• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hỏa Nhạ lấy di động, con ngươi đen thâm thúy âm u trầm mặc dừng ở màn hình, một hồi lâu không có lên tiếng. Lông mày tuấn lãng, lại khẽ nhíu chặt, cuối cùng cũng nói qua kẽ răng: “Anh ta lớn lên giống như một củ tỏi!”

Lời bình tinh luyện, ngắn gọn, sắc bén, cũng mang theo sự ghét bỏ nhàn nhạt.

Miên Miên 囧, nhớ lại khuôn mặt kia…… Ưm, quả thật có hơi giống.

Được rồi, giống như thế, nhưng mà lớn lên giống củ tỏi cũng không phải lỗi của người ta, cho dù giám đốc đại nhân nếu như anh không thích ăn tỏi, cũng không thể bởi vậy mà xuất ngôn chế ngạo người ta chớ. Sứ giả chính nghĩa Nguyễn Miên Miên bênh vực: “Mẹ tôi nói, tướng mạo của anh ta rất trung hậu thuần lương, là hình mẫu người chồng tốt nên lựa chọn” Bắt đầu nói rập khuôn.

Tia sáng lạnh lùng chợt lóe giữa con ngươi của Hỏa Nhạ, giọng điệu trở nên thâm trầm hơn: “Tuy rằng tôi cũng không cho rằng khuôn mặt của đàn ông có thể sinh ra bất kỳ ý nghĩa thực chất gì. Nhưng mà ——” Buông mắt xuống nhìn màn hình di động, Hỏa Nhạ dùng giọng nói vô cùng tao nhã, nói ra lời vô cùng ác độc, “Trên cơ bản lớn lên thành như vậy, xem như là hạ đẳng tàn phế”

Miên Miên bị nghẹn một chút, trừng lớn mắt tròn tranh thủ đấu lý: “Tôi, tôi, tôi, mẹ tôi nói thái độ làm người của anh ta rất tiến bộ” Làm sao phải nói lắp, đáng giận, có người xuất ngôn bôi nhọ đối tượng xem mắt của mình, chẳng khác nào gián tiếp bôi nhọ trình độ thưởng thức của mình, Nguyễn Miên Miên, mày cần phải ——

“Tiến bộ được phân thành hai loại” Hỏa Nhạ coi như không có việc gì tiến hành lời nói ác độc đến cùng, “Một loại là tiến tới chăm chỉ, một loại là táng tận lương tâm. Sẽ không biết vị tiên sinh này……” Đường cong đôi môi duyên dáng, lộ ra ý cười lạnh bạc, “Là thuộc về loại nào?”

Miên Miên quyết định cúi đầu ăn cơm, yên lặng, yên lặng.

Một khúc nhạc piano ngắn đột nhiên vang lên giữa hai người, Miên Miên vùi đầu đau khổ ăn, lại ngẩng đầu tìm kiếm nơi phát ra tiếng đàn, đã thấy Hỏa Nhạ dùng tay trái rảnh rỗi lấy điện thoại di động màu đen từ trong túi áo ra, ngón cái không chút do dự ấn xuống bàn phím.

“Là tin nhắn rác” Anh thản nhiên giải thích một câu, sau đó đưa điện thoại di động màu trắng bên tay phải cho Miên Miên.

“Ừm” Miên Miên sau khi nhận lại di động, lại lần nữa cúi đầu ăn cơm.

Khi tính tiền, Miên Miên nhịn đau quay đầu đi, cố ý lảng tránh tình cảnh Hỏa Nhạ trả tiền cho nhân viên phục vụ.

Khi bước ra cửa chính, gió thu mát mẻ thổi tới, cô nàng ăn uống no đủ thỏa mãn thở ra một hơi. Nhìn hai bên xung quanh, muốn tìm bến xe bus ở khu vực lân cận, giám đốc đại nhân chỉ bỏ lại một câu nói duy nhất rồi xoay người đi khỏi: “Cô ở đây chờ tôi, tôi quay về lấy xe” Nơi này cách công ty không đến trăm mét.

Hả? Miên Miên nhìn bóng dáng anh, ngây ngẩn một lát.

Cái này, chẳng những mời ăn cơm tối, còn có xe riêng đưa đón, giống như kiểu che chở chu toàn, ân cần săn sóc……

Từ đủ loại dấu hiệu này cho thấy, hay là giám đốc đại nhân anh ta…… anh ta, anh ta, anh ta……

—— Chẳng lẽ anh ta có nhiệm vụ công tác gian khổ gì sắp sửa sắp xếp cho cô sao?

Miên Miên đứng tại chỗ, bởi vì loại suy đoán này, khuôn mặt nhỏ nhắn chuyển sang trắng bệch.

Sau khi ngồi lên xe, Miên Miên đề phòng vụng trộm quan sát anh qua kính chiếu hậu, nhưng không có phát hiện bất cứ dấu vết gì, không khỏi nghi ngờ: Chẳng lẽ là cô lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử sao? Là cô suy nghĩ nhiều quá sao?

“Tiếp theo sẽ là một bài hát tiếng Anh của một ban nhạc đã từng nổi tiếng một thời The Police…”

Trong xe truyền đến tiếng radio, Miên Miên vừa rồi không cẩn thận ăn quá no bắt đầu mệt rã rời, không có chút thục nữ nào ngáp một cái, mí mắt nặng trĩu bắt đầu trên dưới đánh lộn, đại quân sâu ngủ chính thức đột kích.

Aizzz…… Mặc kệ anh ta sau này muốn đối phó với mình như thế nào, tóm lại binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn là được…… Zzzz……

Trước khi cô rơi vào mê man, có một giọng ca tràn đầy từ tính lại mê người, mơ hồ quanh quẩn ở bên tai……

Every breath you take.

Every move you make.

Every bond you break.

Every step you take.

I’ll be watching you.

Every single day.

Every word you say.

Every game you play.

Every night you stay.

I’ll be watching you.

Oh, can’t you see? You belong to me.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK