mễ Lai Khắc toát ra, y thả lỏng thân thể, dựa vào trong lòng đối phương, tiếp theo có chút trêu tức mở miệng nói:
”Đại Thước, vừa rồi đứng nói là ngươi vẫn ở bên cạnh nghe lén chúng ta nói chuyện đi? Nghe lén là không đạo đức nga!”
“Không có a, ta vừa mới đến, ngươi cùng Pháp Lan nói cái gì khiến hắn lập tức liền trở nên cao hứng như vậy? Mấy ngày nay tinh thần của hắn đều là hoảng hốt.” Mễ Lai Khắc nghe vậy vẻ mặt chân thành phủ nhận.
“Hừ, quên đi, ta tạm thời tin tưởng ngươi. Pháp Lan vừa rồi nói hắn thực hâm mộ Lý Na, có một bạn lữ tốt, hiện tại lại có một bảo bảo khỏe mạnh, cho nên hiện tại hắn phải đi tìm Ngải Tư Đặc cố gắng một chút.” Lục Văn Thụy cười cười nói.
“Nga, xem ra ca ca cùng Pháp Lan sẽ mau chóng cử hành nghi thức kết bạn, thời gian qua thật mau. Như vậy, Thụy, ngươi tính khi nào thì cùng ta cử hành nghi thức đây?” Mễ Lai Khắc cúi đầu nhìn Lục Văn Thụy trong lòng mình nói.
Lục Văn Thụy nghe được lời nói của đối phương, chỉ là trấn định lắc lắc đầu,
”Ta và ngươi sao? Vậy phải nhìn biểu hiện sau này của ngươi, nếu ngươi không thể làm cho ta vừa lòng, ta không ngại đổi sang tìm một bạn lữ khác đâu nga.”
“Tốt, ngươi tiểu bại hoại này, nguyên lai trong lòng ngươi còn có loại suy tính này a? Ta nói cho ngươi nga, cả đời này, ngươi đều là của ta, ta tuyệt đối sẽ không đem ngươi tặng cho bất luận kẻ nào, ngươi không cần suy nghĩ lung tung.” Mễ Lai Khắc thở phì phì nói xong, thuận thế đem Lục Văn Thụy ôm xiết vào trong lòng mình.
“Phải không? Ta là của ngươi? Ta như thế nào không biết? Đại Thước, ngươi mới là suy nghĩ lung tung đi, ha ha.” Lục Văn Thụy dù bị đặt ở trong lòng đối phương cũng không quên to mồm phản bác.
“Ngươi cư nhiên dám không thừa nhận? Thụy, xem ra là ta còn chưa đủ cố gắng mới có thể khiến cho ngươi đến bây giờ đều không có cảm nhận sâu sắc được, kỳ thật từ đầu đến chân ngươi đều thuộc về ta. Có nói như thế nào cũng vô dụng, ta nên trực tiếp dùng hành động để cho người nhìn cho rỏ!”
Nói xong, Mễ Lai Khắc liền đem Lục Văn Thụy đang ở trong lòng mình đảo ngược một cái, khiêng lên vai, tiếp theo hắn không màn đến đối phương giãy dụa mà đi về trong nhà.
“Đại Thước, ngươi muốn làm gì?” Lục Văn Thụy bị khiêng trên vai hỏi.
“Ta? Ta chỉ là muốn cùng ngươi hảo hảo nói chuyện một chút a, Thụy.” Mễ Lai Khắc một bên trả lời, một bên tiếp tục đi về trong nhà.
“Ngươi phóng ta xuống dưới trước, chúng ta ngồi xuống nói đi?” Lục Văn Thụy nhìn Mễ Lai Khắc vẫn như cũ không chịu đem mình buông xuống nói.
“Không cần, ta cảm thấy trở về nhà nói chuyện có vẻ tốt hơn.” Nói xong, Mễ Lai Khắc đem Lục Văn Thụy đặt ở trên giường, theo sau đè ép lên.
“Đại Thước, ngươi…ngươi muốn làm gì?” [Y-H: Đại Thước, tới luôn đi. hú hú (^_^)]Lục Văn Thụy bị áp trên giường nhìn Mễ Lai Khắc đang ở phía trên mình hỏi.
“Không có gì, ta chỉ muốn cho ngươi biết rõ ràng, ngươi là của ta!” Mễ Lai Khắc vừa nói vừa bắt đầu xả y bào đối phương.
“Kia… Vậy ngươi cũng không thể thoát quần áo a của ta?” Lục Văn Thụy gắt gao nắm lại y bào của mình nói.
“Ta cảm thấy nếu thoát quần áo, chúng ta có thể câu thông tốt một chút.” [Y-H: ha ha. Câu này hay nha] Mễ Lai Khắc vẫn cùng đối phương cướp đoạt quần áo như trước.
“Đại Thước, không bằng chúng ta ngồi xuống hảo hảo nói đi, được không?” Lục Văn Thụy chưa từ bỏ ý định đề nghị.
“Không quan hệ, Thụy, chúng ta có thể ở trên giường vừa làm vừa nói chuyện, (^_^) ngươi không biết là như vậy càng bớt việc sao?” (^_^)
Mễ Lai Khắc cười cười hồi đáp, tay không ngừng đem đai lưng đối phương xả xuống dưới, tiếp theo hắn lại một lần nữa đem thân thể của mình áp chế đối phương.
“Đại Thước, ngươi đừng như vậy, ta biết ngươi là nói giỡn, đúng không?” Lại một lần nữa bị áp đảo, thậm chí quần áo bị thoát hơn phân nửa, Lục Văn Thụy lấy tay để ở trên ngực đối phương, một bên tiếp tục khuyên bảo.
“Thụy, ngươi có biết ta đang nói thật không?” Mễ Lai Khắc nhìn đối phương vẫn không ngừng kháng cự chính mình, nhịn không được cúi đầu hôn đối phương.
“Đại Thước, ngươi… Ngươi… Như thế nào có thể như vậy đâu?” Bị hôn đột ngột làm Lục Văn Thụy thở hổn hển, y một bên giãy dụa, một bên oán giận nói.
“Ân? Vì cái gì không thể? Ta muốn như vậy.” Nói xong, Đại Thước đồng học tiếp tục hôn xuống.
“Ngươi… Ô… Ô… Ân.” Không thể có dùng nội lực đánh văng đối phương, Lục Văn Thụy vẫn bị ép gắt gao như cũ.
“Ân, thật ngọt.” Mễ Lai Khắc nhìn Thụy không có thật sự chống cự, rất là cao hứng nói.
“Ân… Ô… Ô” Lục Văn Thụy thật nói không ra lời, hai tay nguyên bản để trước ngực Mễ Lai Khắc cũng bắt đầu chậm rãi buông lỏng lực đạo.
“Thụy, da của ngươi sờ thật mịn” Mễ Lai Khắc thấy thế, rất vui vẻ giở trò đối với Lục Văn Thụy dưới thân.
“Ngươi… Phóng… Buông tay, ô… Ân… Ân”
“Ta không.”
“Ngươi… Cấp… Ta nhớ kỹ, ô… Ân… Ân”
Trong nháy mắt tiếng rên rỉ cùng thở gấp tràn ngập toàn bộ không gian trong phòng, về phần bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đại khái cũng chỉ có đương sự biết. Duy nhất biết đến là khi hai người bọn họ rốt cục rời khòi nhà, sắc mặt Lục Văn Thụy là ửng đỏ, trên người y còn thay một kiện y bào cao cổ, mà tâm tình của Mễ Lai Khắc giồng như đang tốt lắm.