• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối, thể xác và tinh thần Miên Miên mỏi mệt đăng nhập trò chơi.

Cô chú ý tới mình có một tin nhắn mới, người gửi là nhóm hoạt động của《Phi Thăng》, click vào để xem, cô đoán không sai, quả nhiên là thông báo gửi phần thưởng trận đấu.

Mắt Miên Miên sáng ngời: Độc giác kim tình thú!

Cô không nói hai lời lập tức bay trở về thành Thiên Nam, sau đó chạy không ngừng đến chỗ Dưỡng thú nhân, không chút do dự kích vào khung “Lĩnh thưởng hoạt động”

Sau khi làm xong tất cả, cô toại nguyện thoải mái triệu hồi phần thưởng của trận đấu ra —— một con linh thú đỉnh đầu dài góc tù, mắt vàng trợn tròn, dáng điệu thơ ngây khả ái. Toàn thân nó được một tầng ánh sáng màu vàng vây quanh, cho dù là linh thú mới sinh, khí Ngũ Hành cũng nồng đậm hơn, đủ để chứng minh thuộc tính của nó nổi bật. Sau khi nó bị triệu hồi ra, lại không ngừng xoay tròn xung quanh Tử Y Nữ Hiệp, biểu tình vui mừng sung sướng, còn thường thường phát ra tiếng kêu “Cô cô”, tựa hồ tràn đầy tò mò với thế giới mới này.

Cô dò dẫm trong giao diện thú cưng, nhấp vào nút “Chơi đùa”, tiểu linh thú từ không trung rơi xuống, nó vừa tiếp xúc sàn thì xòe hai chân nhỏ chạy loạn xung quanh, còn không thì té ngã lộn người, bộ dáng vừa buồn cười vừa đáng yêu. Miên Miên không khỏi nhếch miệng cười.

Mở thuộc tính nhân vật ra nhìn, trái lại, con số mặt trên lại đổi mới một lần, thực lực của tài khoản hệ kim này, đã vượt qua hơn hẳn số liệu của tài khoản nam kia. Ý niệm dùng lại tài khoản cũ trong đầu Miên Miên đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hắc hắc, làm con gái vẫn tốt hơn.

Cô đột nhiên chú ý tới tin tức nhân vật trên cột, có một phần mà cô chưa bao giờ thay đổi —— tùy chọn danh hiệu. Nhấp vào để xem, thì ra mình đã tích lũy rất nhiều danh hiệu khác nhau: Ví dụ như “Cao nhân đắc đạo”, “Tiên phong đạo cốt”, “Nguyên anh sơ thành” cùng với……

Nương tử của Thượng Quan Ám Ảnh.

Trong lòng Miên Miên khẽ động, tâm huyết dâng trào: Không biết khi trên đỉnh đầu Tử Y Nữ Hiệp xuất hiện mấy chữ này, là hình ảnh như thế nào?

Ngay khi cô mơ hồ nghĩ như vậy, ngón tay cũng đã có hành động —— cô nhấp vào “Dùng danh hiệu này”.

Mọi thứ xung quanh đều không thay đổi, chính là giờ phút này hình ảnh của Tử Y Nữ Hiệp, trên đỉnh đầu có thêm mấy chữ to màu phấn hồng: Nương tử của Thượng Quan Ám Ảnh.

Miên Miên kéo gần khoảng cách hình ảnh lại, lại thay đổi vài góc độ, cuối cùng bất động, hoảng hốt nhìn mấy chữ to kia, một loại cảm giác vi diệu trong lòng như thủy triều bắt đầu tràn về phía trước, cô nghi hoặc, rõ ràng là đơn giản chỉ là vài chữ in thể Tống mà…… Nhưng vì sao sau khi gộp lại, lại tựa hồ được giao phó cho một ý nghĩa vô cùng vô tận chứ? Chẳng lẽ là bị lời đồn đại nhảm nhí đó ảnh hưởng?

Cô mờ mịt nghĩ:

Thượng Quan Ám Ảnh, Hỏa Nhạ. Thượng Quan Ám Ảnh, Hỏa Nhạ……

Nương tử của Thượng Quan Ám Ảnh, Hỏa Nhạ……

—— A!

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn phút chốc bởi vì loại liên tưởng vô lý này mà xấu hổ đến đỏ ửng, cô giống như làm chuyện xấu thất kinh ra sức nhấp vào “Không hiện danh hiệu”, nhưng ngón tay run run cũng không cẩn thận nhấp liên tục mấy lần, động tác dư thừa này làm đến hình ảnh danh hiệu lúc hiện lúc ẩn, đặc biệt khiến người ta chú mục. Sau một quá trình làm đi làm lại, đỉnh đầu Tử Y Nữ Hiệp cuối cùng khôi phục thành trống rỗng.

Nhưng ngay khi danh hiệu biến mất, cô hoảng sợ phát hiện một thân ảnh đen đỏ rắn rỏi cao to, không biết khi nào xuất hiện ở bên trong hình ảnh.

Miên Miên nháy mắt kinh sợ, bị thân ảnh đột nhiên xuất hiện này dọa cho sợ tới mức thở mạnh cũng không dám thở ra một hơi, trong lòng thét chói tai liên tục: Ông trời ơi, ông không thể tàn nhẫn với tôi như vậy…… Ông mau nói cho tôi biết, anh không nhìn đến một màn vừa nãy…… A a a!

Chú đà điểu bé nhỏ Miên Miên xấu hổ và giận dữ quyết định gạt bỏ cơ hội lên tiếng của anh, cạch cạch cạch gõ xuống: “Huynh nhìn xem này muội vừa đi lĩnh linh thú mới Độc giác kim tình thú rất đáng yêu hơn nữa thuộc tính cũng không tệ!” Kích động ngay cả dấu chấm phẩy cũng giảm đi, hy vọng anh có thể thấy rõ.

“Là rất không tệ” Khóe mắt Thượng Quan Ám Ảnh hiện lên ý cười.

Miên Miên vung tay nhỏ bé, muốn xua tan nét ửng đỏ trên mặt, tiếp tục nói sang chuyện khác: “Huynh tối qua không login à?”

“Ừ, có chút việc” Anh suy tư một lát, tiếp tục nói, “Đúng rồi, về lần gặp mặt của chúng ta vào tối hôm qua”

Miên Miên sửng sốt một chút. Gặp mặt……

“Nàng làm cho ta có chút bất ngờ”

Tim cô đập tán loạn. “Hả?”

Anh chăm chú nhìn cô, lạnh nhạt cười: “Nàng rất xinh đẹp”

“Ừm……” Tâm tình Miên Miên không hiểu sao trầm trọng hơn. “Đâu có, đâu có, huynh cũng rất đẹp trai” Sau khi có qua có lại, cô không muốn tiếp diễn đề tài này, “Ưm, đêm nay phải đi thăng cấp hay là làm nhiệm vụ? Muội muốn thử uy lực con linh thú này”

Sau khi nói xong, một lúc lâu cũng không thấy anh nhắn lại, đang lúc Miên Miên cảm thấy nghi hoặc, anh nói chuyện: “Đợi chút, ta có điện thoại”

“Ờ” Cô thức thời im lặng, bắt đầu ngồi yên tại chỗ.

Đại khái đợi mười phút sau, anh lại lên tiếng lần nữa: “Ta có một người bạn sắp tới chơi”

Không biết vì sao, Miên Miên mơ hồ cảm thấy “Người bạn” trong miệng miệng anh là phụ nữ, vì thế hỏi: “Cô ấy đến làm gì?”

Thượng Quan Ám Ảnh cũng không sửa lại: “Tạm thời còn không biết”

Miên Miên: “……”

Năm phút đồng hồ sau, một Nữ Tiên Sĩ hệ mộc toàn thân trắng thuần, duyên dáng yêu kiều xuất hiện ở trước mặt hai người. Cô ta tên là “Nữ Oa Nương Nương”, mặc áo vải của người mới sinh ra, vừa nhìn đã biết là mới đăng kí tài khoản.

Khi cô ta vừa xuất hiện, mắt to đen lúng liếng liền quan sát Miên Miên không chuyển mắt, khóe miệng nhếch lên độ cong cười khẽ, hứng thú dạt dào nói: “Ái chà, rốt cục nhìn thấy Thượng Quan phu nhân trong truyền thuyết, thật sự là nổi tiếng không bằng gặp mặt, quả nhiên là yểu điệu động lòng người, đất thiêng nảy sinh hiền tài, diện mạo thiên tiên!” Xoay con ngươi, cười hì hì nhìn Thượng Quan Ám Ảnh, “Thượng Quan lão gia, ngài thực sự có phúc khí! Hắc hắc!”

Miên Miên giương miệng nhỏ nhắn không biết ứng đối như thế nào, Thượng Quan Ám Ảnh lạnh lùng nói: “Có chuyện gì, nói mau”

“Phu nhân, cô xem cô xem! Đây là thái độ đối đãi với bạn giao tình hơn tám năm nên có sao? Phu nhân, cô nên vì tôi mà làm chủ nha!” Nữ Oa Nương Nương một bên giậm chân một bên khóc lóc kể lể, giống như một nha hoàn chịu ngược, nhưng mà đôi mắt tròn lại lóe ra tia sáng giảo hoạt.

Thì ra bọn họ là bạn bè trong hiện thực. Miên Miên thầm nghĩ. Hơn nữa…… Xem ra bọn họ hẳn là rất quen thuộc, mới có thể không kiêng nể gì trêu đùa đối phương như vậy.

“Cô gọi tôi Tiểu Ngư là được” Thượng Quan phu nhân liền miễn. Miên Miên có phần xấu hổ.

Nữ Oa Nương Nương gật gật đầu, cười nói: “Gọi tôi Nương Nương có vẻ cô chịu thiệt, vậy gọi tôi là Nữ Oa đi, ha ha” Con ngươi chuyển động, “Tiểu Ngư, tôi có thể mượn chồng cô một lúc không?”

Miên Miên sững sờ: “…… Ừ”

Sau khi được cô đồng ý, Nữ Oa Nương Nương không hề hé răng.

Thượng Quan Ám Ảnh lúc này cũng không lên tiếng, Miên Miên bỗng nhiên ý thức được bọn họ là đang tán gẫu riêng, trong lòng đột nhiên bắt đầu sinh một loại cảm giác là lạ, giống như…… Mình bị gạt bỏ ra ngoài.

Một lát sau, Thượng Quan Ám Ảnh mặt không chút thay đổi nói: “Ta có chút việc với cô ấy, nàng đi thăng cấp trước đi” Dừng một chút, lại thêm một câu, “Ta xử lý xong rồi sẽ đi tìm nàng”

Miên Miên trợn to mắt tròn nhìn màn hình, ngón tay gõ ra câu “Được, muội đi tìm bọn Lạp Lạp”, trong lòng lại nghĩ: Này, này, đêm nay tôi vừa lĩnh linh thú mới mà……

Sau khi đợi bọn hai người bọn họ rời đi, cô gửi tin nhắn cho Lạp Lạp:

[Tán gẫu riêng] Ngư Hương Nhục Ti: Lạp Lạp mỹ nhân, đêm nay thu lưu tớ đi.

[Tán gẫu riêng] Ô Lạp Lạp: Chồng cậu đâu?

[Tán gẫu riêng] Ngư Hương Nhục Ti: Anh ta đi với người khác, không cần tớ. >0

[Tán gẫu riêng] Ô Lạp Lạp: Oán phụ, đến đầm lầy!

Sau khi tiếp ứng với bọn Lạp Lạp, Miên Miên mở kỹ năng tự động đánh, sau đó chạy đi tắm rửa.

Tắm rửa, giặt quần áo, sấy tóc, làm xong hết mọi việc, cô trở lại trước máy tính. Vừa nhìn giờ, đã là mười giờ tối.

Hình ảnh trên màn hình ngoại trừ tin tức về kinh nghiệm ra, không khác bao nhiêu so với trước khi cô rời đi. Mở kênh tán gẫu riêng, một mảnh trống không.

Cô gửi tin ở mục nói chuyện phiếm của tổ đội: “Toàn bộ treo máy?”

“Tớ đây” Lạp Lạp nhắn lại.

“Cậu định đánh bao lâu?”

“Đêm nay không chơi muộn như thế, bọn tớ cũng mệt mỏi”

Miên Miên nhạy bén chú ý tới cách dùng từ của cô “Bây giờ cậu ở cùng một chỗ với Đại Thúc?”

Lạp Lạp đổi sang tán gẫu riêng: “Tớ bây giờ ở nhà anh ấy, đang chơi laptop của mình. Hôm nay bọn tớ ra ngoài đi dạo cả ngày, mệt chết. Bây giờ anh ấy đang tắm rửa, ha ha” Câu cuối còn thêm vào vẻ mặt bánh bao thẹn thùng.

Miên Miên bị sự vui sướng của cô lây nhiễm, trên mặt lộ ra mỉm cười: “Rất ngọt ngào nha, cô gái bé nhỏ hạnh phúc!”

“Hắc hắc, cũng tạm, tật xấu của anh ấy rất nhiều” Lạp Lạp cười gian, chuyển trọng tâm đề tài sang cô, “Cậu thì sao? Có nghĩ tới theo đuổi Thượng Quan ở hiện thực hay không?”

Miên Miên sửng sốt một chút, trong khoảng thời gian ngắn không biết đáp lại như thế nào. Hiện thực…… Với giám đốc đại nhân?

Lạp Lạp tiếp tục nói: “Theo tớ quan sát, ở hiện thực Thượng Quan cho dù không phải gia tài bạc triệu, cũng là thuộc loại người đàn ông rất có năng lực. Đáng giá để cân nhắc” Tạm dừng một chút, “Hơn nữa, tớ cảm thấy cậu là đặc biệt đối với anh ta”

Trong lòng Miên Miên khẽ động: “Dùng cái gì thấy được?”

Lạp Lạp dùng giọng điệu chắc chắc nói: “Tớ biết anh ta một năm, ở trong trò chơi tớ chưa từng thấy anh ta ôm bất kỳ người phụ nữ nào, cậu là người đầu tiên. Cho nên cậu cũng không biết lúc trước khi hai người kết hôn khiến tớ kinh hách bao nhiêu đâu!”

Miên Miên suy nghĩ một chút, nói: “Đây chỉ là trò chơi mà thôi……”

Đội viên vinh dự Ô Lạp Lạp của đội thận vệ của Thượng Quan nói: “NO, NO, NO, bởi vì đây là trò chơi, cho nên tớ càng thêm khẳng định anh ta là người đàn ông nghiêm túc với chuyện tình cảm”

Miên Miên thấp giọng lầu bầu với màn hình: “Cậu là không tận mắt thấy hành động của anh ta”

Hai người cứ như vậy câu có câu không trò chuyện, thời gian trôi qua vô thức, khi Miên Miên lại chú ý tới thời gian, đã gần mười một giờ.

Biểu tượng của Thượng Quan Ám Ảnh vẫn sáng, nhưng cũng yên lặng như màu xám.

“Tiểu Ngư, bọn tớ xuống” Lạp Lạp nói.

“Được”

Lúc này Tiếng Đàn cũng xông ra: “Tớ cũng xuống, mai phải dậy sớm”

Sau khi lời tạm biệt, một đám bọn họ rời khỏi đội ngũ. Trong nháy mắt, tại chỗ này cũng chỉ còn lại một mình Miên Miên.

Sau khi đội ngũ giải tán, cô bay trở về thành Thiên Nam, ném mấy viên Thạch đầu hữu dụng vào kho hàng, sau đó chạy tới cửa hàng may vá xem có hàng nào mới không. Làm xong mọi việc, cô bắt đầu không có việc gì làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK